Chương 213: Tự tìm đường chết

“Cho tôi hỏi, chiếc xe này chạy lâu vậy mà không cần đổ xăng dầu gì sao?" Tôi quan sát quanh xe rồi hỏi, chiếc xe này chạy mỗi ngày, vậy mà tôi chưa từng thấy nó đổ xăng bao giờ, có vẻ như những nguyên lý thông thường không được áp dụng trong trường hợp này.

“À, không cần lo, chiếc xe chạy bằng âm khí, thứ này tôi không bao giờ thiếu cả.” Tài xế xe ma trả lời tôi.

“Ba cái âm khí này cũng tiện quá nhỉ, ông nói xem con người có thể nắm giữ được âm khí không?” Tôi hỏi ông ấy.

“Tất nhiên là có.” Tài xế xe ma trả lời ngay.

“Hả? Thật sao?” Tôi ngạc nhiên hỏi lại, nếu con người có thể nắm giữ âm khí, biết đâu tôi có thể đối phó được với ma quỷ thì sao.

"Đúng vậy, nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn, mà xác suất thành công lại chưa đến một phần trăm, cuối cùng vẫn phải chết thôi.” Tài xế xe ma nói thêm, nghe vậy, tôi xìu xuống hẳn.

Cũng không có gì là khó hiểu, người nắm giữ âm khí, thì sẽ có được năng lực của quỷ, nghĩ thôi cũng biết nó khó tới mức nào rồi.

“Được rồi.” Tôi gật đầu, nếu những gì ông ấy nói là thật, thì đây chính là một cách đối phó với quỷ, nhưng cách này quá khó, tỉ lệ sống sót lại không tới một phần trăm, hèn chi mà bà nội nhất định không nói cho tôi biết.

Nghe những lời này, tim tôi cũng lạnh đi, tốt nhất vẫn là nên dùng cách cũ.

“Mọi người vào nội thành làm gì vậy?” Tôi tò mò hỏi tài xế xe ma.

“Một là để bắt người, vì ở đây rất đông người, hai là để tìm kẻ thù.” Ông ấy trả lời rất thẳng thắn.

“Tìm kẻ thù… kẻ thù ông ở trong này sao?” Tôi hỏi ông ấy.

“Phải, hắn ở trong nội thành, tôi cảm nhận được, nhất định tôi phải gϊếŧ chết hắn, băm hắn thành nghìn mảnh.” Tài xế xe ma tức giận gằn giọng, tôi biết, ông ấy hận kẻ thù của mình đến thấu xương.

Lúc này, Y Y đã nhào vào lòng tôi, nhẹ nhàng đáng yêu nói: “Ca ca, lâu rồi mới gặp lại anh, hôn nhẹ cái nào.” Nghe nó nói xong, tôi mỉm cười, rồi hôn nhẹ lên trán của nó, tiếp theo, tôi nhấc bổng nó lên và hỏi: “Y Y, dạo này em sao rồi?”

“Còn sao nữa, không ai chơi với em hết, khách trên xe thì mỗi ngày một đông.” Y Y chu miệng đáp lại, mắt ngây thơ nhìn tôi: “Ca ca, sao âm khí trên người anh lại nhiều hơn rồi, có chuyện gì nữa sao?”

"Không… không có gì đâu.” Tôi vừa trả lời Y Y, vừa sực nhớ, hình như sau khi quan hệ với Diệp Nhã Tuyết, cơ thể tôi đã mạnh hơn so với trước đây…

“Hiện tại trên người anh có quá nhiều âm khí, nếu bị cô hồn dã quỷ phát hiện, không chừng chúng sẽ ăn tươi nuốt sống anh mất.” Y Y nhìn tôi, vẻ mặt ngây thơ mà u ám.

“Ôi, vậy bây giờ anh phải làm sao?” Tôi hỏi Y Y, dù bản năng mách bảo rằng Y Y đang nói dối tôi, nhưng nhìn khuôn mặt đáng yêu của nó, tôi vẫn không thể chống cự lại được.

