Chương 36: Trần Quốc Công (2)

- Nhi thần là đang luận bàn với Thập Cửu đệ, nghĩ không ra Thập Cửu đệ lại đã đột phá Tông Sư cảnh, ngay cả nhi thần cũng không thể làm gì hắn. Ta xem công phu của Thập Cửu đệ, có lẽ đã sắp tiến vào Đạo cảnh, chỉ cần cho hắn chút thời gian, sẽ trở thành người đứng đầu trong các hoàng tử. Thập Cửu đệ tu luyện Cự Linh Thần Công của Hiến triều, tựa hồ kích hoạt huyết mạch Cự Linh, lực lớn vô tận, nghe đồn hoàng thất Hiến triều chỉ cần có người kích hoạt được huyết mạch Cự Linh, Hiến triều sẽ rầm rộ, không biết là thật hay giả.

- Thật âm hiểm nha!

Cổ Trần Sa vừa nghe, liền biết Thập hoàng tử bề ngoài thô lỗ, tranh cường háo thắng, kỳ thực tâm cơ thâm trầm, lần này bẩm tấu là đẩy mình lên đầu sóng ngọn gió.

Nói cái gì chỉ cần có thời gian, mình sẽ trở thành người đứng đầu trong các hoàng tử. Cái gì huyết mạch Cự Linh Thần xuất hiện, Hiến triều rầm rộ,,, những thứ này đều là lời lẽ tru tâm.

- Phụ hoàng.

Hắn vội vã ra khỏi hàng quỳ xuống:

- Mới vừa rồi là Thập ca đột nhiên ra tay, ta thấy hắn thế đến hung mãnh, không thể không chống cự, chứ nhi thần không hề có tâm tư tranh đấu với huynh đệ.

- Ngươi lo lắng cái gì.

Thiên Phù Đại Đế cũng không tức giận:

- Ngươi tu hành Cự Linh Thần Công, là ta thụ ý. Nhi tử của Cổ Đạp Tiên ta không có người yếu. Còn nữa, mọi người đều nói ngươi là huyết mạch Hiến triều, nói dư nghiệt Hiến triều sẽ liên hệ ngươi, những thứ này đều là nói bừa, ta tin tưởng ngươi vẫn phân rõ trái phải được.

- Phụ hoàng anh minh.

Cổ Trần Sa thở phào nhẹ nhõm.

- Nhi thần biết lúc này tứ hải thái bình, bách tính an cư, nhân tâm ổn định, đây là cơ nghiệp vạn cổ bất hủ, đều là công lao của phụ hoàng, dù cho có dư nghiệt Hiến triều cũng không tạo được sóng gió gì, nếu những dư nghiệt kia liên hệ nhi thần, nhi thần chắc chắn sẽ bắt giữ, giao cho triều đình, nhi thần xin phụ hoàng một việc, là để cho nhi thần trấn áp những dư nghiệt Hiến triều kia, nhi thần nhiều năm an hưởng hoàng ân, nhưng tấc công chưa lập, thật là tâm tư bất an.

Nghe Cổ Trần Sa bẩm tấu, các hoàng tử, vương công quý tộc ở xung quanh đều giật mình.

- Người này thật gian trá, quả thật là giấu tài, lập tức cho thấy mình hữu dụng với triều đình. Đích xác, dư nghiệt Hiến triều một mực là đại họa tâm phúc của triều đình, hiện tại người này tu thành Cự Linh Thần Công, chỉ sợ sẽ để rất nhiều dư nghiệt liên hệ, bắt những dư nghiệt kia, người này thừa cơ mưu thu phục, ngược lại sẽ rất dễ dàng.

Đột nhiên Lâu Trùng Tiêu phát hiện mình quá xem thường Cổ Trần Sa.

- Rất tốt!



Thiên Phù Đại Đế khen ngợi:

- Ngươi đã muốn lập công vì triều đình, ta đương nhiên phải thành toàn, còn dư nghiệt Hiến triều, mặc dù bây giờ không phục trẫm, nhưng trẫm không nguyện ý gϊếŧ chóc bọn hắn, năm đó công phá Hiến triều, gϊếŧ quá nhiều người, đó là sự tình khó tránh khỏi. Ví như Thái Sư Văn Hồng kia, chính là nhân tài khó được, nếu như quy thuận, sẽ bớt đi bao nhiêu sự tình. Thập Cửu, ngươi nghe rõ, còn có bách quan cũng phải nghe kỹ, trẫm có thể dung người, cả thiên hạ đều có thể dung nạp, chỉ cần có lợi cho giang sơn xã tắc, các ngươi đều buông tay đi làm.

- Phụ hoàng là chân Thiên Tử.

