Chương 19: Bàn chuyện hợp tác

Chủ tử lên tiếng, Tần chưởng quầy lập tức liền tiến hành.

Còn việc nấm có độc hay không sao?

Nực cười, chủ tử cũng đã nói thứ mà chỉ có hoàng cung mới có thể ăn được sẽ có độc hay sao? Đánh chết hắn cũng không tin.

Vì thế, khi ba mẹ con Lạc Tiểu Băng phải rời đi, Tần chưởng quầy vội vàng gọi bọn họ lại.

"Tiểu nương tử, ngươi từ từ đã!"

Tần chưởng quầy cũng không rảnh lo quá nhiều, trực tiếp cao giọng gọi Lạc Tiểu Băng lại.

Lạc Tiểu Băng nhìn thấy Tần chưởng quầy đến mới đứng dậy, nghe thấy tiếng gọi của Tần chưởng quầy, trong mắt Lạc Tiểu Băng vụt qua tia rõ ràng, khi quay đầu lại mang theo vài tia khó hiểu.

"Tần chưởng quầy đây là..."

Tần chưởng quầy thấy thực khách trong đại đường đều nhìn qua, lời muốn nói đến bên miệng lại thu về, "Tiểu nương tử mời theo ta ra phía sau."

Đi để làm gì trong lòng Lạc Tiểu Băng đều rõ ràng, cũng không hề ngại ngùng, dẫn theo hai đứa nhỏ, vác cái sọt đi theo phía sau.

"Tiểu nương tử, không biết ngươi còn loại nấm kia không?" Vẻ mặt Tần chưởng quầy chờ mong, đôi mắt cũng hướng về cái sọt sau lưng Lạc Tiểu Băng.

Hắn đã nhìn thấy tiểu nương tử lấy nấm ra từ cái sọt đó.

Lạc Tiểu Băng thấy ánh mắt của Tần chưởng quầy, không hề có biểu lộ gì bỏ cái sọt xuống, lấy từ bên trong đủ loại nấm, có nấm phơi khô, cũng có nấm tươi.

Chưởng quầy nhìn thấy những thứ đó, biểu cảm ngược lại trấn định lại, ánh mắt nhìn Lạc Tiểu Băng lộ ra đánh giá nồng đậm.

Nhưng mà, tiểu nương tử đối diện tuy rằng tướng mạo xấu xí, nhưng khi đối diện với ánh mắt đánh giá của hắn lại rất bình tĩnh, không hề lộ ra vẻ khϊếp sợ chút nào, cái này khiến trong lòng Tần chưởng quầy có vài phần thưởng thức.

"Tiểu nương tử hôm nay đến đây, sợ rằng không phải vì ăn món gì đó đúng không?"

Giờ phút này, Tần chưởng quầy sao còn không rõ chứ? Tiểu nương tử này đến đây rõ ràng là có mục đích.

"Tất nhiên!" Lạc Tiểu Băng không hề do dự thừa nhận, "Chính là không biết Tần chưởng quầy có nguyện ý hợp tác hay không thôi."

Lạc Tiểu Băng lấy ra tư thế của người làm ăn, cực kỳ tự tin, khiến người ta liếc mắt một cái liền biết nàng là người thông minh, không thể lừa dối.

Trong lòng Tần chưởng quầy không nhịn được có hơi lau mắt mà nhìn, cũng không hề vòng vo, "Tiểu nương tử chuẩn bị hợp tác thế nào?"

"Ta họ Lạc, chưởng quầy cứ gọi ta là Lạc nương tử là được." Lạc Tiểu Băng mở miệng, "Còn về việc hợp tác, Tần chưởng quầy nghĩ thế nào?"

Lạc Tiểu Băng không hề chủ động mở miệng, có đôi khi chủ động mở miệng ngược lại sẽ rơi vào thế hạ phong.

"Nghe vậy, Tần chưởng quầy hơi suy tư, mới nói, "Công thức của những món này, ta nguyện ý dùng ba lượng bạc mỗi món mua của tiểu nương tử, còn về nấm, hai mươi văn một cân, thế nào?"

Một cái bánh bao thịt hai văn tiền, thịt thà cũng mới chỉ có hai mươi lăm văn một cân thôi, nấm này thì có thể bản hai mươi văn một cân, Lạc Tiểu Băng rất vừa lòng.

Nhưng Lạc Tiểu Băng lại không hề đồng ý.

Tần chưởng quầy thấy Lạc Tiểu Băng chần chờ, không khỏi có hơi sốt ruột, "Lạc nương tử, gia này của ta đã cực kỳ hợp lý, không thể cao hơn nữa."

Khi nói ra lời này, lòng bàn Tần chưởng quầy còn đổ đầy mồ hôi.

Chủ tử đã nói bằng bất kể giá nào, nếu Lạc nương tử này thật sự cảm thấy giá quá thấp, hắn cũng nhất định phải tăng giá.

Nhưng nếu như vậy thì thời gian tới sợ rằng sẽ không có lợi nhuận gì.

Lạc Tiểu Băng nhìn về phía Tần chưởng quầy, không hề nói ra giá cả, ngược lại mở miệng hỏi, "Ta muốn hỏi chưởng quầy về một người."

Tần chưởng quầy sửng sốt, "Ai cơ?"

"Không biết quý tửu lâu có quản sự nào họ Triệu không?" Lạc Tiểu Băng nhìn chằm chằm vào mắt Tần chưởng quầy, không muốn bỏ lỡ bất kỳ biến hóa nào trên mặt hắn.

Tần chưởng quầy vừa nghe vậy, sắc mặt lại cứng lại.

"Người Lạc nương tử hỏi, chính là Triệu Kim Sơn sao?" Tần chưởng quầy nhìn Lạc Tiểu Băng trong ánh mắt đang lộ ra vẻ cổ quái.