Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lông Xù Đến Từ Địa Cầu

Chương 57

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Có việc lớn đến mức nào?" Hạ Thời Sơ khó hiểu: "Không phải chính cậu cũng đã nói sao? Khi cuộc sống thuận lợi thì nên vui vẻ hết mình, dù cho trời có sập xuống cũng không được để bản thân không thoải mái."

Văn Tắc: "..."

Đúng là anh đã nói như vậy, nhưng anh thừa nhận rằng lúc đó mình đã nói quá quyết đoán.

"Khụ, A Thời, tôi không đi được, cậu đi một mình đi." Văn Tắc nói.

Nhưng điều đó không có nghĩa là anh thực sự không đi.

Ngày mai anh có thể mang theo cầu tuyết nhỏ lén lút đi, chỉ cần không để Hạ Thời Sơ phát hiện là được.

Sẽ rất xấu hổ nếu bị phát hiện.

Nhất định sẽ bị Hạ Thời Sơ cười chết.

Hạ Thời Sơ là bạn học cấp ba kiêm đại học của Văn Tắc.

Hai người họ đều ưu tú như nhau, là những đứa con cưng của trời, nhận được nhiều sự chú ý.

Khác biệt ở chỗ Hạ Thời Sơ công khai gia thế của mình ra ngoài, còn Văn Tắc thì rất bí ẩn, không ai biết rõ thân phận của anh như nào, chỉ biết rằng gia cảnh của anh chắc chắn rất tốt.

Những người quan tâm đến anh thường sẽ tìm Hạ Thời Sơ để hỏi thăm hoàn cảnh của anh. Từ nhỏ đến lớn Hạ Thời Sơ đã chán với việc bị hỏi, nếu anh ta biết thì còn đỡ, vấn đề là chính anh ta cũng không biết rõ.

Văn Tắc chỉ nói gia đình mình làm kinh doanh, ngoài ra không tiết lộ thêm điều gì, hơn nữa sau này Văn Tắc tự thành lập công ty, bối cảnh càng thêm hoàn chỉnh, mọi người cũng không còn đào bới gia đình của anh nữa.

Có lẽ người quá ưu tú thường bị bôi nhọ.

Trước đây ở trong trường có không ít người lên án Văn Tắc ra vẻ bí ẩn, tỏ ra mình là nhân vật lớn, dựng lên hình ảnh tưởng chừng như ghê gớm nhưng thực tế lại không đưa ra được bằng chứng nào.

Đồ anh dùng đều rất tốt, nhưng những thứ đó không đáng là gì, những gia đình giàu có bình thường cũng có thể chi trả được.

Có gì mà phải ra vẻ ta đây? Đối với điều này, Văn Tắc chỉ đáp lại một lần: "Tôi đã nói rồi, nhà tôi chỉ làm kinh doanh bình thường, mấy người đoán mò liên quan gì đến tôi?"

Sau khi tốt nghiệp cũng vậy, những con cháu nhà giàu sẵn lòng kết giao với Hạ Thời Sơ, còn đối với Văn Tắc đều có thái độ tế nhị, một mặt công nhận Văn Tắc giỏi, mặt khác lại phủ nhận thân phận của anh, kính trọng nhưng không gần gũi.

Như vậy cũng tốt, Văn Tắc có thể được yên tĩnh.

Cố Bồng ngủ dậy là được cơm dâng tới miệng.
« Chương TrướcChương Tiếp »