Chương 11
2
bọn nó tâm sự kể cho nhau nghe mọi chuyện và không quên kể cả chuyện lớp nó bị đặt lời nguyền cho Linh nghe. cô nghe xong ánh mắt có chút hoảng hốt nhưng cô nhanh chóng trở lại dáng vẻ lạnh lùng như trước
" tao sẽ giúp bọn mày " Linh bình thản nói
Khánh thắc mắc :" bằng cách nào ?"
" thông linh "
bọn nó mặt mày trắng bệch lắp bắp hỏi :" chẳng lẽ ...3 năm qua mày học về chuyện ... chuyện này sao hả Linh " cô nghe vậy bèn gật đầu, thấy vậy bọn nó cũng chẳng tra hỏi gì thêm vì cô không muốn nói thì bọn nó cũng không muốn ép , vậy là ai nấy đều lục tục trở về chổ ngồi của mình còn Nhi, Khánh, Như, Huyền và Nam thì tụm lại một góc khuất trong lớp
Nam lên tiếng :" hình như lần này Linh lại như lúc trước rồi thì phải ?"
"tao thấy nhỏ còn trầm lặng hơn lúc trước nữa " Nhi liếc nhìn Linh rồi nói tiếp " không biết lần này trở về đây có lý do gì không nữa ?"
" tao hi vọng lần này nó trở về sẽ không gặp thêm chuyện gì "
______________________________________________________________________________________________________
tin có một học sinh mới chuyển đến đã nhanh chóng lan ra cả trường với tốc độ chóng mặt, giờ ra chơi lớp nó là địa điểm hạ cánh của tất cả vệ tinh. cô thì đang nhắm nghiền mắt lại tai đeo tai phone mà không hề để ý rằng mình đang là trung điểm của sự chú ý .
" trong lớp có 1 thiên thần kìa bây ơi ?" nam sinh 1
" xinh quá ! "nam sinh 2
" nếu đi thi hot girl của trường thì thắng chắc bọn mày nhỉ ?" nam sinh 3 quay sang nói với đám bạn
....
....
cứ như vậy mà nó đã trở thành idol, mẫu người con gái lý tưởng của các chàng trai của trường và cô cũng vô tình trở thành đối tượng lý tưởng để trả thù của nữ sinh
không lâu sau giờ ra chơi kết thúc, tất cả nam sinh lưu luyến rời khỏi, có người còn tranh thủ trước khi rời đi ngắm nhìn cô thêm một lát nữa.
lớp nó đang từ căn tin bước vào thì thấy rất nhiều người đang từ phía lớp đi ra , có rất nhiều nam sinh và nữ sinh chiếm phần lớn thì là các nam sinh với vẻ mặt tiếc nuối còn các nữ sinh thì có người tức giận có người thầm ngưỡng mộ... tuy không biểu lộ ra nhưng ánh mắt của họ đã nói lên tất cả.
lớp nó thì đành đứng đó cười thôi biết làm gì đây vì nó đẹp thiệt mà...
2 tiết học còn lại trôi qua khá bình yên và giản dị . đến cuối tiết thì mỗi lớp được phát một tờ giấy thông báo về buổi cắm trại vào tối nay và vô tình bọn nó được nghỉ học vào buổi chiều để chuẩn bị cho mọi thứ nhưng bọn nó chẳng những không phấn khởi mà ngược lại còn cảm thấy từng đợt ớn lạnh nổi lên mặc dù ngoài trời đang nắng, cũng đúng thôi vì nếu là buổi tối thì bọn nó sẽ đối diện với lời nguyền nếu tệ hơn bọn nó sẽ phải đối diện đến cái CHẾT
khi Nhi phân công nhiệm vụ và mang những dụng cụ cần thiết cho mỗi thành viên xong rồi thì Linh lên tiếng
" tôi nay hắn sẽ xuất hiện ?"
như hiểu được thắc mắt trong lòng của Linh, Nhi bèn trả lời
" có thể được xem là như vậy "
Nhi vừa nhìn chăm chăm vào chiếc lắc tay của Linh, chiếc lắc ấy cô đã giữ bên mình 3 năm rồi, không hiểu vì sao mà lúc nào cô cũng mang theo bên mình. thấy Nhi nhìn vào chiếc lắc trên tay mình. Linh chợt nhớ ra điều gì đó bèn giơ tay đeo chiếc lắc lên và hỏi bọn nó
" bọn mày chơi cạnh tao cũng đã lâu rồi , chắc bọn mày đều biết sự xuất hiện của chiếc lắc đúng không, nếu biết thì làm ơn nói cho tao biết đi ?"
bọn nó bèn giật mình sao đang yên đang lành cô lại hỏi về chiếc lắc ấy chứ ? trong lúc mọi người đang phân vân không biết nên trả lời ra sao thì Khánh nói :" bọn tao làm... làm gì biết được .... chứ ! " mặc dù đã cố gắng nhưng giọng Khánh có vài phần run run... nghe vậy bọn nó bèn nói hộ Khánh
" đúng đó "
" ùm bọn tao làm gì biết "
...
...
cô nghi hoặc bèn hỏi vặn lại " bọn mày đang giấu tao điều gì phải không ?" thấybọn nó ú ớ không biết nên trả lời ra sao thì Linh đanh giọng tiếp tục hỏi " đúng không "
nghe vậy mỗi đứa bèn giật thót 1 cái nhưng nhanh chóng trả lời
" không có "
" đúng đó bọn tao làm gì có chuyện gì dấu mày "
" mày an tâm đi tao không biết chuyện liên quan đến vòng tay của mày đâu "
...
Linh nghe vậy bèn thở dài một hơi rồi uể oải đi về chổ ngồi. bỗng nhiên cô nhìn vào chiếc lắc tay không tự chủ được mà đưa tay vuốt ve ở khóa một cách tỉ mỉ như sợ rằng chỉ cần cô mạnh tay một chút thì nó sẽ vỡ ra thành nghìn mảnh. như thấy được sự kỳ lạ và ánh mắt của cô , Nam lên tiếng giải đáp sự thắc mắc trong lòng " mày về đây vì chiếc vòng đó ak ?"
cô vô thức gật gật đầu...
cả lớp bọn nó nhất thời im lặng tựa như chỉ cần một chiếc kim nhỏ rơi xuống thì cũng có thể nghe thấy một cách rõ ràng