Mỗi khi cần liên lạc với các thành viên của tổ chức thần bí thì Văn Tắc sẽ phải quẹo bảy tám lần rồi mới đến điểm hẹn.
Bây giờ anh còn mang theo... Một NPC của nhiệm vụ phụ mới, là người không đáng kể đối với cốt truyện tổng thể, chỉ là anh vô tình nhận nhầm nhiệm vụ, rồi đến một thời điểm nào đó anh sẽ sẵn sàng từ bỏ nhiệm vụ, để nhiệm vụ này quay trở lại dữ liệu chung, chờ đợi người định mệnh tiếp theo nhận lấy nhiệm vụ... Kế hoạch chính là như vậy.
Sau khi đi qua lối đi không người rồi bước vào một cánh cửa, Văn Tắc cởi khóa áo khoác, lộ ra đầu của Cầu Tuyết Nhỏ.
Cố Bồng mở to mắt, trước mắt là một cửa sổ lớn sát đất vô cùng xa hoa, từ đây có thể nhìn thấy rõ khung cảnh chấn động ngoài cửa sổ.
Độ cao này... Cố Bồng há to miệng, bọn họ đang ở trên mây hả?!
Bên ngoài là những công trình kiến trúc trên không, còn có cả vật thể bay đang bay xung quanh, thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng của các hành tinh khác phía chân trời, nhìn như một bộ phim bom tấn khoa học viễn tưởng, thứ lỗi cho người Trái Đất như cậu đây chưa bao giờ thấy qua viễn cảnh này.
Lúc này Cố Bồng vốn lười biếng, lại có ý nghĩ bắt đầu học tập.
Bằng cách này có thể hiểu được công nghệ và nền văn minh của tinh cầu này đã phát triển đến mức nào.
Nhất định sẽ thú vị lắm!
Toàn bộ không gian rộng rãi trên tầng này là khu vực tổng hợp, được bố trí hợp lý, tiện nghi.
Đây chính là ý của Diệp Vân Nùng, bà hi vọng nơi này sẽ ấm áp như đang ở nhà.
"Được rồi, hôm nay chúng ta dùng cơm ở đây." Văn Tắc sờ đầu Cầu Tuyết Nhỏ, đặt cậu xuống: "Cứ coi là đi ăn ngoài như bình thường, nhưng trên bàn sẽ có thêm hai người lạ."
Tòa nhà này thuộc về nhà họ Văn, đây là nơi Văn Tắc thường xuyên gặp cha mẹ mình, độ an toàn cũng được đảm bảo.
Cố Bồng xuống đất, lập tức nhìn ngó xung quanh.
Hệ thống an ninh nơi này được kết nối với quang não của vợ chồng Văn Duật Chu, lúc Văn Tắc đến bọn họ sẽ lập tức biết.
Diệp Vân Nùng hiện đang ở cùng với Văn Duật Chu, không chỉ mỗi hai vợ chồng bọn họ mà còn có những thương nhân khác ở xung quanh, khung cảnh trông rất nghiêm túc.
Một người đang dõng dạc nói.
"Tiên sinh Văn, có một điều khoản đã được bổ sung trong Hiệp ước Tinh Vực 12 năm trước, đội tàu tư nhân của thương nhân chúng tôi không được phép hạ cánh trên các tinh cầu chưa được xác định quyền sở hữu, nhưng kể từ đó, tài nguyên của mọi người đều thiếu hụt hơn một nửa, điểm này thì ông cũng thấy đó."