Cổ Trần Sa liên tục dập đầu nói:

- Cổ Thiên Tử, vận chuyển thiên đạo, ở gần thượng thiên nhất, nhi thần gần đây khổ đọc sách cổ, cũng có chút tâm đắc, Thái Sư Văn Hồng kia thật tới tiếp xúc nhi thần, nhi thần nhất định khuyên bảo hắn hiệu lực cho triều đình.

- Các ngươi nhìn xem, Thập Cửu không hề ngốc.

Thiên Phù Đại Đế nhìn Lâu Bái Nguyệt nói:

- Truyền ý chỉ của trẫm, Thập Cửu hoàng tử đọc sách tập võ có thành tựu, hơn nữa đã thành niên, phong tước vị Trần Quốc Công, thưởng một tòa phủ đệ, ban năm mươi giáp binh, thưởng tiền 30 vạn, cho phép toàn quyền thanh tra, trấn an và tiếp nhận dư nghiệt Hiến triều.

- Nhi thần khấu tạ phụ hoàng!

Trong lòng Cổ Trần Sa mừng rỡ, biết mình đã thành công.

Hắn vận chuyển Thiên Tử Phong Thần Thuật, mô phỏng huyết mạch Cự Linh Thần, ở trong mắt phụ hoàng có giá trị to lớn.

- Cao Linh đâu.

Đại tổng quản vô thanh vô tức quỳ xuống.

- Mấy năm nay Phủ Nội Vụ cắt xén chi phí của Thập Cửu, kỳ thực ta ít nhiều gì cũng biết một chút, lấy nô lấn chủ, lá gan thật lớn, Thập Cửu dù sao cũng là con trai của trẫm, có không được sủng ái như thế nào đi nữa, cũng phải do trẫm xử trí, đến phiên các ngươi sao?

Giọng nói của Thiên Phù Đại Đế đã có chút nghiêm khắc.

- Hoàng thượng nói đúng, đây đều là sai lầm của thần.

Đại tổng quản Cao Linh nói:

- Những thái giám cắt xén chi phí của Thập Cửu hoàng tử kia, ngày mai thần sẽ đi xử trí, lần này sự tình ban thưởng phủ đệ cho Thập Cửu hoàng tử, thần nhất định an bài thỏa đáng.



Lần này đối thoại, làm rất nhiều vương công đại thần hai mặt nhìn nhau.

Dĩ vãng Thập Cửu hoàng tử căn bản không được sủng ái, hôm nay tựa hồ đột nhiên được thưởng thức, đó là một tín hiệu.

Then chốt là Cổ Trần Sa có tước vị rồi, trấn an dư nghiệt Hiến triều, thứ này không khác thu được tư cách thành lập thế lực, sau này có thể mời chào phụ tá, làm ra đại sự.

Các hoàng tử đều âm thầm cảnh giác, xem ra sau này lại thêm một đối thủ cạnh tranh.

- Phụ hoàng, nhi thần muốn nói ra suy nghĩ của mình.

Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa tiến lên quỳ xuống.

- Nói đi.

Tựa hồ hôm nay tâm tình của Thiên Phù Đại Đế không tệ, vẻ mặt ôn hoà.

- Vừa rồi nhi thần và Thập Cửu đệ đấu võ còn chưa phân ra thắng bại, nên muốn so thêm một trận.

Sắc mặt của Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa âm lãnh, như có sát cơ.

- Hôm nay phụ hoàng săn thú, ta và Thập Cửu đệ sẽ đấu võ trợ hứng.

Hắn biết, Thiên Phù Đại Đế thượng võ, rất thích các hoàng tử giao lưu luận bàn.

- Đấu võ thì không cần, hôm nay ta phong Thập Cửu, đoán chừng trong lòng các ngươi còn không phục, tiểu Thập, ngươi ở trong các hoàng tử, ngoại trừ mấy vị Thân Vương lớn tuổi, là người tu vi cao nhất, cũng từng dẫn binh tướng chinh chiến Man tộc, gϊếŧ không ít Đại Tướng Man tộc.

Thiên Phù Đại Đế đứng dậy.

- Cự Thạch Hầu bắt được rất nhiều cao thủ Man tộc, hôm nay đều mang đến, bị nhốt ở trong núi, ta chính là muốn khảo nghiệm năng lực thực chiến của các ngươi, hoàng tử và hoàng tử luận bàn không thể hạ sát thủ, mà gϊếŧ những cao thủ Man tộc này, các ngươi có thể thoả thích thi triển, biết chưa? Muốn lịch lãm, phải gặp máu. Nhân nghĩa là nhằm vào người, những Man tộc kia, tin dã thú, tin yêu na, ăn người sống, phải diệt cỏ tận gốc!

- Nhi thần tuân chỉ.

Tất cả hoàng tử đều quỳ xuống.