Tăng thêm độ khó trong huấn luyện chẳng qua là Tân Vũ muốn khai thác hết những tiềm năng vốn có trong họ và sẵn sàng đột phá chính mình thông qua liều mạng huấn luyện.
Chỉ có những binh sĩ như vậy mới có thể tạo ra khá nảng vô hạn trong tương lai.
20kg?
10km?
Triệu Đào cũng hoang mang.
Đừng nói đến binh lính của quân đoàn cảnh vệ, ngay cả trung giáo như anh ta cũng chưa từng chạy như vậy.
Một lần chạy này không phải sẽ mất đến nửa cái mạng chứ?
“Được, để tôi đi sắp xếp”.
Tham mưu Triệu không nghi ngờ về quyết định của Tân Vũ, lập tức đến sở chỉ huy trung đoàn và yêu cầu trung đoàn trưởng quân đoàn cảnh vệ phát lệnh đánh giá thể lực xuống từng đại đội.
“Quái gì vậy? Phái tham gia sát hạch thế lực sao? Còn phải mang theo 20kg chạy 10km việt dã hả? Đại đội trưởng, không phải đang nói đùa đấy chứ?”
Trong một đại đội nọ, một số trung đội trướng nghe thấy lời của đại đội trưởng, nét mặt của họ đều thay đổi.
‘Trung đoàn trưởng rốt cuộc muốn làm gì vậy?
Đại luyện binh sao? Dù cho có là đại luyện binh mà tập luyện như vậy cũng có phải hơi quá rồi không?”
“Cậu hỏi tôi, tôi biết hỏi ai?”
Đại đội trường tức giận mắng: “Có bản lĩnh thì đi hỏi trung đoàn trưởng kìa”.
Mấy trung đội trường nhất thời không nói gì thêm.
“Nhanh chóng ra thông báo và cho binh lính chuẩn bị. Mấy cậu cũng chuấn bị sẵn sàng đi, trong nội dung mệnh lệnh là toàn bộ đại đội đều phải chạy, trong đó có cả tôi”.
Ngay cả đại đội trưởng cũng bất lực xua tay nói.
‘Tôi đây đã ba mươi tuổi rồi, anh bảo tôi chạy mười cây số mang theo khối lượng 20kg chắng phải là muốn gϊếŧ tôi sao!”
Sau khi mệnh lệnh được truyền đến tai từng binh lính, không có gì ngạc nhiên khi tất cả đại đội đều truyền ra từng trận kêu than.
Với cường độ huấn luyện cao như vậy là điều trước giờ chưa từng có.
Nói trong lòng không sợ thì không phải.
Đương nhiên cũng có một số binh sĩ không lên tiếng, thậm chí trong lòng còn có chút hưng phấn.
Rất nhanh các tiểu đoàn đã tập hợp đầy đủ.
Số lượng người của quân đoàn cảnh vệ không nhiều lắm, khoảng 600 đến 700 người, mỗi đại đội cũng có từ 60 đến 70 người.
Tống cộng có 9 đại đội.
Tân Vũ đang đứng ở vị trí tương đối cao cách đường băng không xa, từ vị trí này có thế nhìn thấy sắc mặt của mọi người.
Sau khi bọn họ đã tập hợp xong, anh ra hiệu cho Triệu Đào có thể để họ xuất phát.
Mỗi đại đội di chuyển cách nhau 2 phút.
Nên không lo có chuyện rối loạn hàng ngũ.
Với anh mà nói, đây không phải một cuộc sát hạch, anh chỉ muốn chọn mấy tinh anh từ trong hàng trăm người kia thỏi.
Thành tích của những người khác, anh không có hứng thú.
Tham mưu Triệu lập tức đi thu xếp.
Mấy phút sau, giám khảo ra hiệu lệnh, mười mấy chiến sĩ, sĩ quan của đại đội 1 bắt đầu chạy.
Tân Vũ dùng mắt ưng quan sát đồng thời ghi nhớ khuôn mặt mỗi người.
Đây chính là chỗ đáng sợ cúa mắt ưng. Nó không chỉ giúp anh phản tích số liệu mà còn cho anh năng lực chỉ cần nhìn thấy một lần là sẽ nhớ kỹ.
Vác theo trang bị nặng 20kg khiến các binh lính đều cám thấy hai chân bủn rún, chạy chưa được một vòng họ đã thấy chân tê buốt, cơ thể vô cùng mệt mỏi.