Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 78

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Thời Sơ không hề cảm thấy mình bị xúc phạm chút nào, anh ta có kinh nghiệm chăm sóc thú nhân bán thành niên, lập tức mỉm cười dịu dàng.

Ngay khi anh ta đang vắt óc chuẩn bị làm quen thì một móng vuốt lông xù xù vươn ra trước.

"..." Hạ Thời Sơ được cưng mà sợ, một thú nhân bán thành niên chủ động chào hỏi người lạ thì chắc chắn là đã tham gia lớp huấn luyện xã ngưu.

"Xin chào, xin chào." Hạ Thời Sơ cẩn thận nắm lấy móng vuốt nhỏ của Cố Bồng: "Tôi là bạn tốt của Văn Tắc, Hạ Thời Sơ, rất vui được cùng ăn cơm với cậu."

Cố Bồng đáng yêu nhìn Hạ Thời Sơ, mỉm cười: "..."

Văn Tắc do dự một chút, nói: "Có lẽ em ấy không hiểu cậu đang nói cái gì."

Trên mặt Hạ Thời Sơ lộ vẻ ngạc nhiên: "Không hiểu? Sao có thể?" anh ta đột nhiên nghĩ: "Cậu ấy không đến từ hành tinh này hả, cậu nhặt cậu ấy ở hành tinh nào vậy?"

"Từ một cơ sở chăm sóc, tôi cũng không biết rõ lắm." Văn Tắc và Hạ Thời Sơ đi đến một nơi có ít người rồi mới tiếp tục nói: "Có thể là có chướng ngại nào đó, em ấy rất thông minh và cá tính."

"Tôi hiểu rồi." Hạ Thời Sơ đã hiểu, đó không phải là ranh giới mỏng manh giữa thiên tài và kẻ điên sao?

Anh bạn Cầu Tuyết Nhỏ này có thể là trời sinh đã độc đáo như thế.

Kỹ năng vũ đạo và khả năng biểu diễn thần kỳ của đối phương chính là bằng chứng tốt nhất.

Nếu như Cố Bồng biết được suy nghĩ của bọn họ: Này, đâu có phức tạp như vậy?

Trên xe huyền phù, Hạ Thời Sơ vẫn không giấu được vẻ kinh ngạc khϊếp sợ, anh ta hỏi Văn Tắc: "A Tắc, cậu được thông qua xét duyệt khi nào vậy?"

Chẳng lẽ là hai tháng gần đây, ngoài miệng nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật?

Văn Tắc: "..."

Hiện tại mọi chuyện đã bại lộ, Văn Tắc đành nói ra sự thật, nhưng trước tiên anh cảnh cáo Hạ Thời Sơ không thể bỏ đá xuống giếng: "Tôi nói cậu đừng có cười."

Hạ Thời Sơ: "Được!"

Sau khi nhận được bảo đảm, Văn Tắc nói: "Tôi bị gia đình ép nộp đơn lúc đủ mười tám tuổi, trong những năm qua một năm ba lần chưa bỏ lần nào trừ hôm mà cậu cũng đi."

Cái lịch sử nghĩ lại mà kinh đó, hiện tại nhớ tới là lòng lại đau!

"Phụt, hahahahahahaha!" Hạ Thời Sơ đã nói không cười, nhưng anh ta cũng không ngờ lại buồn cười như vậy.

Trong suy nghĩ của anh ta, Văn Tắc là một chàng trai lạnh lùng cool ngầu, không liên quan gì đến hai chữ yêu đương, vậy mà Văn Tắc hóa ra lại là nam khách quý thường trú của buổi xem mắt.
« Chương TrướcChương Tiếp »