Chương 65: Chủ nhân của long cốc

Gào."

Lúc này, toàn bộ hang núi đều rung lên, một luồng hơi thở nóng khủng khϊếp ùn ùn áp chế kéo đến.

Nghe được tiếng rồng gào rống giận, ba người biến sắc, hình như đã biết xảy ra chuyện gì, cái sơn động này có trứng rồng, có nghĩa là bên trong sơn động có rồng tọa trấn, hiện tại ba người cướp đi trứng rồng, rồng có thể bỏ qua sao?

Không dám có chút chần chừ, ba người xoay người chuẩn bị rời đi.

Nhưng ba người còn không tìm được lối ra, tiếng rồng gào rống càng ngày càng gần, hang núi thật giống như bất cứ lúc nào đều có thể văng tung tóe vậy.

"Nhị ca, lối ra ở nơi nào."

Không cần Long Trí nhắc nhở, Long Ngạo cùng Long Minh đã vọt ra ngoài, hai người đều muốn rời khỏi hang núi trước nên hung hăng tung chưởng đấu nhau. Chỉ có điều, võ giả Diễn Hoá trước sau vẫn là mạnh mẽ hơn, thế đủ mạnh để tách đối phương ra. Long Minh cùng Long Trí rời đi rất nhanh, Long Ngạo bị chậm lại một bước.

Thời điểm Long Ngạo đến được cửa sơn động thì bị thế mạnh mẽ của Long Minh hung hăng áp chế ngược trở lại, hắn hét lên giận dữ:

“Long Trí, Long Minh, Long Ngạo ta nhất định sẽ gϊếŧ các ngươi!”

"Ha ha ha, ngươi cứ việc chăm sóc con rắn nhỏ của ngươi cho thật tốt đi."

Long Trí cùng Long Minh cười lên điên cuồng. Long Ngạo lúc này đã không kịp thoát thân, bởi vì trước cửa động, không biết từ khi nào đã xuất hiện Hỏa Long hình thể to lớn, hai mắt lạnh giá theo dõi hắn, trên người càng là tản mát ra một luồng hỏa lực kinh khủng.

Ra sức nuốt một ngụm nước bọt, Long Ngạo cho dù khá tự tin vào bản thân cũng sẽ không đến mức cuồng vọng có thể chống lại Hỏa Long.

Long Ngạo không phải người ngu, trong lòng đương nhiên vô cùng biết rõ, mình và Long Minh lấy được hai quả trứng rồng chính là con của Hỏa Long trước mắt này, tuy rằng hắn không biết vì sao trứng rồng của mình nở ra không phải rồng nhỏ, mà là con rắn nhỏ.

Huyết Ẩm Cuồng đao đã xuất hiện ở trong tay, biết rõ không thể nào là địch thủ của đối phương, nhưng Long Ngạo cũng không thể ngồi chờ chết, tùy ý để Hỏa Long chém gϊếŧ mình.

Hỏa Long nhìn thấy đã mất đi hai quả trứng rồng thì càng phẫn nộ hơn, nó vùng lên, nhưng không lập tức xuất thủ mà gắt gao nhìn chằm chằm con rắn nhỏ trong tay Long Ngạo, trong mắt toát ra vẻ trìu mến.

"Loài người, rõ ràng ngươi đã đem tinh huyết bản mệnh dung nhập vào trong cơ thể con ta?"

Nghe được Hỏa Long nói Long Ngạo hoàn toàn há hốc mồm, lẳng lặng đứng tại chỗ, căn bản không biết xảy ra chuyện gì, vì sao con Hỏa Long trước mắt này có thể mở miệng nói được tiếng người.

Trong nhận thức của hắn, bất kể là loài linh thú nào cũng không thể mở miệng nói.

"Loài người, ngươi muốn chết à."

"Ồ? Huyết mạch Long gia?"

Huyết mạch Long gia?

Nghe được lời Hỏa Long nói, Long Ngạo trong lòng tức khắc vui vẻ, lập tức nói ra:

"Hỏa Long tiền bối, ta chính là đệ tử Long gia Xích Hoả trấn Long Ngạo, lần này trong lúc vô tình tiến vào Long cốc, bị Lôi Long tiền bối truy sát, không may ngã vào hang núi, thấy con của ngài nên ta muốn cùng hắn trở thành đồng bạn."

