Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lừa Chàng Beta Vào Bẫy

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bây giờ là gần tối.

Ảnh Quân đã về từ lâu. Thấy Tà Từ Khương ngủ ngon hắn cũng không nỡ đánh thức.

Nhưng Từ Khương ngủ hơi lâu quá, hắn cũng không phải kiểu người kiên nhẫn gì nên lập tức hành động.

Hắn áp trụ hai tay anh trên đỉnh đầu, thoải mái trêu ghẹo hai hạt đầu đã cương cứng phía trước, ánh mắt miên man quan sát biểu cảm của Tà Từ Khương.

"Cậu nói tôi biếи ŧɦái vậy...còn bản thân cậu thì sao? Mới bị tôi hôn thôi đã cương như này. Lúc đâm vào thì chắc cậu bắn tùm lum mất." Hắn cười tà mị.

Gương mặt của Tà Từ Khương đỏ bừng khi phải nghe những lời da^ʍ ô uế ngữ như thế. Phần bụng dưới của anh dâng lên một cổ tê dại như bị điện giật. Thằng em bên trong cũng bắt đầu có phản ứng.

"?????? Gi...gì vậy???" Đầu Tà Từ Khương giấy lên một hồi chuông cảnh báo, anh đang hưng phấn với động chạm của người kia, thân thể anh cứng đờ lại.

Nhận thấy sự khác lạ của người bên dưới, gương mặt của Tà Từ Khương giờ chín như quả cà chua làm Ảnh Quân không khỏi "ồ" lên một tiếng.

"Dễ thương quá..."

Nói xong hắn lần tay xuống phần thân dưới của anh, từ từ cởi bỏ chiếc quần vướng víu lộ ra phần bắp đùi đầy đặn, đôi chân thon dài. Từ góc nhìn của hắn hiện tại có thể thấy rõ cậu em của Tà Từ Khương đang bán cương. Hắn trêu chọc anh, bàn tay to lớn không ngừng xoa xoa cậu em. Dù cách một lớp quần nhưng anh vẫn cảm nhận được sức nóng mà bàn tay người kia đem lại. Đầu của Tà Từ Khương đau như búa bổ, ầm ầm kêu liên hồi, ra tín hiệu muốn anh hô to lên nhằm dừng động tác dâʍ ɖu͙© của hắn lại.

Ảnh Quân chà xát liên hồi, đôi mắt nhuốm màu du͙© vọиɠ nhìn anh liếʍ liếʍ môi.

"Thế nào hửm? Sướиɠ chứ em yêu...", tay hắn cũng tăng dần tốc độ. Hắn muốn Tà Từ Khương phải mang giọng điệu hổn hển để trả lời hắn.

"B...bỏ ra..hức..a"

"Em yêu rên da^ʍ quá, rên to xíu nữa để chồng yêu em nghe nào."

"Khốn, ai...ai vợ anh????"

Vừa dứt lời hắn lột sạch luôn lớp qυầи ɭóŧ cuối cùng của anh, để lộ cây hàng mang kích cỡ trung bình mà sạch sẽ. Tà Từ Khương định mở miệng mắng chửi thì hắn nhanh trí dùng tay tuốt lên tuốt xuống cậu em của anh, vì thế thằng nhỏ ngóc đầu cương trong tay của Ảnh Quân.

Phải nói đây là một sự sỉ nhục đối với đấng nam nhi (trai tân) như anh, nhưng cũng không thể phủ nhận tên khốn họ Ảnh này rất có kĩ thuật, biết cách làm anh sướиɠ tê cả người.

Đôi mắt Tà Từ Khương phủ một lớp màng du͙© vọиɠ kiên định nhìn hắn, trong khoảnh khắc loé lên tia ác ý. Anh cắn môi ngăn mình phát ra tiêng rêи ɾỉ, đôi môi hồng nhạt màu cũng vì thế mà bật máu. Mùi sắt rỉ thoang thoảng xông vào mũi của Ảnh Quân làm hắn chú ý mà ngước đầu lên trên.

Quả là một cảnh đáng xem.

Hai con mắt anh chăm chăm nhìn Ảnh Quân như muốn giệt khẩu luôn cả hắn, muốn đá hắn về thế giới bên kia.

"Gì đây? Em yêu không hài lòng à? Sao lại tự làm mình đau thế này...?" Hắn nhòm người tới để gương mặt hắn sát bờ môi của Tà Từ Khương.

Khịt khịt.

"???"

Ảnh Quân dùng cái mũi cao của hắn cọ nhẹ bờ môi Tà Từ Khương không ngừng hít hít mùi máu tanh làm cả người anh run lên một lúc. Tà Từ Khương thật sự rất muốn quay đầu đi để tránh nhưng cả cơ thể anh như phản bội lại chính bản thân anh, luôn nằm yên mà hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà Ảnh Quân mang lại.

"Thơm quá, mùi em thơm quá. Anh liếʍ được chứ?"

"Chết tiệt... Anh là chó đấy à?"

Ảnh Quân không thèm trả lời, nhào vào mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để môi của Tà Từ Khương mặc anh ngậm chặt miệng lại, không để bất kì kẻ hở để hắn len lỏi vô. Hắn dùng lưỡi liếʍ qua liếʍ lại chỗ bị anh cắn chảy máu, cứ mỗi lần liếʍ vậy là tay hắn nơi thân dưới của Tà Từ Khương lại tăng tốc thêm một lần. Cho gần đến cao trào thì Tà Từ Khương mới mở miệng rêи ɾỉ, nhân cơ hội đó Ảnh Quân luồn lưỡi vô khoang miệng nóng ấm của anh mà càn quét xung quanh.

Vừa khó thở vừa nhận được xúc cảm từ phía dưới làm Tà Từ Khương cảm thấy rất khó chịu. Anh vùng vẫy không ngừng, nhưng càng làm vậy thì bản thân anh càng mất sức.

"Ư...ức...d...dừng lại...đừng tuốt...a"

"Em yêu gần xuất rồi hửm?" Ảnh Quân cười cười nhìn con ngươi nhuốm màu du͙© vọиɠ của anh.

"R...ra..."

Lúc anh chuẩn bị bắn thì Ảnh Quân đột nhiên dừng lại. Hắn đứng thẳng người dậy, liếʍ liếʍ khoé môi còn vươn máu rồi đi một tắp lên trên tầng, để lại Tà Từ Khương ngơ ngác thở hồng hộc trên sô pha. Thằng em bên dưới vẫn uy nghiêm đứng thẳng chưa có cơ hội giải phóng nên phồng đỏ, khiến Tà Từ Khương vừa khó chịu vừa xấu hổ.
« Chương TrướcChương Tiếp »