Nơi hắn ẩn nấp vô cùng vi diệu, không ngờ lại ngay cạnh cái bệ đá dưới chân Thạch Tượng, xung quanh cũng có không ít đệ tử các gia tộc khác.
Đương nhiên nơi đây cũng không chỉ ba nhà Lạc, Thương, Lang chơi với nhau mà còn tiểu thế gia hay những nhân vật thiên tài các thành trì phụ thuộc địa phận của ba nhà này.
Nơi hắn cũng không tính nguy hiểm, vì những tiểu thế gia hay thiên tài thành trì này tại đây cũng chỉ cảnh giới Hoàng Kim nhị tinh trở xuống. Nhưng nơi này rộng lớn, hắn khó lòng mà có thể đánh lại bọn họ với khế yêu Sa Mạc Đà này.
Nhưng vì lão giả đã cho hắn một chút cơ hội mà hắn mới biết được, chính là khi gϊếŧ địch nhân tại đây, hắn có thể dựa vào pháp quyết lão cho hấp thu linh hồn lực của người khác mà trở nên cường đại.
Đồng thời hắn cũng ôm hi vọng luật trong quảng trường này dễ chịu một chút, ưu tiên những người như hắn.
Những người khác đồng dạng nghĩ như hắn, bọn họ đều đã tiến vào ít nhất hai lần nên không nhớ chuyện xảy ra trước đó cũng là chuyện bình thường.
Trong lúc lẩn tránh, hắn may mắn dựa vào bệ đá dưới chân Thạch Tượng này mà có thể thoát khỏi tầm ngắm của không ít người, những người thấy hắn hoặc là như hắn yếu ớt hoặc là muốn đánh bại hắn, thu tài nguyên bên trong túi trữ vật mà hắn đạt được.
Lương Đấu Thiên ẩn nấp không bao lâu, một giọng nói vang vọng khắp chiến trường nơi này khiến tinh thần hắn có cảm giác như muốn tan nát, linh hồn đau đớn nhức nhối khiến hắn nằm trên mặt đất ôm đầu.
Trải qua ảo cảnh rèn luyện chính là luyện hồn, tăng dung tích cùng sức chứa linh hải của hắn, chỉ có một phần nhỏ sương mù mà hắn gặp phải lão giả kia mới là linh hồn khí ngưng tụ thành, trợ giúp hắn lấp đầy linh hải chuẩn bị đột phá.
Hiện hắn đã là Khai Linh cảnh viên mãn, chỉ cần có thể vượt qua lần giảng luật này là có thể đột phá lên Ngưng Thể cảnh.
- Luật chơi lần này rất đơn giản! Vòng thứ nhất, ai có thể vượt qua linh hồn áp bức sẽ được tiến vào vòng trong, nhận được ba phần linh hồn khí của Hồn cảnh ngũ cấp. Những người không vượt qua vòng một sẽ trực tiếp bị loại, những Thạch Tượng đó vẫn sẽ lưu lại gây trở ngại cho người không bị loại. Những ai có thể vượt qua Thạch Tượng sẽ được lựa chọn một món bảo bối bên trên thân thể Thạch Tượng.- Vòng thứ hai, những người vượt qua Thạch Tượng vây công sẽ dùng tận khả năng của các ngươi tiến hành chiến đấu linh hồn với nhau chọn ra năm người mạnh nhất. Năm người đó sẽ tiến vào bảo khố lựa chọn những bảo vật tùy thích.
- Chỉ có như vậy thôi! Bắt đầu đi!Nói xong, trong đầu mọi người đều xuất hiện áp lực khủng bố chèn ép linh hải của bọn họ, như muốn đập vỡ linh hải của bọn họ. Lương Đấu Thiên với bích chướng trung đẳng thanh thiên sắc chịu được khoảng tầm một nén hương nhỏ liền bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Cơn đau đớn càng thêm kịch liệt hơn trước, bây giờ hắn hiểu ra những người đốt hương rời đi trước đó làm ra quyết định sáng suốt cỡ nào.
Những đã đâm lao phải theo lao, Lương Đấu Thiên cố gắng cắn răng chịu đứng, không ngừng điều khiển linh hồn lực của bản thân tới chữa trị bích chướng bao bọc.
Thời gian không ngừng trôi qua, Lương Việt Hưng thu được linh hồn khí từ những người dự thi xung quanh rời đi để lại vô cùng nồng đậm, vì nơi hắn chọn đa số là người có linh hồn yếu ớt nên việc thu nạp nó vào trong cơ thể cũng không có khó khăn gì cản trở.
Bích khiếu không ngừng xuất hiện vết nứt lại chữa trị, không ngừng được cường hóa mạnh lên, đã đạt tới trung đẳng đỉnh phong, nhưng chỉ tới đó là cực hạn, không thể tiến vào thượng đẳng hoàng kim bích khiếu. Bích khiếu xuất hiện đều là do thiên phú, nhưng muốn đề cao đẳng cấp lên thượng đẳng, hay cao hơn đều cần yêu cầu khác biệt.
Đạt tới đỉnh trung đẳng bích khiếu, Lương Đấu Thiên liền đem bích khiếu từng bước lợi dụng áp lực mà linh hồn tại đây chèn ép phá ra một lỗ hổng nhỏ, liên tục đưa linh hồn khí cẩn thận từ bên trong ra thôn phệ không gian bên ngoài linh hải của hắn, không ngừng mở rộng phạm vi linh hải của hắn, đồng thời cũng tạo ra một lớp bích khiếu mới bao bọc bích khiếu bên trong không ngừng được chữa trị.
