Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Long Tử Trùng Sinh Chi Sủng Phi

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
Rèm trướng nặng nề che đậy ánh nắng bên ngoài, Doãn Hàm mở mắt phát hiện mình đang nằm trong tẩm cung của Tây điện, bên cạnh không ai khác chính là Mạn phi, nhìn dáng vẻ này ắt hẳn đêm qua hắn đã sủng hạnh nàng ta.

Hôm qua hắn còn dự định uống vài chung rượu rồi sẽ viện cớ đến chỗ Tĩnh Ngọc, chỉ là không ngờ....

Mạn phi choàng tỉnh, nhanh chóng e thẹn ngồi bên hắn như bản thân đã chịu thiệt, hoang mang vô cùng. Hoàng thượng có vẻ rất tức giận, mang theo sắc mặt đen kịch rơi khỏi giường.

" Bệ hạ... " Nàng ta đưa tay níu giữ vạt long bào của hắn, đôi mắt hiện vẻ bất đắc dĩ không muốn. Hắn hất tay, giọng nói càng lạnh lẽo :" Trẫm còn cho rằng nàng ít nhiều sẽ khác với hoàng hậu, xem ra là do trẫm đánh giá quá cao "

Doãn Hàm quyết liệt rời đi, có giận dữ cách mấy cũng phải triệu thái y đến xem, nhưng sắc mặt hoàng thượng lúc này càng kém, trời bây giờ còn rất sớm hắn chưa thay y phục đã vội rời khỏi Khôn Ninh cung, Hàn Minh ở đây sau càng gọi lớn :" Hoàng thượng, hoàng thượng!! "

Nhưng Doãn Hàm hình như chẳng nghe thấy, chỉ bước thẳng về phía An Tình cung của Hiền phi, Tĩnh Ngọc lúc này còn chưa nghỉ ngơi cả đêm chỉ ngồi thêu khăn để gϊếŧ thời gian, có lẽ bấy lâu đã quen với hơi ấm người bên cạnh, hoàng thượng không có nơi đây, không cách nào an giấc.

" Tĩnh Ngọc! "

Nàng quay đầu lại nhìn thấy hắn y phục xốc xếch, chưa kịp phản ứng đã bị hắn ôm vào lòng.

" Bệ hạ, có chuyện gì, bệ hạ..."

Người kia không lên tiếng, chỉ ôm nàng thật chặt, hận không thể khảm nàng trong lòng. Tĩnh Ngọc cảm thấy kỳ lạ, đêm qua Hàn Minh hắn sẽ nghỉ lại chỗ hoàng hậu, nửa đêm sẽ đến tìm nàng. Bây giờ tuy đã quá nửa đêm, nhưng đã xảy ra chuyện gì khiến hoàng thượng trở nên như thế chứ?

Doãn Hàm ôm nàng rất lâu, sau đó mới kiệt sức buông ra, sắc mặt bừng đỏ có vẻ rất khó chịu. Tĩnh Ngọc chạm vào má hắn, lo lắng không thôi

" Hoàng thượng người có chuyện gì vậy? "

Hàn Minh lúc này mới đuổi theo đến phía sau, theo cùng là một vị thái y đã già.

" Tham kiến hoàng thượng "

Doãn Hàm từ đến cuối cùng không nói lời nào, chỉ chậm rãi ngồi xuống chỗ gần đó để thái y bắt mạch. Tĩnh Ngọc lại càng sốt sắng hơn, nhân lúc để thái y bắt mạch liền kéo Hàn Minh ra một chỗ dò hỏi

" Đã xảy ra chuyện gì? "

"Hồi Hiền phi nương nương, đêm qua hoàng thượng đến Khôn Ninh cung nghỉ ngơi, hoàng hậu đã sắp xếp Mạn phi ở đó bồi giá "

" Chuyện này không phải rất bình thường sao? "

" Vâng, nhưng Mạn phi trong lúc hầu rượu đã dùng mê hương câu dẫn hoàng thượng. Hiện giờ ảnh hưởng long thể, không biết phải làm sao? "

" Cho nên hoàng thượng vừa tỉnh giấc đã rời đi sao? "

Hàn Minh gật đầu một cái, Tĩnh Ngọc nhìn vào gian chính có mặt Doãn Hàm, tâm tư có chút hỗn loạn. Hoàng hậu không được ân sủng, liền đưa muội muội vào thay thế nhưng Mạn phi này lại dám tính kế với long tử, điều này không phải càng khiến hắn chán ghét sao?

=======

Gian chính chỉ còn lại vị thái y kia và hắn, Doãn Hàm xoa xoa thái dương mệt mỏi.

" Thế nào rồi? "

Thái y già khẽ nhíu mày, đôi mắt có chút mông lung sau đó nhấc tấm khăn khỏi tay Doãn Hàm.

