Chương 15: (H)

"A...a...hức..."

Tiếng bạch bạch cùng thanh âm rêи ɾỉ vang lên trong không gian bao trùm bởi màn đêm của căn phòng. Ánh sáng yếu ớt từ khung cửa sổ khắc hoạ hai thân ảnh da^ʍ mỹ đang triền miên với nhau.

Ảnh Quân khống chế anh rồi điên cuồng giã trong tư thế Doggy. Hắn phát n*ng thô bạo thúc dương v*t thô dài trúng điểm mẫn cảm khiến Tà Từ Khương ư ức kêu la. Gốc dương v*t bao bọc bởi mép huyệt thoắt ẩn thoắt hiện bên dưới, ì ọc bọt trắng do ma sát tiết ra.

"Tha..th..a...bỏ r-.", Tà Từ Khương khàn cổ cầu xin hắn nhưng cơn du͙© vọиɠ từ thân dưới truyền tới đánh gục anh. gậy th*t kích cỡ vừa phải màu nâu nhạt phía trước ngóc đầu dậy, đói khát muốn được xoa rỉ từng giọt bạch dịch trong suốt ướt đẫm cả ga giường. Cơ thể anh nắc theo từng cú thúc của hắn, ngã mạnh về phía trước rồi lại lỡ đãng từ từ dựa người về sau, nhưng chưa tới một giây sau đó lại tiếp tục nhận cú thúc mang cả bên trong anh văng ra ngoài. Tà Từ Khương chống chịu không nổi, pheromone của hắn điều khiển cả cơ thể anh, khiến tâm trí anh quay cuồng như vừa hít phải chất cấm. Anh ngã quỵ về phía trước, mông vểnh cao lên dính chặt dương v*t hắn hệt con cɧó ©áϊ bị ** đến khóc nức khóc nở.

Ảnh Quân men dọc theo sống lưng chi chít vết cắn nhẹ nhàng hôn lên mang theo sự dịu dàng như cách dã thú trấn an bạn đời của chúng:

"Tôi yêu em, tôi yêu em, tôi yêu em..."

"Em đẹp lắm..."

hắn lí nhí lời yêu nhỏ, nhưng trong không gian yên lặng chỉ có tiếng của cuộc giao hoan không hồi kết này, từng câu từng chữ hắn nói ra khắc sâu vào tâm trí anh.

Hán hôn lên đến gáy thì thô bạo cắn một phát mạnh xuống in hằn vết răng cùng máu lẫn lộn. Chiếc gáy lam lũ chạm khắc bởi nhiều vết cắn, màu đỏ tím hiện ẩn do tụ máu bầm, Ảnh Quân thoả mãn truyền pheromone của hắn vào bên trong. Đã là lần thứ ba rồi, là lần thứ ba hắn truyền mùi hương kì lạ vào tâm trí anh. Tà Từ Khương bị sốc do lượng Pheromone thâm nhập bấy ngờ, cơ thể anh cũng vì vậy run lên từng đợt dài. Tiếp nhận quá nhiều Pheromone dần Tà Từ Khương cũng cảm giác thứ mùi hương chết người ấy. Cơn nóng sọc lên từng nơ ron thần kinh của anh, đầu anh ong ong búa bổ, cơ thể tiết ra nhiều mồ hôi hơn, lỗ sau thít chặt lại do kí©h thí©ɧ mang tới.

Mùi của thuốc súng, của cái chết gọn lẹ và đau đớn nhất. Nó không thơm, cũng không hôi, không mùi mà huyền ảo. Pheromone của hắn mang đến cảm giác ảo não, mệt mỏi, hệt như bắt một chuyến xe buýt dài giữa Sahara đầy nắng và bão cát. Đau đớn là thế nhưng lại mang đến một ít cảm giác an toàn và kiêu hãnh khi có thể tay cầm súng kết liễu kẻ thù. Như con người của hắn, nguy hiểm và bí ẩn cùng sự kiêu ngạo của bậc đế vương, hắn đứng trên vạn người tuỳ ý sử dụng lợi thế do thượng đến ban tặng điều khiển bề dưới.

Hắn thoả mãn hừ một cái, tay tát lên mông trong săn chắc của anh in một dấu đỏ:

"Bị chồng em ** sướиɠ vậy hửm?"

"Tôi ** em mạnh hơn nhé, tôi sẽ đóng sâu và bắn vào bên trong em. Tôi muốn em ngày phải vác cái bụng chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi mà đi làm."

"Ai mà tưởng tượng được vị tổng tài đáng kính của họ thật ra là một con đĩ da^ʍ ngày ngày dạng chân chờ chồng **."