Phạm vi linh hải của hắn ngày càng rộng lớn, từ phạm vi ba ngàn trượng lên đến năm ngàn, chín ngàn, một vạn hai ngàn trượng,... một vạn bốn ngàn trượng mới dừng lại, bích khiếu bên ngoài đều đã thành màn sáng trong suốt nhìn thấy hư vô hắc ám bên ngoài.
Ngoại khiếu thành hình lập tức chịu áp lực từ cuộc thi bên ngoài ảnh hưởng, rất nhanh liền xuất hiện vết nứt vỡ. Hồn thể của hắn dần thành hình, từ mờ ảo chuyển sang ngưng thực rõ ràng giữa sương khói mờ ảo liền lộ ra cô độc.
Bên cạnh hắn còn có một thân ảnh khác, bốn chân cổ dài với hai cái bướu trên lưng, màu lông vàng đất yên tĩnh đứng bên cạnh Đấu Thiên. Chính là Sa Mạc Đà!
Sa Mạc Đà bình thản đứng một lúc, như cảm thấy nơi này chán ngắt vô vị liền quỳ xuống ngủ gục. Lương Đấu Thiên đứng cạnh Sa Mạc Đà nhìn nó ngủ đi, trên mặt hiện lên vẻ nhu hòa, đồng thời thầm cảm khái khế yêu đồng hành với hắn nhiều năm qua. Hai quyền đầu siết chặt, hắn liền khống chế thân thể đập vỡ nội bích khiếu.
Đập vỡ nội bích khiếu chính là để ngoại bích khiếu giống nội bích khiếu cứng rắn, sau này đột phá một đại cảnh giới cũng là như vậy, đều là phá rồi lại lập. Việt Hưng cũng là trải qua một màn như vậy nhưng không có bị ngoại lực chèn ép như Đấu Thiên hiện tại.
Quyền đầu của hắn không ngừng oanh kích bích khiếu ầm ầm, từng vết nứt hiện ra khiến chính bản thân hắn càng đau đớn nhưng chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Tuy hắn đã hoàn thành mục đích tới là lấy đan dược nhưng hắn còn muốn mạnh lên. Đây là cơ hội mà hắn không thể nào bỏ lỡ.
Vết rạn nứt xuất hiện chằng chịt như mạng nhện, nhìn như tùy thời bị sụp đổ nhưng với áp lực kinh khủng từ bên ngoài tới ngoại bích khiếu càng ngày càng nặng nề khiến hắn khó mà phát ra một kích cuối.
Gào thét trong linh hải, thanh âm của hắn vang vọng toàn bộ không gian nơi đây khiến Sa Mạc Đà đạm mạc nằm nghỉ ở đó cũng chỉ liếc mắt qua lại như cũ nằm nghỉ, không hề đoái hoài tới hắn.
Đi kèm với tiếng gào thét đó chính là nắm đấm quyền lực, đầy quyết tâm mạnh mẽ, mong muốn phá vỡ hình tượng cũ nhát gan của chính bản thân, để hắn lột xác thành một con người hoàn toàn mới.
Rắc rắc rắc... Ầm ầm! Tiếng đỏ vỡ vang lên, hắn đã thành công! Thành công phá bích khiếu cản trở hắn, ngắn cản hắn tiến tới phía trước. Những mảnh vỡ nội bích khiếu đó lập tức bay loạn xung quanh như đám vẫn thạch trôi nổi.
Lương Đấu Thiên cũng không có dừng lại lâu mà bắt đầu xảo diệu điều khiển chúng tới một số vị trí đặc biệt đính lên đó. Tới khi đính hết lên, những mảnh vỡ đó lập lòe quang mang, nối lại với nhau thành một đồ hình kỳ lạ hắn xem không hề hiểu.
Suy nghĩ hồi lâu hắn mới liên tưởng tới những tinh tú trời đêm nối tiếp với nhau thành từng chòm sao. Hắn thấy hình cái cung kéo căng, hình bắc đẩu, hình chiếc cân,...
Dần dần, bích khiếu của hắn chuyển biến từ trong suốt xuyên thấu liền đen kịt, không cẩn thận quan sát hắn còn tưởng bích khiếu bị chuyện gì đó, đồng thời hắn cũng không rõ đẳng cấp của nó là gì, có lẽ cao hơn cả thượng đẳng.
Sau khi bích khiếu trở thành màn đêm, hắn liền cảm nhận được áp lực hắn chịu đựng giảm đi không ít, đồng thời linh hồn khí từ Đại Địa Môn tiến vào bàng bạc không dứt, tu vi của hắn nhanh chóng được đẩy mạnh. Hắn phải cố gắng không ngừng hấp thu linh hồn khí cường đại linh hồn bản thân để vượt qua đợt vây công của Thạch Tượng.
Hắn đã tính sơ qua, nơi này ít nhất cũng phải có trên vạn người, tuy không biết hiện tại đã loại bao nhiêu nhưng khẳng định đã bị loại tới ba phần. Trải qua quan ải Thạch Tượng, khẳng định bị loại thêm hai phần người nữa.
Lương Đấu Thiên liên tục không ngừng chữa trị bích khiếu cùng hấp thu linh hồn khí một cách nhẹ nhàng hơn trước đó rất nhiều. Dẫn tới điều này thì vẫn phải cảm ơn lão giả kia nhắc nhở hắn, hắn bớt đi được không ít đường tắt. Hắn cũng từng nghĩ tới việc nói cho nhi tử hắn nhưng nhớ tới lời lão nói thì sau này Việt Hưng ắt vượt xa hắn và hắn cũng không được tiết lộ phương pháp này ra ngoài.