"Hồ nước, diện tích 32 kilomet vuông, chiều sâu lớn nhất 66 thước, chất lượng nước tốt, có thể tiến hành nuôi dưỡng nước ngọt, đề cử nuôi dưỡng tôm hùm giống nhỏ..."
Không nhìn tới những đề cử, Long Thành đầu óc nhanh vận chuyển.
Đối với hắn mà nói, cái này không thể nghi ngờ là địa hình không ổn nhất.
Long Thành phát hiện ý đồ của Trung Tâm An Ninh, người vây xem cũng đoán được. Bọn họ không chỉ có thể đoán được, còn có thể "nhìn được". Bọn họ cưỡi Quang Giáp phần lớn đều trang bị radar tiên tiến, các loại điều động của Trung Tâm An Ninh bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng.
"Xem ra là hồ nhân tạo!"
"Có cần vụиɠ ŧяộʍ nói cho hắn hay không? Cái này có tính là phạm luật không?"
"Vừa rồi đã thử qua, hắn không mở kênh công cộng, không chừng là không có kênh này."
"Vậy chỉ có thể tự cầu nhiều phúc. Con mẹ nó chứ, nhìn qua hỏa lực thật lớn, thật muốn nổ tung trường học hay sao?"
"Có cơ hội."
"Thiết Canh Vương thành vịt, xông vào trong hồ biến thành vịt!"
Niếp Tiểu Như ngồi ở trong khoang điều khiển, kết nối cùng khuê mật ở kênh thông tin nói chuyện phiếm: "Thiết Canh Vương phải thua rồi. Trường học này không chút ý tứ, đối phó một Quang Giáp làm nông cũng làm ra động tĩnh lớn như vậy, mình mà là hiệu trưởng, sẽ khai trừ toàn bộ bọn họ."
Ở đầu khác của kênh thông tin truyền đến một thanh âm ôn nhu: "Không vào Bonin, đối với hắn mà nói không chừng là chuyện tốt."
Niếp Tiểu Như lười biếng nói: "Thiết Canh Vương là có chút trình độ, tuổi cũng không lớn, có chút giá trị bồi dưỡng."
"Cậu tính mời chào hắn?"
Niếp Tiểu Như cười nhạt: "Mình mời chào cái lông á, cái trường học rách nát này lại không thể mang người hầu vào. Mang hắn đưa đến chỗ Lưu thúc, bồi dưỡng một chút, hẳn cũng không tệ lắm."
Khuê mật có chút kinh ngạc: "Lưu Hằng Chương? Cậu xem trọng đối với hắn như vậy?"
Khuê mật của nàng tên là Hà Lệ Văn, Hà Niếp hai nhà là thế giao, hiểu rõ lẫn nhau. Lưu thúc trong miệng Niếp Tiểu Như, đó là Lưu Hằng Chương một trong những tâm phúc tín nhiệm nhất của Niếp Kế Hổ. Lưu Hằng Chương ở bên ngoài thanh danh không hiện, ít có người biết, nhưng mà người hiểu biết hắn mới biết được chỗ lợi hại. Thành viên tổ chức của Niếp Kế Hổ hiện nay, hầu như đều là Lưu Hằng Chương một tay bồi dưỡng ra. Sư sĩ tỉ mỉ bồi dưỡng từ nhỏ này, Niếp Kế Hổ xem như con nuôi, bọn họ hung hãn không sợ chết, trung thành và tận tâm, được xưng là "Tòng Hổ".
Niếp Tiểu Như không quan tâm nói: "Được chứ, dù sao tuổi còn nhỏ lại tiện nghi, tốn không bao nhiêu tiền."
Hà Lệ Văn cùng Niếp Tiểu Như cùng nhau lớn lên từ nhỏ, biết rõ người này ánh mắt khá cao. Đừng nhìn Niếp Tiểu Như ngoài miệng nói như là không chút quan tâm, lại nói thẳng đề cử cho Lưu Hằng Chương, có thể thấy được xem trọng đối với người này.
Hà Lệ Văn khẽ cười một tiếng: "Khó được vào pháp nhãn của cậu, tiểu tử này xoay người rồi."
Ngoài miệng nói như vậy, Hà Lệ Văn cũng không có để ở trong lòng. Trên đời này hạng người thiên phú xuất sắc là nhiều cỡ nào, cuối cùng có thể có thành tựu lại được mấy người? Các nàng từ nhỏ thấy qua rất nhiều thanh niên tài tuấn, cũng bất quá là đề tài câu chuyện trà dư tửu hậu của các nàng mà thôi.
Hai người còn nói một ít chuyện hứng thú cùng phiền não trong cuộc sống gần đây, đang lúc hứng thú nói chuyện, bỗng nhiên Niếp Tiểu Như khẽ ồ một tiếng.
Hà Lệ Văn mẫn cảm biết ngay: "Quyết chiến bắt đầu?"
Niếp Tiểu Như ừ một tiếng, lực chú ý của nàng bị hỏa lực điều động khu hồ nhân tạo hấp dẫn.