“Để em giúp anh, anh ngồi im nha.” Y Y nói xong thì nhảy tót lên đùi tôi ngồi, sau đó ngước đầu, nhắm mắt, giọng hơi thẹn thùng nói: “Anh hôn em đi.”

“Được thôi.” Tuy tôi cảm thấy hời kỳ cục, nhưng nghĩ lại, Y Y chỉ là một cô bé, nên chắc cũng không sao, tôi cúi xuống hôn lên môi nó, ngay lập tức, tôi cảm thấy rõ ràng sức lực trong cơ thể mình đang bị Y Y hút lấy.

Lúc này tôi mới giật mình, nhận ra rằng Y Y đang có mưu đồ đối với tôi, nhưng vì nó quá đáng yêu, nên tôi không muốn vạch trần, có điều, lúc này cả người tôi đang lạnh run lên.

Rốt cuộc Y Y muốn làm gì, tôi đẩy nhẹ nó ra, Y Y thấy vậy thì tỏ vẻ khó chịu, giọng nũng nịu: “Anh làm gì vậy, em giúp anh hút âm khí mà anh lại đối xử với em như vậy sao.”

“Anh thấy hơi khó chịu.” Tôi nói thẳng, thực sự là rất khó chịu, giống như lần trước, khi bị Y Y hút âm khí, cơ thể tôi rét lạnh bất thường, hiện tại tôi cũng đang cảm giác được cơ thể mình càng ngày càng lạnh.

“Con người không thể khống chế được âm khí, mà sẽ bị âm xâm nhập dần dần, nếu không xua đuổi nó ra khỏi cơ thể, anh sẽ rất nguy hiểm.” Y Y mói xong, ôm đầu tôi kéo xuống, hôn thật mạnh.

Mười phút sau, nét mặt tôi dần yếu đi, cảm giác cả người vô cùng lạnh lẽo, tuy nhiên, cảm giác này nhanh chóng qua đi, tôi liền thấy khỏe hơn nhiều, cảm giác bồn chồn lo lắng trong lòng hình như cũng đã tan biến mất, giống như được uống một ly nước đá vào lúc trời nắng gắt vậy, vô cùng mát mẻ và sảng khoái.

“Hứ, em không lừa anh đâu, cơ thể anh không thích ứng được với âm khí, nên tâm trạng mới bồn chồn bất an, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ càng ngày càng tệ.” Y Y trợn mắt nói, tròng mắt của nó sầm lại, thậm chí, váy áo trên người cũng thành màu đỏ thẫm, tôi biết, nó đang tức giận.

Có lẽ, nó nổi giận vì bị tôi nghi ngờ, tôi vội vàng năn nỉ nó, dù sao thì Y Y cũng chỉ là một đứa trẻ, nên sẽ nguôi giận ngay thôi, nhìn điệu bộ của nó, có thể thấ được, nó đang rất giận.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng tôi lấy một cây kẹo, Y Y nhìn thấy thì vội vàng chụp lấy, ngậm ngay vào miệng, nét mặt đầy thỏa mãn.

Quả không sai, kẹo có sức hút ghê gớm đối với trẻ con, lúc này, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, thật ra, tiếp xúc với quỷ là một việc mạo hiểm còn hơn lột da mãnh hổ nữa.

Bản chất của quỷ là vô cùng hung ác và tàn bạo, cho dù Y Y có đáng yêu như thế nào đi nữa, thì vẫn mang trong người bản năng gϊếŧ chóc, tuy bây giờ tình bạn giữa tôi và nó rất tốt, nhưng ai mà biết được bỗng một ngày nào đó nó nổi hứng lên ăn thịt tôi thì sao.

Y Y không giống với mấy người Bí Tiểu Vũ, bọn họ biến thành quỷ theo quy tắc của trò chơi, nên tôi có thể lợi dụng quy tắc đó để tiêu diệt bọn họ, nhưng Y Y thì không như vậy, muốn nghĩ cách đối phó với nó, có vẻ như rất bế tắc.