Người đàn ông trung niên nói chuyện thận trọng cung kính với Văn Duật Chu tên là Nhϊếp Tuân Nhân, là một trong những thương nhân hàng đầu trên tinh cầu của ông ta, tuy nhiên, so với người bên ngoài tinh cầu thì lại không đủ, không thể so sánh được với nhà họ Văn, cho nên ông ta mới cung kính như vậy.
"Các thương nhân trên tinh cầu của chúng tôi luôn tôn trọng hiệp ước, nhưng theo tôi được biết, một số người ngoài tinh cầu không thực hiện hiệp ước này." Ông ta nói.
Một thương nhân khác vẻ mặt buồn bã tiếp lời: "Cuộc sống hiện tại của mọi người đều đang gặp khó khăn, không giống như tiên sinh Văn, ông có thể sống vui vẻ bên ngoài tinh vực, những tàu buôn nhỏ như chúng tôi nếu ra ngoài thì chỉ có nước chết."
Tinh vực công cộng được giám sát bởi chính phủ của ba tinh cầu, ba bên sẽ cử các quan hạm thường trú để tiêu diệt hải tặc định kỳ và duy trì trật tự của tinh vực công cộng.
Các tàu buôn nhỏ tương đối an toàn khi di chuyển trong tinh vực công cộng, nhưng lại phải đối mặt với tình cảnh nguồn tài nguyên hạn chế.
Sau khi hiệp ước được ký kết, rất nhiều tàu buôn nhỏ thua lỗ, lần lượt đổi nghề hết, chỉ có mấy người đứng đầu không chịu ảnh hưởng.
"E hèm, không phải chúng tôi thèm muốn những tài nguyên đó, chỉ là đối xử bình đẳng thôi, bọn họ không tuân theo quy tắc, tại sao chúng tôi phải tuân theo quy tắc?"
Ông già vừa ho mặt đỏ bừng nói, nhìn là biết người có tính tình nóng nảy, những đường gân xanh trên nổi rõ trên mu bàn tay.
Nhϊếp Tuân Nhân lại liếc người đàn ông đang im lặng ngồi trên chiếc ghế da màu đen, giọng điệu chân thành nói: "Tiên sinh Văn, ông là chủ tịch thương hội, hy vọng ông có thể nghĩ ra cách khác, xem coi xử lý thế nào, vấn đề này chúng tôi không thể ngồi yên chịu đựng được."
"Ồ, theo mọi người, tôi có thể nghĩ ra cách gì đây?"
Người đàn ông đang chịu sự chú ý của tất cả mọi người kia chậm rãi đùa nghịch quân vua trong tay, bất đắc dĩ nói: "Hiệp ước Tinh Vực là do quan viên ký kết, muốn truy trách thì cũng phải tìm quan viên, ngoại trừ việc tích cực phản ánh tình hình giống như những người khác thì tôi cũng không còn cách nào khác."
Đây là một trận đấu cờ giữa các tinh cầu.
Cho dù nhà họ Văn có hùng mạnh đến đâu thì cũng không thể vượt qua tinh cầu để xử lý các tàu buôn của người ngoài tinh cầu được.
Nếu không sẽ là cây to đón gió, tạo nhược điểm cho người ta.