Hắn không ngừng buôn da^ʍ ô uế ngữ làm nhục anh, Tà Từ Khương xấu hổ đến rực cả mặt, mỗi lần hắn nói phía sau anh không kiềm được cơn n*ng lại thắt chặt thêm một ít. Phát hiện được điều gì đó, hắn ghé sát vào tai anh trêu chọc:

"Em thích bị tôi nói vậy à sao mà cắn chặt dương v*t tôi vậy... tôi nói nhiều hơn, em n*ng hơn hửm? Bộ dạng em hứng tình đẹp lắm, hệt như chờ tôi đến thụ thai cho vậy..."

"Tôi có thể làm em mang thai chỉ trong một lần...nếu em muốn vậy...mà em không muốn tôi vẫn sẽ làm."

Vừa nói phía bên dưới hắn như cái pít tông không ngừng đóng cọc chọc vào điểm G của anh. Tà Từ Khương bất lực run rẩy, chỉ có thể ưm a thay sự phản kháng. Hắn vậy mà cho là anh đang phát tao, càng thô bạo đâm vào bên trong hơn. Đầu óc anh giờ như bay xa, kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn truyền tới làm anh phát tao, vừa mong vừa không mong mình bị ** nhiều hơn.

Cậu em phía trước đã cứng như cột đá, mong chờ được phóng thích để thoả mãn du͙© vọиɠ bị kiềm hãm. Anh muốn ra nhưng không tài nào giải phóng được do Ảnh Quân đã chụp lấy hai tay anh từ bao giờ. Hắn cố định phía sau thành tư thế cưỡi ngựa mà cưỡi trên bờ mông anh, dập mạnh tiếng kêu bạch bạch như đoạn JAV dâʍ ɖu͙© mà thô bạo nắc.

"Hức...cho tôi ra...ra...tôi muốn."

"Không được đâu, hừ. Để chồng em giúp em ra bằng lỗ sau."

"Đừng mà...hư hư..."

Hắn như nhàng hôn lên má anh, dương v*t càng dập mạnh và nhanh hơn liên tục càn quét từng ngóc ngách bên trong lỗ thịt. Tà Từ Khương như dại, hé miệng mở từng dòng dãi chảy xuống, đôi mắt nhuốm màu du͙© vọиɠ không tiêu cự. Anh bị nắm thóp trong lòng bàn tay, bất lực để hắn tiết dục trên cơ thể. Bỗng cảm giác đau đớn truyền vớt vát anh vài tia tỉnh táo, anh cảm giác nơi nào đó bên trong đang bị chen chúc túa máu không ngừng. Cơn đau rát gϊếŧ Tà Từ Khương chết đi sống lại, anh vùng vẫy mạnh cố nắc mông để thoát khỏi cây dương v*t thô ráp của hắn, không ngờ hắn lại càng hứng hơn, nhắm chuẩn điểm khiến anh đâu đơn lúc nãy mà đâm mạnh vô.

"Aaaaaa...đau...đau quá...anh bỏ ra...ư"

"Tìm thấy rồi...", hắn cười ngờ nghệch, eo càng ép mạnh vào bên trong hơn anh. Anh khóc lớn, bên trong anh như bị hàng vạn con dao xẻo từng moi thịt.

"Con chúng ta chắc sẽ đẹp lắm..."

Hắn ép mạnh vào bên trong, cổ khoang sinh sản đã thoái hoá của Beta bị ép mở liền rỉ ra máu. Hắn vậy mà xem đó như chất bôi trơn mà đi vào sâu hơn hệt như cái máy khoan đang tìm quặng. Tà Từ Khương run rẩy, sắc mặt anh từ hồng đỏ sang trắng bệch do đau đớn mang lại. Anh muốn ngất đi cho rồi, nhưng cơn đau giống xô nước lạnh tạt thẳng lên gương mặt anh. Nhận thấy không thể tiến thêm được nữa, hắn dừng động tác đẩy eo lại, ngâm dương v*t trong làn dịch ruột nóng một lúc rồi từ từ rút ra. Tà Từ Khương biết hắn sẽ không bỏ cuộc nên dùng sức di chuyển thân dưới, dương v*t của hắn vì thế trượt khỏi lỗ huyệt non nớt đang phập phòng mất mát. Anh run rẩy luồn cơ thể thoát khỏi người hắn, tập trung anh đặt hết lên cho cuộc "bỏ trốn" vô vọng này mà không hề để ý đến ánh mắt như con sói đói khát đang nhìn chằm chằm anh diễn trò. Ảnh Quân nắm chặt eo anh, nhắm chuẩn xác vào cái lỗ đã rỉ máu rồi đâm thẳng vô, như cơn sóng thần càn quét từng róc thịt huyệt sưng tấy rồi đóng mạnh vào miệng khoang sinh sản vừa bị cưỡng chế mở.

"Aaaaa..", Tà Từ Khương như xuất hồn, kêu than một tiếng chói tai. Anh khàn giọng kêu gào, giãy dụa để thoát khỏi đau đớn nhưng mọi nỗ lực của anh là vô dụng, hắn vẫn để y nguyên dương v*t nóng phừng phừng sâu bên trong anh.