Hai người đã quá quen thuộc, Hà Lệ Văn cũng không quấy rầy nàng, bản thân lật xem tin tức giải trí mới nhất. Khác với Niếp Tiểu Như thích đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, Hà Lệ Văn tính cách dịu dàng đối với ngành giải trí cảm thấy hứng thú hơn. Hà Lệ Văn vô luận là dung mạo, thân hình, khí chất đều là vạn dặm mới tìm được một, lại là hòn ngọc quý trên tay lão gia tử, tập trung ngàn vạn sủng ái vào một thân, biết chỗ hứng thú của nàng, Hà gia cũng đã sớm trải đường.
Có chuyện tán gẫu thì tán gẫu vài câu, bận rộn thì tự bận rộn, đây là cách các nàng ở chung.
Trên mặt hồ không, mười sáu hỏa lực hạng nặng không người lái “Hurricane”đã vào vị trí. Hỏa lực hạng nặng không người lái “Hurricane”, là có ba họng pháo, có thể cung cấp hỏa lực áp chế mạnh mẽ. Quang thuẫn dày, có tính cơ động nhất định, là bổ sung phòng hộ cố định rất tốt. Khuyết điểm của nó là di động chậm, năng lực kháng quấy nhiễu kém, không thể xử lý hoàn cảnh phức tạp, nhưng mà ở địa hình trống trải là đại sát khí.
Ở trạng thái cảnh giới cấp 3, mười sáu cái Hurricane là số lượng lớn nhất có thể điều động. Vì bố trí mười sáu cái “Hurricane”, Trung Tâm An Ninh phải đóng hết các tháp đại bác khác.
May mắn hồ nhân tạo ở khúc sau trên con đường mục tiêu đi tới, như vậy Trung Tâm An Ninh mới có thời gian thong dong bố trí.
Nhìn mặt hồ nhân tạo rộng lớn trống trải, chỉ có một cây cầu lớn dài 5km băng qua hồ, trên mặt cầu không có gì che chắn. Mười sáu cái “Hurricane” được an bài ở hai sườn khu trung đoạn của cây cầu.
Đây là kế hoạch của Fermi.
Am hiểu mượn dùng địa hình yểm hộ, lựa chọn một cái hoàn cảnh trống trải không chỗ ẩn nấp. Am hiểu tìm kiếm góc chết hỏa lực, vậy xây dựng một khu không có góc chết, không thể tránh né hỏa lực tập kích. Am hiểu Bước nhảy sóng rối loạn, vậy lựa chọn địa hình hẹp thi triển không được, gia tăng mật độ hỏa lực, hoàn thành hỏa lực bao trùm!
Đổi một Quang Giáp khác, Fermi tuyệt không dám làm như thế, hắn chính là khi dễ tốc độ phi hành đáng thương của Thiết Canh Vương, năng lực né tránh trên không trung hầu như = 0 cùng năng lực thông hành mặt nước hoàn toàn = 0.
Thật ra Fermi còn có biện pháp càng tốt hơn, đó là nổ hủy cây cầu, đáng tiếc trạng thái cảnh giới cấp 3 không cho phép thao tác như thế.
Fermi không có che dấu ý đồ của hắn, Niếp Tiểu Như liếc mắt một cái là thấy rõ ràng.
Đổi lại là mình, điều khiển Quang Giáp nhà nông, có thể xông qua hay không? Nàng cẩn thận suy nghĩ một lần, không khỏi lắc đầu, tuyệt không khả năng. Mặt cầu hẹp, Bước nhảy sóng rối loạn thi triển không ra, “Hurricane” hỏa lực đủ sức để hình thành một cái vành đai hoàn toàn phong tỏa không tồn tại khả năng thông qua trên lý luận.
Đây là một cái vành đai hỏa lực phong tỏa trăm ngàn chỗ hở, một cái Quang Giáp chiến đấu thường quy nào, cũng có thể dễ dàng đột phá.
Nhưng mà đối phương rõ ràng là khi dễ Quang Giáp nhà nông.
Không có phần thắng! 1% phần thắng cũng không có!
Niếp Tiểu Như đã muốn chuẩn bị nhúng tay vào, chuẩn bị phân phó người ở dưới, đợi tiếp xúc người kia một chút. Loại chuyện mời chào này, đối phương phải cam tâm tình nguyện mới được.
Bởi vì nói chuyện phiếm cùng khuê mật, nàng không có cắt đứt, mà là biên tập một đoạn tin nhắn, chuẩn bị gửi cho quản gia Lý di đi cùng mẹ đến đây. Lý di xử sự già dặn, không phải như là người mẹ không đầu óc kia của mình.
Đang chuẩn bị gửi đi ra ngoài, Thiết Canh Vương xuất hiện ở trong tầm nhìn của nàng.
Theo bản năng động tác của nàng dừng lại, trên mặt lộ ra một tia hứng thú, có lẽ đó là một cái khảo sát không tệ.