Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 68

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mọi người sẽ đều biết, nhóc con 3011 này nghe không hiểu tiếng người.

Văn Tắc cho cậu uống nước xong thì lấy đồ ăn vặt để thu hút sự chú ý của cậu.

Nhưng ăn vặt thì ăn lúc nào chả được.

Trong những khoảnh khắc xúc động như này, không thể để đồ ăn vặt làm chùn bước.

Cố Bồng là một nam minh tinh rất chuyên nghiệp, ăn hai miếng để bổ sung thể lực rồi quay mặt đi, không để ý đến những mưu mẹo của Văn Tắc nữa.

"Em không mệt sao? Ngoan ngoãn ở yên một lúc đi."

Văn Tắc nói, một tay ôm lấy ngực bụng cầu tuyết nhỏ, ấn cậu lên người mình, năm ngón tay thon dài giữ chặt cậu.

Khung bình luận: Ỏ, ngưỡng mộ quá, chắc chắn cảm giác của vật nhỏ dễ thương này rất tuyệt nhỉ?

Trông mềm mại quá, kích thước vừa vặn, chỉ cần ngón tay đủ dài là có thể ôm trọn bằng một tay.

Cùng lúc đó, có người chú ý đến bàn tay của Văn Tắc.

Khung bình luận: Tay của người giám hộ đẹp quá, chắc chắn là một anh chàng đẹp trai, có dám tháo mũ ra để tôi nhìn không kk!

Đáng tiếc là anh chàng đẹp trai này cực kỳ khiêm tốn, mỗi lần bị máy quay quét qua đều nhanh chóng kéo mũ xuống, trên mặt còn đeo cặp kính đen xấu xí khiến người ta không khỏi nghi ngờ, liệu anh có phải là một nhân vật công chúng nào đó không?

Thám tử mạng: Chà, dẫn thú nhân bán thành niên đi xem bóng đá, nhất thời không rõ anh ta muốn khiêm tốn hay muốn nổi bật.

Tạm thời loại trừ khả năng là nhân vật công chúng hoặc idol, nếu không EQ cũng thấp quá, hoặc là chiêu trò ngược đời để lăng xê.

Văn Tắc bị oan, thực tế là anh không tìm được ai giúp mình chăm sóc cầu tuyết nhỏ, cũng không ngờ cậu lại hòa đồng đến vậy.

Sự việc đã phát triển đến mức này, anh cũng không còn cách nào khác.

Sân vận động này ít nhất có thể chứa được khoảng 50.000 người, người được màn hình lớn chọn trúng quả là hiếm hoi, mọi người đều sẽ chào hỏi gì đó, cùng lắm là solo một chút.

Nhìn lại cầu tuyết nhỏ, đây mà gọi là solo sao?

Đây rõ ràng gọi là buổi biểu diễn cá nhân.

Văn Tắc cảm thấy mình là nạn nhân, thật sự không thích bị chú ý, nhưng cuộc đời trớ trêu, anh càng không muốn bị chú ý thì lại càng bị chú ý nhiều hơn, không trách có người mắng anh giả tạo.

Ví dụ như bây giờ, 100 người thì chắc chắn sẽ có 100 người nghĩ rằng anh cố tình khoe khoang.

Thật sự không có.

Dù sao thì, Lam Diên ghi được một bàn ở đầu trận, tinh thần toàn đội tăng lên đáng kể; bên Phi Mã bị mất một bàn, huấn luyện viên mắng các cầu thủ một trận, vừa rồi đá cái gì vậy? Các cậu chưa ăn cơm à?
« Chương TrướcChương Tiếp »