Chương 2

Tôi quay sang Mai, chưa bao giờ tôi thấy nó lại chăm chú nhìn ai đó rồi lại tự mỉm cười rồi xấu hổ cúi mặt xuống..

Quân:

– hai em định đi đâu?

Mai nhanh miệng:

– anh cho bọn em dừng lại trước quán quán bar 1,2,3 nhé.

– ồ. Duyên quá, anh cũng tiện tới đó luôn..

Chiếc xe dừng lại trước của quán, tôi rụt rè bước xuống xe, ngắm ngía xung quanh một vòng.

Quân:

– hai em vào đó trước đi, nếu có ai bắt nạt gì cứ nói là ng của anh quân.. thách thằng nào giám động.

Mai nhìn theo anh ta với con mắt ngưỡng mộ..

Mai lay lay tay tôi:

– đi thôi mày..

Bảo vệ quán:

– mời hai cô vào trong..

Tôi rụt rè đi đằng sau con Mai.. về khoản ăn chơi hưởng thụ này nó rành hơn tôi.. bình thường tôi cũng được xem là người con gái cá tính đấy, nhưng ra ngoài xã hội như con ếch ngồi đáy giếng.. lần đầu bước chân tới đây, mọi thứ trong tôi đều rất mới lạ, kể cả từ cách các cô gái, chàng trai ở đây ăn mặc.. điều đó khiến tôi có phản cảm một chút..

Mai:

– sao thế? Mày thả lỏng người ra một chút, cứng nhắc như vậy quê bỏ mẹ.

– thì mình là gái quê mà.

– đến đây rồi nên thay đổi để k ai nhìn mình với ánh mắt khinh thường..

– tao thấy cứ sao sao ấy Mai ơi.. bố mẹ tao ở quê mà biết chắc đốt hết sách vở khỏi học luôn.

– đấy là các ông bà già ở quê có lối sống cổ hủ.. còn bây giờ giới trẻ tụi mình việc đó là bình thường.

– hay mày vào đó đi, tao về trước đây..

Con mai kéo tay tôi lại:

– ơ con hâm này, đến đây rồi còn về gì nữa.

Lớp trưởng từ bên trong gọi:

– Quỳnh, mai.. lớp mình ở trong đây.

Mai nhéo tay tôi:

– vào thôi.. lớp trưởng gọi rồi..

Tôi lững thững đi bộ cùng con Mai vào trong, vừa đi vừa bịt hai tay lên tai bởi tiếng nhạc quá ồn ào, không hợp với không gian sống của tôi… có nằm mơ tôi cũng khôg nghĩ có ngày một đứa con gái như tôi sẽ bước chân vào những nơi xa xỉ thế này..

Lớp trưởng:

– chúng mày cứ ăn chơi tẹt ga đi nhé, bữa tiệc ngày hôm nay của tao đã có anh trai tao bao cả cái quán này rồi..

– anh trai mày làm gì giàu thế lớp trưởng?

– à mà tao nhớ nhà mày có mình mày thôi mà..

– anh trai nhưng con nhà bác tao..bác tao giàu lắm, ai được làm dâu nhà bác ấy thì có phúc lắm nghen..

Các bạn nữ trong lớp thi nhau nhốn nháo:

– ê.. thế nay anh trai mày có đến khôg? Giới thiệu tao nhé lớp trưởng..

– giới thiệu tao nhé..cả tao nữa..

Lớp trưởng quát:

– chúng mày nghe đến trai giàu là tớn cả lên..tao có điên đâu mà giới thiệu cho chúng mày.

– tại sao? Hay mày chê chúg tao..

– tại sao tao phải gọi đứa bằng tuổi mình bằng chị..

Nói rồi lớp trưởng đi ra chỗ tôi:

– chúng mày khiêm nhường như Quỳnh đây này.. là con gái cũng phải có giá một chút..

Các bạn bĩu môi:

– chưa đến lúc..

