Hồ ly tinh Ngân Nhung chủ yếu tu luyện về Thuật thải bổ, vừa mới thử tay nghề sau khi xuất sư lại may mắn mà nhặt được một cực phẩm, lô đỉnh cao cấp hiếm gặp.
Có điều lô đỉnh này bị thương nặng, còn không nhớ được gì, Ngân Nhung cũng không còn cách nào, phải chắm sóc, điều dưỡng cho hắn.
Nào ngờ cực khổ bao lâu, tới khi hắn bình phục, kí ức cũng trở lại, thì quên đi Ngân Nhung.Xoay người một cái, biến thành Tiên tôn – vị chưởng môn của đệ nhất Tiên môn.
Tiên tôn tu vô tình đạo, lạnh lùng cô quyết, tâm địa sắt đá.
Ngân Nhung đuổi theo đến tận cửa, bị mắng chửi té tát, vừa tủi thân vừa không cam lòng, hạ quyết tâm: “Không hái được ngươi, thì ta bắt đồ tử đồ tôn ngươi trả nợ!”
Hôm ấy, Tiên tôn vẫn luôn đuổi cùng gϊếŧ tận yêu vật đột nhiên phá giới, cứu một con hồ ly tinh trong tay tiểu đệ tử.
Ngân Nhung hiện nguyên hình, hai tai xòe ra hai bên, cụp đuôi run rẩy, cuộn mình thành một quả bóng tròn trịa bông bông xù xù.
Có đệ tử cả gan hỏi: “Chưởng môn Tiên tôn, con hồ ly này bị bắt vì dám đùa bỡn sư đệ, không mang nó đến Tru Yêu Đường định tội ạ?”
Tiên tôn nắm túm lông sau gáy cục bông, ôm vào lòng, cắn răng: “Ta tự mình xử phạt.”
Tag: Tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân, vả mặt, sảng văn.
Keyword:
Nhân vật chính: Ngân Nhung, Thành Dương Mục Thu.
Nhân vật phụ: Mở truyện “Ma quân hối tiếc không kịp”.
Cái khác:
Giới thiệu tóm tắt bằng một câu: Hiện trường vả mặt khổng lồ.
Dàn ý: Giá trị cuộc sống nằm ở chỗ sáng tạo và hiến dâng.
Nhận xét tác phẩm:
Ngân Nhung – hồ ly tinh – cơ duyên xảo hợp cứu được vị đại năng đế nhất tu chân giới, chưởng môn Tiên tôn tu vô tình đạo, Thành Dương Mục Thu. Lúc đó Tiên tôn trọng thương mất trí nhớ, Ngân Nhung vì cứu hắn, phải đánh đổi rất nhiều. Nhưng mà sau khi Thành Dương Mục Thu khỏi hẳn, khôi phục ký ức, lại quên Ngân Nhung. Trở lại là vị chưởng môn Tiên tôn lạnh lùng cô quyết, tâm địa sắt đá, ra đi không một lời từ biệt. Ngân Nhung ngàn dặm đuổi theo, hạ mình làm nhỏ, nghĩ đủ cách song tu với Tiên tôn để bù đắp lại tổn thất. Sau khi thành công, Ngân Nhung phóng khoáng quay người bỏ đi, lại đến phiên Tiên tôn ngàn dặm theo đuổi vợ.
Tuyến tình cảm trong truyện được miêu tả tinh tế, hình tượng nhân vật đầy đủ, hành văn trôi chảy, bút pháp tốt, kể về hai nhân vật chính thân phận cách biệt, vì một sự cố bất ngờ mà nhân quả trói buộc, người truy ta trốn, dò xét lẫn nhau, tạo thành câu chuyện quen nhau hiểu nhau. Miêu tả của tác giả với động vật lông xù rất là đặc sắc, là một bộ truyện tiên hiệp ngọt, mượt, cute, khắc họa nhân vật tinh tế tỉ mỉ, tình tiết trầm bổng lên xuống.
Lời editor:- Truyện tu chân nhưng không thiên tu chân.
- Theo tui thấy thì thụ hơi có thuộc tính vạn nhân mê.
- Đối với tui thì tác giả dùng từ hơi bị khó hiểu nên có thể sẽ có những đoạn bị tối nghĩa, mong được mọi người góp ý, sửa lỗi.