" Hoàng thượng, mạch tượng của người rối loạn, lúc nhanh lúc chậm. E rằng dược tính của người dùng thực sự nguy hiểm "

" Có ảnh hưởng đến long thể? "

" Vi thần đã cẩn thận chẩn qua. Mê dược mà người dùng, ít thì gây nghiện, nhiều sẽ bào mòn thân thể "

Doãn Hàm nhắm mắt lại không nhìn :" Bây giờ nên làm gì? "

" Vi thần sẽ kê cho người mấy thang thuốc giải dược, vì là lần đầu người dùng nên không ảnh hưởng mấy, chỉ cần điều dưỡng thật tốt thì sẽ không có vấn đề gì nữa "

Hắn phất tay cho thái y kia lui ra, bản thân chống tay tựa đầu nghỉ ngơi. Tĩnh Ngọc nhẹ bước đến bên cạnh hắn, bàn tay uyển chuyển xoa lên huyệt thái dương :" Bệ hạ vẫn còn muộn phiền sao? "

Doãn Hàm mở mắt, nghe qua lời nói của nàng chắc hẳn biết đêm qua ở Khôn Ninh cung đã có chuyện gì. Hắn nắm lấy tay Tĩnh Ngọc kéo nàng vào lòng, mệt mỏi tự động kéo đến.

" Trẫm còn nhớ Mạn phi lúc trước vô cùng điềm đạm, trẫm chấp nhận để nàng ta tiến cung là vì cho rằng nàng ta sẽ khác vị tỷ tỷ tâm kế của mình, xem ra là trẫm nghĩ quá nhiều "

Tĩnh Ngọc xoa xoa tay hắn, sau đó chậm rãi đưa qua một tách trà.

" Bệ hạ, hậu cung này có mấy ai mà không tâm kế chứ? Nếu như Mạn phi không nỗ lực vậy thì Mạn tộc có còn vinh quang đâu, phụ thân họ là người thế nào e rằng người cũng rõ "

" Nhưng trẫm là vua một nước, nàng ta lấy tính mạng trẫm mạo hiểm tranh sủng không phải là quá ngông cuồng sao? "

" Bệ hạ, Mạn phi lâu nay an ổn tẩm cung, hiện đột nhiên sử dụng mê dược tranh sủng. E rằng đây không phải là chủ ý của nàng ta "

Doãn Hàm đột nhiên nhớ đến dáng vẻ lúc nãy ở Tây điện, Mạn phi như hoang mang không rõ gì. Lại nghĩ đến chuyện nghênh đón mà hoàng hậu đã sắp xếp. Nếu như Mạn phi là một người lâu nay không tranh đấu, vậy thì rượu mơ đêm qua đã bị chính trung cung nhúng tay vào.

Tĩnh Ngọc đặt tay lên lưng hắn thấp giọng :" Bệ hạ, chuyện này vẫn là nên điều tra kỹ. Tránh để Mạn phi chịu oan..."

Doãn Hàm hạ mi mắt gọi Hàn Minh, lệnh hắn cung đến Khôn Ninh dò la một chút. Trời sáng, người bên ngoài nhìn thấy long tử đi ra từ hướng An Tình cung lập tức có đồn đoán đêm qua Hiền phi cướp người từ Khôn Ninh cung. Hoàng hậu tỉnh giấc đã nghe qua liền tức giận không thôi, liền triệu Mạn phi ngay lập tức.

" Tỷ tỷ vạn an " Mạn phi được cung nữ đỡ vào, dáng vẻ mệt mỏi tiều tụy, đôi mắt cũng sưng húp mấy phần khiến cho hoàng hậu cũng khó lòng tra hỏi.

" Muội muội có chuyện gì vậy? "

" Tỷ tỷ xin trách tội, muội muội là hầu hạ không cẩn trọng khiến hoàng thượng mất hứng. Trời chưa sớm hoàng thượng đã đến tìm Hiền phi rồi "

Hoàng hậu nắm chặt chuỗi ngọc trên tay, lại là Hiền phi. Nàng ta từ lúc phong hàn đến nay được ân sủng liên tiếp, nơi đó luôn ấm áp chứ chả bù cho Khôn Ninh cung lạnh lẽo này, bây giờ lại có cả lá gan cướp tẩm của trung cung sao?

" Muội muội đừng tự trách, đã vất vả rồi. Là bản cung không chu toàn, muội muội cứ hồi cung tĩnh dưỡng, hôm khác bản cung lại triệu đến "

" Vậy...vậy muội muội cáo lui "

Bóng dáng Mạn phi vừa đi, đã thấy một vị thái giám đứng ở mép cửa sau đó cũng lùi bước ẩn mình, khinh công về Long cung. Chuyện này cũng nhanh chóng lắng xuống. Mùa xuân lại đến nhanh hơn với Đại Chu, Nguyên Đán sắp tới Doãn Hàm đặc biệt đại phong hậu cung.

Ngoài phi vị quá cao, còn lại đều được tăng. Bảo phi, Tống quý tần, Hạ tần, Dư quý cơ và Dung cơ cũng lần lượt đến tạ ơn hoàng hậu. Có người tăng thì cũng có người hạ, Thục phi được điều tra là vô can trong chuyện hại hoàng tự, nhưng tự ý lấy thuốc tọa thai cũng là tội liền giáng làm tần.

Nguyên Đán vừa qua không bao lâu, cung Mạn phi đã nhanh chóng truyền tin hỷ, nàng ta đã hoài long tự.
« Chương TrướcChương Tiếp »