Tôi cười trừ lảng sang chuyện khác..Mai nhìn tôi chăm chú..

Lớp trưởng:

– thôi nhập tiệc dần đi, anh tao chắc đang tới..

– đợi anh mày đi..

Khi phục vụ đẩy xe ra chiếc bánh 3 tầng, 5 người đàn ông bước vào..

– không đợi anh à em gái?

Tôi và mọi người quay ra ngạc nhiên:

– là anh ta?

Mai ánh mắt háo hức khi nhìn thấy Quân..

Quân cùng 4 người đàn ông cao to tiến lại gần, bọn họ đều là những ng giàu có, mặc toàn đồ hiệu..nhưng nổi bật nhất vẫn là Quân..

Lớp trưởng cười tươi:

– các anh đến rồi..

Quân gật đầu:

– tại đợi mấy thằng này lên bọn anh tới chậm một chút..

– không sao, có mấy anh sinh nhật em được ý nghĩa nhân đôi..

– thật khôg đó, hay nhân đôi vì ai đó trong 4 thằng bạn anh..

Từ lúc Quân bước vào, mọi ánh mắt các bạn nữ trong lớp đều đổ dồn về phía anh ta, người đàn ông cao tầm m75, khuôn mặt điển trai, nước da trắng, body cân đối..Mai chăm chú nhìn anh ta theo từng cử chỉ và bước chân, thỉnh thoảng ánh mắt và nụ cười nhếch môi của anh ta khi nhìn về phía tôi khiến tôi có chút gì đó khó nói thành lời..tôi biết chắc hẳn Mai có tình cảm với Quân nên nghĩ hơn hết vẫn giữ một khoảng cách nhất định… thế giới này buồn cười lắm, khi một người càg muốn xa thì đối phương lại muốn tiến gần..Quân tay cầm ly rượu vang đi đến chỗ tôi:

– chúng ta lại gặp nhau rồi cô bé..

Tôi gật đầu..

Quân:

– anh nghĩ em và anh có duyên thật đấy, cùng cạn ly chúc mừng cái duyên này.

– xin lỗi anh tôi không biết uống rượu..

– một chút thôi không sao mà, rượu vang lên có vị ngọt như hương vị ngọt ngào của tình yêu vậy đấy..

– nhưng nó cũng có vị đắng giống như một tình yêu tan vỡ. Tôi là người không thích thử nghiệm mạo hiểm, cho phép tôi được uống cốc nước cam này là đủ rồi..

– ồ.. uống rượu mà em xem là thử nghiệm mạo hiểm, hay thật đấy..

– đôi khi, mọi sai lầm đều từ rượu mà ra..

Quân gật đầu cười:

– em thật thú vị đấy.. rất cá tính..

Tôi cười nhạt rồi quay ra chỗ khác..

Quân:

– chúng ta sẽ còn gặp nhau cô gái ạ..

Từ đằng sau, Mai chăm chú nhìn cách Quân làm quen Quỳnh, cô có chút khôg vui trong lòng..

Lớp trưởng:

– anh Quân, thấy gái lớp em thế nào..

Quân nhếch môi cười nhìn theo hướng Quỳnh:

– em cũng biết trong tay anh gái hàng cỡ hot girl cũng đủ cả mà, nhưng hôm nay anh thật sự thích cô gái đó ( liếc mắt về phía Quỳnh)

– là cái Quỳnh đấy hả? Nó là gái quê mà..

Quân nhấp môi ly rượu:

– uống hoài một vị cũng chán..

Lớp trưởng nhíu mày nhìn Quân:

– con bé đó nó thật thà, hiền lành.. tốt nhất anh đừng liên quan gì đến nó thì tốt hơn..em biết thừa tíh anh cả thèm chóng chán..

– nhưng mà anh thích rồi đấy..

Quân bước đi, Mai chạy theo ra hướng Quân..

– chào anh.. chúng ta lại gặp nhau rồi.