"Tôi bắn em mang thai nhé, sinh bé con nhé em."

"Đừng...đừng...tôi không muốn...hức, anh bỏ ra đi, đau quá..."

"Tại sao em không muốn sinh con cho tôi? Em thích xe đẹp mà, tôi có thể cho em xe đẹp. Cả tiền tài và địa vị, em không cần phải vác thân đi làm mỏi mệt như này nữa. Ở nhà ngoan ngoãn dạng chân cho chồng em về ** rồi mang thai là được..."

"Hức...", anh thút thít khóc, anh không muốn mang thai, không muốn ngày ngày phải chịu sự tra tấn như thế này.

Hắn nhẹ nhàng hôn lên má anh, liếʍ từng giọt nước mắt rơi từ khoé. Bụng anh gồ lên hình trụ gần như thấy rõ cả cây dương v*t của hắn đâm sâu tới nhường nào. Hắn để yên một hồi đợi tiếng khóc của anh bé đi, trêu chọc dùng sức nắc mạnh dương v*t thêm một cái rồi tiến sâu thêm vào khoang sinh sản. Hắn sảng khoái gầm một tiếng, gốc dương v*t phình to ra làm giãn lỗ nhỏ sưng đỏ vì sự xâm phạm.

"Đau quá! Aaaa! Bỏ ra...anh bỏ ra...", anh vùng vẫy. Hành động của anh khiến hắn lẫn anh đều thấy đau.

"Nằm yên đi, tôi bắn cho em, không cần phải sốt sắn như thế."

Hắn lấy tay áp trụ vai anh xuống, mông vì thế cũng dổng cao lên. Ảnh Quân hôn lên má, rồi lại hôn nhẹ lên gáy rồi cắn mạnh xuống. Dấu răng lẫn dấu răng, anh đau đến điếng người bất lực nằm yên, bị hắn chế trụ như con cɧó ©áϊ vểu mông cưỡng chế thụ thai.

Từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi như dung nham cuồn cuộn vào bên trong. Anh cảm nhận đâu đó trong khoang sinh sản của mình bị xối nước nóng lên, nóng hừng hực mang từng trận tê giật đến thần kinh anh. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn bị ép lại bên trong khoang sinh sản rồi tràn ra ngoài, bị chặn lại bởi gốc dương v*t phình to, bụng anh gồ lên một đường cong nhỏ kiều diễm. Hắn thích thú sờ sờ bụng anh:

"Tôi bắn phình bụng em, sau này bên trong sẽ xuất hiện một tiểu bảo bảo nhỏ, phải làm thật nhiều mới được..."

"A...", anh bất động nằm im để thụ thai. Từng tế bào thần kinh anh mỏi mệt muốn buông xuôi, nhưng cơn kɧoáı ©ảʍ lại không cho phép. Hắn bắn một tràn xong thoả mãn gầm lên, gân xanh trên trán thít lại biểu hiện sự sung sướиɠ. dương v*t bán cương luyến tiếc rút ra khỏi lỗ nhỏ mong chờ thành quả mà mình tạo ra. Không ngoài dự đoán của hắn, lỗ huyệt non nớt sưng đỏ, vì không có thứ thô to kia chặn lại mà xả tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dịch ruột như vỡ đê. Hắn dùng ngón tay đúc khớp lịch lãm nhấn nhấn tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại vào bên trong, miệng lẩm bẩm da^ʍ ô yêu cầu anh không lãng phí tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, còn phải giữ để mang thai. Như ngộ ra, hắn vươn tay đến đầu giường lấy viên Serendibite đã mua được trước đó, mân mê một hồi rồi nhìn vào huyệt động anh cười tà da^ʍ:

"Em thích thứ xinh đẹp, tôi cho em thành người xinh đẹp nhất nhé..."

Nói rồi hắn ấn viên Serendibite vào cúc huyệt anh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dịch ruột vì thế cũng bị chặn lại, tuôn ngược vào trong. Tà Từ Khương bất lực chổng mông lên, hai bên thịt đùi non nớt in hằn dấu răng, lỗ huyệt ấy lên ánh sáng len lỏi từ viên đá quý giá tỷ tạo nên cảnh tượng da^ʍ mỹ vô cùng. Ảnh Quân xốc dương v*t, tiên cảnh trước mắt làm hắn n*ng như thú động dụng trở lại, thân dưới cũng cứng lên vài phần. Hắn xoay người anh, háng bị dập cho rát lên vài phân không khép chân lại được,vô lực dạng ra như mời chào con thú đói khát kia vô ăn sạch sành sanh. Hắn điên cuồng hôn anh, ngấu nghiến bờ môi dầm dề nước dãi do kí©h thí©ɧ của làʍ t̠ìиɦ.

"Đêm còn dài lắm, hai ta chơi nhau chết trên giường luôn nhé..."

"Không mà...ư hức...."