Chương 53

"Em đang tìm cái gì?" Văn Tắc hoàn toàn không hiểu được hành động của cầu tuyết nhỏ, chờ anh thu dọn đồ đạc xong, lập tức lấy ra tài liệu giảng dạy cơ bản, xách đối phương đi học.

"Thưởng một que thịt khô, tiếp theo hãy nghiêm túc nghe, nếu đồng ý thì bắt tay tôi." Văn Tắc cầm một que thịt khô, lắc lắc trước mặt cầu tuyết nhỏ.

Cố Bồng duyên dáng ngồi xổm xuống, nhìn nhìn thịt khô, lại nhìn nhìn những tài liệu đó, lập tức hiểu được, nhưng cậu lại giả vờ không hiểu, ánh mắt lơ đãng nhìn xung quanh.

Học tập khổ cực, học tập mệt mỏi, học tập còn phải trả học phí!

Văn Tắc đành phải tăng thêm phần thưởng, đặt một bình sữa lên bàn: "Như vậy đã đủ chưa?"

Cố Bồng theo bản năng liếʍ liếʍ môi, mặc dù lý trí tự nói rằng không được uống, nhưng cơ thể lại rất thành thật, móng vuốt cậu cũng đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

"Thỏa thuận không?" Văn Tắc ghé sát vào đối phương, nhỏ giọng dụ dỗ, dùng ngón tay khều khều móng vuốt của cầu tuyết nhỏ.

Cố Bồng vốn đã dao động, lại bị trai đẹp mê hoặc như vậy, cậu lập tức vứt bỏ lý trí, đặt móng vuốt lên tay thú hai chân: Muốn uống, muốn uống!

Văn Tắc dụ dỗ thành công, trên mặt hiếm khi lộ ra nụ cười khiến người ta ngây ngốc, lập tức nắm lấy móng vuốt Cố Bồng lắc lắc hai cái: "Ok, chốt kèo."

Cố Bồng ngơ ngác, sau khi phản ứng lại mới phát hiện, nhất định đối phương cố ý.

Tức thật đó, đúng là một tên đàn ông không biết xấu hổ, dùng mị lực lên chính thú cưng của mình, rốt cuộc là người như thế nào chứ?

Nụ cười Văn Tắc chợt thoáng qua, ngay sau đó đã khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng thường ngày. Anh bày ra tài liệu dạy học hoạt hình từ một đến mười: "Không cần nhìn vào ngón tay của tôi, nhìn vào tài liệu dạy học, tôi dạy em cách nhận biết các con số."

Bàn tay của Văn Tắc rất đẹp, thon dài sạch sẽ, cổ tay đeo một cái vòng tay thiết bị cá nhân*, ngón trỏ đeo một chiếc nhẫn.

(*Đây là một thiết bị đeo tay thường dùng để truy cập thông tin cá nhân hoặc chức năng liên quan đến công nghệ.)

Anh dùng ngón tay chỉ vào tài liệu có số "1": "Đây là một." Sau đó, đặt một khối xếp hình màu sắc bên dưới: "Đây là hai." Tiếp tục đặt hai khối xếp hình màu sắc bên dưới, và cứ như vậy.

"Ngao ngao." Cố Bồng đã hiểu rõ.

"Trước tiên, hãy học năm con số." Văn Tắc chỉ cho cậu xem trong hai phút, sau đó để tất cả tài liệu giảng dạy sang một bên, đặt số "3" ra, chỉ vào các khối gỗ, yêu cầu cầu tuyết nhỏ tự mình lấy ra số khối tương ứng.