– ừ..

– anh k nhớ em sao?

– có nhớ mang máng, k nhớ rõ bằng Quỳnh.

Mai tối sầm mặt lại, môi nở ra nụ cười nhạt..

Quân:

– nếu k có việc gì anh xin phép đi trước nhé.

– dạ..vâng..

Mai buồn bã đi ra chỗ tôi ngồi..

– ê..sao mặt buồn thiu vậy..

– Quỳnh à, có khi nào tao đã biết thích một người.

– èo..bắt sóng nhanh thế..chỉ ng mày thích để tao duyệt cho..

Mai bất ngờ cười tươi:

– haha sao mày dễ tin thế hả? Tao đùa chút cho vui thôi.

– chẳng có gì vui hết.

Ở đối diện bàn tôi ngồi, Quân từng động tác nhảy chuyên nghiệp cùng mọi người, mỗi bước nhảy của anh ta khiến bao cô gái liếc nhìn không chớp mắt..và trong đó có Mai, tôi hiểu ng nó nhắc khéo ban nãy là ai..

Lớp trưởng kéo tay các bạn nữ:

– ra nhảy cho vui nào mọi người..

Tôi:

– thôi xin tha cho tớ, tớ k biết nhảy nhé..

– nhảy đi cho quen, biết đâu trong tương lai còn đi nhiều hơn thế..

– phải đấy, nhảy đi mà..

Quân thấy ồn ào bèn bước ra chỗ bọn tôi..

Tôi:

– tớ k biết nhảy thật mà.

quân dơ bàn tay ra trước mặt tôi:

– để anh dạy Quỳnh nhé.

các bạn nữ:

– anh ơi..em cũng k biết nhảy..

Lớp trưởng:

– mệt quá, đứa nào biết thì nhảy, k biết thì ngồi xem..

Khi mọi ng giải tán, Quân cười ngồi xuống bên cạnh tôi.

– sao anh k ra nhảy với mọi ng đi.

– anh sợ em cô đơn.

– tôi vốn dĩ vẫn cô đơn mà.

– có muốn hết cô đơn không?

– thôi khỏi, cô đơn vui tính, cô đơn thoải mái và tự do..

– đấy là lúc em chưa biết yêu thì nghĩ vậy thôi, yêu rồi sẽ khác..

Tôi im lặng k trả lời..

Quân:

– mọi sự im lặng chính là việc thừa nhận ai đó đúng khi không có một lời phản bác..

– anh?

Quân cười:

– vậy là đúng rồi..

Mai gọi tôi:

– quỳnh ơi bọn mình về trước đi, tao mệt quá.

– ơ vừa còn hăng hái lắm mà.

– tự nhiên mệt.

Quân nhanh miệng:

– để anh đưa hai em về..

– thôi khỏi..

Mai:

– nếu anh rảnh chở bọn em về nhé, dù sao bọn em bắt xe ôm cũng k tiện.

– nhất trí..anh ra lấy xe.

– ơ..

Tôi quay sang hỏi mai:

– sao mày dễ dàng để anh ta đưa về thế hả?

– ai dễ hơn ai..

Nói rồi mai cười:

– tao mệt thật quỳnh ạ.. dù sao anh ấy cũng là anh trai lớp trưởng, chắc là ng tốt.

Tôi gật đầu chào tạm biệt mọi người và lững thững đi theo Mai cùng anh ta..

Về trước cửa trọ, tôi cúi đầu cảm ơn rồi xuống xe..

Mai:

– anh Quân có vào phòng uống với tụi em cốc nước rồi về.

Tôi:

– thôi muộn rồi anh về đi, để xóm trọ dị nghị k hay..

– quỳnh nói thế rồi thì anh về nhé.

Mai:

– anh về cẩn thận nhé.

Tôi bước vào trong, mai cười tươi..

Tôi:

– sao trông mày chả giống mệt gì hết..

