Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lớp Trưởng Vô Sỉ

Chương 7: Tôi thích cậu!!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi ăn uống ngủ nghỉ xong, cả lũ bắt đầu kéo nhau lên xe, tiếp tục hành trình ra biển. Xuống đến nơi cũng đã là chiều tối, hai chân cô cảm thấy mỏi nhừ... Chắc sáng nay cô đã đi quá nhiểu.

Cô vừa đặt mông xuống cát thì đã thấy cô An cầm loa oang oang.

- Các em dựng lều trại nhé, tối nay chúng ta đốt lửa trại.

Thế là cô lếch thếch cùng mọi người lên xe lấy đồ, mỗi người tay xách túi lớn túi nhỏ đi dựng lều trại. Để đỡ mất công dựng nhiều trại nên cô và nhỏ bí thư ở chung luôn một chỗ.

Dựng trại xong là cả lũ ùa nhau ra biển đùa nghịch. Mấy bạn nam ở trần đi tắm biển để lộ "bo đỳ" 6 múi làm mấy bạn nữ suýt mất máu... Dĩ nhiên là trừ cô ra, cô thuộc thành phần không mê trai, mà có mê thì cô thích mấy chàng thư sinh kính cận yếu đuối cơ.

Cô đi dọc bờ biển nhặt vỏ sò, từng đợt sóng biển ập vào chân cô mát lạnh.

- Đẹp không!??_ Lãng đứng trước mặt cô, cho cô xem một vỏ sò nhỏ màu đỏ.

- Đẹp thế!!_Rồi cô chìa tay mình ra, trong lòng bàn tay cũng rất nhiều vỏ sò.

- Tôi cũng có nhé, của tôi nhiều hơn Lãng.

- Nhưng không có vỏ nào màu đỏ, cho Đan đấy_. Lãng đặt vỏ sò vào tay cô, xoa xoa đầu cô rồi chạy về phía lớp đang tụ tập.

Cô nhìn theo bóng lưng Lãng, nghĩ lại những chuyện gần đây thì cô thấy Lãng rất tốt với mình.

Nhìn lại thì cô cũng thấy mình đi khá xa chỗ dựng trại nên quay lại. Đi được một đoạn thì cô ngã phịch xuống, hai chân đau nhức không thể bước đi nữa.

- Thảm rồi, thảm rồi!!!

Hậu quả của việc lanh chanh chạy nhiều đây mà, lúc nãy còn mải đi nhặt vò sò không để ý là chân mình đau, bây giờ thì thảm rồi.

Cô cố gắng nắn chân các kiểu nhưng cứ hễ đứng lên là lại ngã xuống.... Huhu

- Ngồi lên đi.

Cô ú ớ ngước lên nhìn người trước mặt hay chính xác hơn là một tấm lưng rất lớn.

- Thôi, không cần đâu, nghỉ một lát là đi được.

Tên lớp trưởng này có làm tốt cho ai không công bao giờ đâu. Từ chối là tốt nhất, kẻo sau này mắc nợ thì mệt lắm.

Anh bực mình, kéo cô lên lưng mình rồi bước đi.

- Thả tôi xuống đi, kì lắm!!!! _ Cô hốt hoảng, đánh vào lưng anh, mắt thì giáo giác nhìn xung quanh như sợ ai đó nhìn thấy.

Anh vẫn kệ cô đánh, giữ cô trên lưng. Suy nghĩ thật lâu rồi miệng khẽ nói.

- Tôi thích cậu!!

Cô ngừng đánh. Có chút ngỡ ngàng.

- Tôi thích cậu.

Cô im lặng.

Anh như sợ cô không nghe thấy, lại tiếp tục lặp lại.

- Tôi thích cậu!!

Cô vẫn im lặng.

- Tôi...

- Biết rồi, nói nhiều thế!!

Lần này anh im lặng.

Anh vẫn cõng cô, cô vẫn ngồi trên lưng anh. Anh cảm thấy cô thích Lãng và anh biết chắc chắn một điều là Lãng cũng thích cô. Anh thấy tim mình đang đau nhói. Khi cô ở bên Lãng, cô luôn cười, còn khi anh và cô gần nhau thì chỉ có cãi vã, thậm chí anh còn làm cô không vui khiến cô khó chịu. Anh cảm thấy rất muốn khóc.

- Tôi thích cậu rất lâu rồi.

-Từ khi cậu và người yêu cũ chưa chia tay.

- Tôi thích cậu cười, ghét nước mắt của cậu.

- Mọi thứ tôi làm đều mong cậu để ý.

- Tôi bắt cậu đi chơi với tôi... Cuối cùng tôi lại khiến cậu say, khiến cậu nhớ đến người cũ, lại làm cậu đau lòng.

- Tôi thấy cậu và Lãng thân mật, tôi rất khó chịu.

- Tôi quá đáng, tôi nhỏ nhen khiến cậu ngã bệnh.... Tôi rất hối hận.

- Tôi thực sự... Rất thích cậu. Nhưng có lẽ cậu không thích tôi.

Giọng anh cứ thế nhỏ dần, cuối cùng thì không nói nữa.
« Chương TrướcChương Tiếp »