Bởi vì trải qua cuộc sống tồi tệ ở kiếp trước, bản thân cậu đã sớm dưỡng thành tính cảnh giác, từ khi nhận thấy được tầm mắt nhìn trộm kia, cậu cũng đã tỉnh rồi.
Cậu hơi cụp mắt, nhớ tới chuyện ngày hôm qua đã trải qua.
Lư Tập Tư dẫn cậu đến nơi giao dịch, đưa cho cậu một phần văn kiện, cũng nói cho cậu biết có người bỏ ra một số tiền để mua căn nhà này, hơn nữa còn ủy thác cho bọn họ tìm Hàn Tinh để đưa cậu tới đây.
Có lẽ xuất phát từ sự khinh thường hoặc là gì đó mà Lư Tập Tư cũng không giải thích cho cậu quá nhiều, ngược lại thái độ còn có chút ngạo mạn, giống như không muốn nhiều lời thêm với cậu dù chỉ một câu.
Vốn dĩ Hàn Tinh còn muốn tìm hiểu thêm một chút tin tức về người ủy thác, nhưng nhìn dáng vẻ này của anh ta, cậu cũng không muốn nói thêm gì nữa.
Cậu nhìn văn kiện trong tay, chỗ kí tên là hai con dấu đã đóng cùng với chữ: Sa Sa.
Đầu ngón tay của cậu đặt ở trên hai chữ kia, như có suy tư gì đó.
Sa Sa… Là vị Long Thần kia sao?
Hắn thật sự là thần minh sao?
Gian phòng kia không tình là lớn, nó ở giữa Hạ Thành và Thượng Thành. Hàn Tinh đi vào không bao lâu thì có người đưa tới hai bộ quần áo.
Từ từ, quần áo?
Hàn Tinh đột nhiên ý thức được gì đó, cảm giác có chuyện không ổn.
Cậu nhìn thân thể trần trụi của mình, một cảm giác khó miêu tả vừa thẹn thùng vừa tức giận xộc thẳng lên. Cậu ngủ mà không mặc quần áo, ngày hôm qua lại quá mệt mỏi, cậu cũng lười thu dọn mà trực tiếp cởi sạch rồi đi ngủ.
Cậu cắn răng, nhanh chóng kéo một góc chăn qua, che đi cơ thể mình.
Bị thấy được?
Nhất định là đã bị thấy hết.
Ngón tay cậu nắm thật chặt lấy góc chăn, thân thể bởi vì xấu hổ và giận dữ mà phát run.
Đời trước… Dưới sự vây quanh của vô số kẻ, cậu cũng không cho bọn họ cơ hội dù chỉ liếc mắt lấy một cái, nhưng hiện tại ngược lại, dáng vẻ bây giờ của cậu đều bị cái người Long Thần này nhìn thấy hết!
Sa Sa Bá Cách xem xong phòng, liền nghĩ tới Hàn Tinh đang ở trên giường, ngón tay hắn trượt một cái lập tức nhìn thấy Hàn Tinh không biết đã ngồi dậy từ khi nào, trên người bao một chiếc chăn nhỏ, vành mắt hồng hồng, cả người phát run, thoạt nhìn giống như có chút kích động.
Sa Sa Bá Cách sửng sốt một chút, cũng không nghĩ tới phương diện kia, dựa theo sự lý giải của hắn, hành vi này là sự cảm kích của Hàn Tinh đối với người đã đưa than ngày tuyết cứu cậu.
Đúng! Nhất định là sự cảm kích! Thần Thụ đã nói qua, thời điểm con người biểu đạt sự cảm kích sẽ khóc lóc thảm thiết!
Vì thế hắn rất tự nhiên mà đánh chữ hỏi: [Phòng ở, thế nào?]
Ý của hắn là muốn hỏi một chút xem Hàn Tinh ở chỗ này có thoải mái không, có hợp tâm ý cậu không, chỉ là không viết được quá nhiều, chỉ có thể dùng những đoản ngữ để biểu đạt.