– được đi ô tô sang chảnh tao đỡ rồi.

– con hâm..

Mai cười hát vu vơ..

Sáng sớm hôm nay, khi mặt trời đã chiếu vào khe cửa sổ, tôi cùng mai dắt chiếc xe đạp đến trường..

Quân ở bên kia đường:

– chúc hai em buổi sáng tốt lành..

Tôi nhăn mặt:

– sáng sớm anh mò tới đây làm gì?

Mai:

– sao mày lại nói thế với anh Quân.

Quân cười:

– không sao mà, chẳng qua cô ấy có cái nhìn chưa tốt về anh thôi..lên xe anh chở 2 em đi học nhé.

– thôi khỏi, tôi thích đạp xe thể dục cho khỏe người.

Mai:

– hay đi đi quỳnh.

– mày thích thì tự đi đi.

– ơ, nốt lần này thôi Quỳnh..

Tôi khôg nói nhiều dắt xe đi thẳng..

Mai:

– con bạn em nó dở hơi thế đấy.

Quân nhìn theo bóng dáng quỳnh, anh cười nhẹ..

Mai:

– chúng ta đi thôi anh..

– em tên Mai hả?

– dạ vâng..

– để anh gọi taxi giúp em nhé, anh nghĩ ra có việc bận mất rồi..anh sẽ trả tiền taxi cho em..

– ơ nhưng mà..

Mai tức giận nuốt cơn bực vào trong lòng..

– xe đến rồi, em đi nhé..

Mai hậm hực không muốn lên xe..

– anh ta chơi mình..

Tôi đến lớp, lớp trưởng thấy tôi kéo tay tôi ngồu một góc nói chuyện:

– hôm qua anh Quân đưa cậu về thế nào?

– thế nào là thế nào, mình rất bình thường.

– anh ấy đep trai vậy cậu có tinh cảm gì không?

Tôi lắc đầu..

Lớp trưởng nhìn tôi:

– vậy thì tốt..cậu gái quê mới lên, nhiều phức tạp k như cậu nghĩ đâu..

Tôi gật đầu mỉm cười..

Thầy giáo:

– hôm nay chúng ta sẽ đón một vị khách đặc biệt tới lớp dự giờ, ngài ấy là người rất rất tài giỏi từ nước ngoài trở về, là cựu học sinh của trường mình, mỗi bức vẻ của ngài ấy ví như đời thực… cả lớp cố gắng học tập nhé.

Cả lớp vỗ tay trong sự tò mò..

5p sau, một người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt chim ưng, đôi môi mỏng đỏ, sống mũi cao thẳng, nước da trắng trong bộ tây trang màu đen lạnh lùng bước vào, đi theo anh ta là một đoàn vệ sỹ..

Thầy giáo cúi chào dơ tay ra bắt nhưng không được đáp lại..

Cả lớp chăm chú nhìn rồi xì xào to nhỏ, khỏi phải nói các bạn nữ trong lớp bị đốn tim thế nào..tôi tò mò với khuôn mặt lạnh như tiền ấy, đôi mắt anh ta như muốn bỏ cả thế giới ra khỏi tầm nhìn..

Thầy giáo:

– hôm nay có ngài đây về tham dự nên lớp chúg ta sẽ được đích thân thầy hiệu trưởng đến giảng giải..nhiệt liệt chào mừng thầy..

Thầy hiệu trưởng:

– nghe nói đến ngài đã rất nhiều lần, hôm nay rất vinh dự khi trường mình một lần nữa được đón tiếp ngài..tôi mới nhiệm kỳ nhận chức, có điều gì thiếu xót mong cậu chỉ bảo..

Anh ta gật đầu khôg nói gì..

Người đàn ông đấy, anh ta là ai? Tại sao thầy giáo và thầy hiệu trưởng có cách xưng hô khác biệt tới vậy.. bao nhiêu câu hỏi thôi thúc trong đầu tôi..anh ta thật đặc biệt..