Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 76

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ba năm qua Lam Diên nghèo đến mức gần như không đủ trả tiền lương cho các cầu thủ.

Hướng Vũ Hàn và Sở Nhung có thể trở lại vào thời điểm này thật sự đã khiến những fans cũ khóc hết nước mắt.

Đá xong nửa trận sau, các cầu thủ đội Lam Diên chạy trên sân mà cảm giác như đang nằm mơ, bọn họ thắng! Không những thế mà còn thắng cực kì đẹp!

Tất nhiên nó chẳng là gì so với thời kì đỉnh cao.

Nhưng đây là một khởi đầu tốt.

Sau khi bắt tay, người hâm mộ của Lam Diên nhìn thấy ba cầu thủ chính của đội đang cởi đồng phục.

"Aaaa! Đưa cho tôi đi! Đưa cho tôi đi!" Những người trên khán đài dường như phát điên, sôi nổi đưa tay muốn lấy một cái.

Nhưng rất nhanh bọn họ liền nhận ra ba cầu thủ chính đều hướng về cùng một vị trí.

A, là chỗ của bé dễ thương.

Nếu cho cậu ấy thì cũng là điều hiển nhiên, hôm nay cậu ấy đã cống hiến một bầu không khí cổ động vô cùng sôi nổi trên khán đài.

Việc có được đồng phục của cả ba cầu thủ trong một trận đấu là một tình huống chưa từng xảy ra, nhưng mọi người đều cảm thấy điều đó không hề quá đáng.

Cố Bồng ngơ ngác nhìn những cầu thủ đang đi tới, đầu óc choáng váng, là điều mà cậu đang nghĩ hả?

Đưa cậu áo thi đấu?

Trời ơi, Cố Bồng phấn khích, cậu chưa bao giờ nhận được áo thi đấu từ tuyển thủ.

Văn Tắc sửng sốt một lát, sau đó sờ sờ tai Cố Bồng nhỏ giọng nói: "Ba cầu thủ đều đưa em áo thi đấu, tôi nhận hộ em trước."

Văn Tắc cũng có chút kinh ngạc, lần này nhờ sự may mắn của Cầu Tuyết Nhỏ mà nhận được tận ba cái áo thi đấu: "Cảm ơn, tôi sẽ cất cẩn thận giúp em ấy."

Được bắt tay với ba cầu thủ anh rất thích, anh nói một cách chân thành: "Trận đấu hôm nay tuyệt lắm, chúc mừng mọi người!"

Thời niên thiếu của anh.

Mọi người quả thực vô cùng hâm mộ anh.

Đúng là nhân sinh người thắng.

Tả Viêm cười nói: "Vòng loại sẽ được tổ chức sau năm ngày nữa, tôi hy vọng có thể gặp lại các bạn ở đó."

Ý chính là muốn tranh giành cúp trong giải đấu tinh cầu.

Đây là chuyện tốt, Văn Tắc cười hứa hẹn: "Được, chúng tôi nhất định sẽ tới."

Cố Bồng thất học vẫn không hiểu mọi người đang nói gì, nhưng với tư cách là một người xã giao vô cùng khủng bố, cậu duỗi móng vuốt của mình, háo hức chờ đợi.

Các cầu thủ sửng sốt một lát, sau đó vui mừng khôn xiết.

Họ đã từng đập tay và bắt tay rất nhiều người hâm mộ kể từ khi vào nghề, nhưng đây là lần đầu tiên làm vậy với móng vuốt nhỏ nhắn như thế nên mọi người đều khá căng thẳng.
« Chương TrướcChương Tiếp »