Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Long Uy Chiến Thần

Chương 155: Chờ đợi tin tức

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lê Uy Long giật mình. Có vẻ như tất cả mọi người ở thành phố này đều biết về cuộc sống hôn nhân riêng tư của anh. Thực đáng xấu hổ!

"Tôi đã cứu cô và bị thương ở chân rồi, vậy chắc tôi không phải quay lại Sở cảnh sát để thẩm vấn nữa phải không?" Lê Uy Long vội vã chuyển đề tài.

"Được rồi. Vì anh đã cứu tôi và giúp đỡ chúng tôi xóa sổ những tên tội phạm này nên tôi sẽ cho phép anh được tự do trong thời gian này. Sau khi chân anh hồi phục thì tôi sẽ lấy lời khai của anh sau." Ánh Hạ nói.

"Oài! Vậy cũng gần giống nhau," Lê Uy Long thở ra một hơi làm điệu bộ miễn cưỡng.

"Tuy nhiên, đừng có cố bỏ trốn. Nếu tôi điều tra ra được những kẻ anh gϊếŧ không phải là Bảy linh hồn sát thủ mà là dân thường vô tội thì dù anh có trốn tới chân trời góc bể nào tôi cũng sẽ bắt anh về quy án!" Ánh Hạ mạnh giọng cảnh cáo .

"Cô đừng lo. Tôi sẽ không bỏ trốn. Chân tôi bị thương thế này, tôi có thể trốn đi đâu?" Lê Uy Long nghiêm túc nói.

"Anh biết vậy thì tốt!" Ánh Hạ nhăn mặt.

Khi họ xuống đến chân núi, xe cứu thương cũng vừa kịp đến.

Lê Uy Long, Lục Cao và Quang Hùng được đưa vào xe cứu thương để đến bệnh viện.

...

Tại gia đình nhà họ Trương...

Tối nay Trương Minh Trí vừa được xuất viện trở về nhà. Mọi người trong gia đình đều tới để an ủi hắn ta.

Bị Lê Uy Long phế tự trong bữa tiệc mừng thọ bà Trương, hắn được mang tới bệnh viện cấp cứu ngay lập tức và nằm viện suốt mấy hôm nay. Tuy nhiên vết thương của hắn ta chỉ có thể lành da lành thịt chứ không thể nào khôi phục khả năng của một người đàn ông được nữa. Vì vậy tâm trạng của hắn vô cùng sầu não và căm hận.

"Phong Trí, tuy hiện tại các bệnh viện ở đây không thể chữa trị được cho cháu nhưng sau này chúng ta nhất định sẽ đưa cháu đến những bệnh viện hàng đầu, những bác sĩ có tay nghề tốt nhất. Phong Trí, đừng nản lòng!" Tạ Ngọc Liên xoa tay đứa cháu đích tôn, đau lòng mà nói.

"Thằng chó chết Lê Uy Long đã biến cháu thành một hoạn quan! Cháu phải băm vằm nó ra thành từng mảnh mới hả giận được!" Trương Minh Trí dữ dội rít lên từng tiếng qua kẽ răng.

"Cháu đừng lo. Đương nhiên ta cũng nghĩ tới điều này. Ngày nào hắn còn chưa chết thì ta chưa thể nào ngủ yên được. Tuy nhiên nói cho cháu biết hắn cũng sẽ sớm chết không toàn thây mà thôi." Ánh mắt Tạ Ngọc Liên rừng rực như lửa.

"Bà ơi, đã có chuyện gì vậy? Làm sao Lê Uy Long có thể chết dễ dàng như bà nói được?" Trương Minh Trí ngạc nhiên, mừng rỡ như chết đuối vớ được cọc.

"Phong Trí, con không biết. Tối qua chúng ta đã chi ra gần nghìn tỉ đồng để thuê bảy tên sát thủ tới gϊếŧ Lê Uy Long!" Trương Minh Nghị cất lời giải thích.

"Cái gì? Gần một nghìn tỉ đồng? Mạng sống của Lê Uy Long đáng giá gần một nghìn tỉ đồng sao?" Trương Minh Trí suýt nhảy dựng ra khỏi giường mà kêu lên.

"Đúng. Tên Lê Uy Long này thực sự rất mạnh. Chúng ta đã cố gắng gϊếŧ hắn ta bằng nhiều cách nhưng không thành. Bây giờ chúng ta đành phải thuê sát thủ. Miễn là có thể gϊếŧ hắn và trả thù cho con thì dù phải chi số tiền lớn như vậy cũng xứng đáng. Tiền có thể tìm cách kiếm lại về sau!" Trương Minh Nghị ngậm ngùi.

"Bà và cha đã thuê những kẻ nào?"

Trương Minh Trí hỏi lại. Hắn ta nhập viện trong thời gian này nên không biết chuyện gì đã xảy ra ở nhà khi hắn nằm viện.

"Chúng ta đã mời Bảy Linh hồn sát thủ, những sát thủ được xếp thứ chín ở Long quốc này." Trương Minh Nghị nói. Chính ông ta đã trực tiếp liên lạc, ngã giá và giao dịch với những kẻ này.

"Bảy Linh hồn sát thủ? Bảy Linh hồn sát thủ khét tiếng chưa bao giờ thất bại trong việc tiễn bất cứ kẻ nào về với suối vàng sao?" Trương Minh Trí lại ngạc nhiên.

"Đúng, chính là bọn chúng. Lê Uy Long chắc chắn sẽ không còn cơ hội nhìn thấy mặt trời vào ngày mai ngay khi Bảy Linh hồn sát thủ hoàn thành nhiệm vụ." Mắt Trương Minh Nghị vằn lên những tia máu.

"Hừm vậy thì để hắn chết trong tay bọn sát thủ đó cũng được. Như vậy là đã quá dễ dàng cho hắn ta rồi!”

Trương Minh Trí gầm gừ. Hắn ta nghĩ thầm, dù cho tên Lê Uy Long kia chỉ còn là cái xác cũng phải mang về đây cho hắn băm ra từng mảnh mới hả giận!

"Lê Uy Long này thật kiêu ngạo! Hắn dám rêu rao hạn định bảy ngày, hắn thực sự nghĩ rằng có thể nghĩ rằng có thể trèo lên đầu lên cổ nhà họ Trương chúng ta hay sao? Hắn muốn chết thì ta sẽ cho hắn chết, chết đau chết đớn! Ha.. ha…ha…!" Tạ Ngọc Liên cười thành từng tiếng.

Đột nhiên Trương Minh Thọ, gã quản gia, chạy vào, vừa chạy vừa hét to hoảng loạn:

"Bà Trương, không ổn rồi! Mọi thứ không ổn rồi!"

"Trương Minh Thọ, việc gì lại có thể khiến một đại quản gia nhà họ Trương như ông kinh hoàng đến thế? Điều gì khiến ông hoảng sợ vậy?" Tạ Ngọc Liên nói một cách không hài lòng.

"Bà Trương, tôi vừa nhận được tin Bảy Linh hồn sát thủ đã bị Lê Uy Long gϊếŧ chết!" Mặt Trương Minh Thọ như chàm đổ.
« Chương TrướcChương Tiếp »