Nghe được đối phương là Long gia đệ tử, sát khí trên người Hỏa Long ít đi một chút, nhưng vẫn vô cùng phẫn nộ, cả giận nói:

"Ta chỉ có một con, con trong tay ngươi cũng không thuộc về ta, nhìn ngươi có vẻ thành thật, cũng nể tình phân thượng đệ tử Long gia, tội chết có thể xá nhưng vạ lây thì khó thoát."

"Ngươi tự chặt một tay, bỏ rồng nhỏ trong tay xuống thì có thể rời đi."

"Tự chặt một tay? Dựa vào cái gì?"

"Căn cứ việc ngươi tự tiện xông vào hang núi của ta, nếu không phải nể tình tổ tiên nhà các ngươi, ngươi cho là ngày hôm nay ngươi có thể rời khỏi nơi này sao?"

Hai mắt nhìn chằm chằm Hỏa Long trước mặt, Long Ngạo đương nhiên sẽ không đáp ứng việc tự chặt một tay, còn bé con trong tay kia, nếu không phải con của Hỏa Long thì mình cũng không sai, chính là cái gọi là “nhân bất vi kỷ thiên tru địa diệt(*)”, lần này mình tiến vào Long cốc mạo hiểm tính mạng chính là vì có thể thu được trứng rồng, ngày sau biến thành Long võ giả.

"Hỏa Long tiền bối, lần này tuy rằng chúng ta không được sự đồng ý của ngài đã đem tinh huyết bản mệnh dung hợp vào trong cơ thể con của ngài, là chúng ta không đúng, nhưng cách làm của ngài có chút ác, thứ cho ta không thể đồng ý, nếu như không có chuyện gì thì ta đi trước."

Hỏa Long không nói lý, Long Ngạo cũng không muốn nói thêm nửa câu.

"Có dũng khí, muốn chết."

Trên người Hỏa Long đột nhiên bộc phát ra hỏa lực kinh khủng, ùn ùn tràn đến, Long Ngạo dường như không thể phản kháng, nhưng vừa lúc đó, hắn cảm giác bên trong đan điền đột nhiên có một hơi thở mãnh liệt của rồng gia tăng thêm vào.

Long Ngạo căn bản không biết xảy ra chuyện gì, lập tức hôn mê bất tỉnh. Ngay sau đó, một cái dấu ấn không lớn không nhỏ xuất hiện ở bên trong sơn động, tiếp theo là một tiếng rồng gầm kinh khủng vang vọng toàn bộ hang núi, thậm chí toàn bộ Long cốc.

Phàm là nghe được tiếng gầm của rồng, chẳng những sợ vãi hồn, từng con rồng đều đứng ngây người tại chỗ, toàn bộ hướng về phía tiếng rồng gầm quỳ xuống lạy.

Bên trong sơn động.

Nhìn trước mặt bỗng nhiên xuất hiện long ảnh vĩ đại, Hỏa Long run lên, trực tiếp quỳ trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, thậm chí có cảm giác khó tin nổi:

"Người thật là tổ tiên Thần Long?"

Hơi thở kinh khủng của rồng trực tiếp tràn đến, Hỏa Long căn bản không có lực đỡ chút nào, cúi đầu nơm nớp lo sợ, toàn thân run rẩy.

"Long Ngạo sau này sẽ là chủ nhân của Long cốc, các ngươi không chỉ không được thương tổn hắn, còn phải bảo vệ hắn từng giây từng phút, nếu như Long Ngạo gặp chuyện không may, toàn bộ tộc nhân sẽ ngã xuống hết."

"Vâng, Thần Long."

Cái bóng rồng khổng lồ ở trong sơn động không ngừng bay lượn, lạnh lùng nhìn thoáng qua tộc nhân trước mặt, sau đó xoay người biến mất, một lần nữa trở về không gian Long Ấn, mà Long Ấn cũng theo trở về đan điền trong cơ thể Long Ngạo.

Nếu không có không gian Long Ấn, không đột nhiên xuất hiện long ảnh, thì bây giờ Long Ngạo cũng không biết đã chết bao nhiêu hồi, nhưng mà giờ khắc này Hỏa Long cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, vẫn sợ hãi đứng tại chỗ, thậm chí không dám nhúc nhích một chút nào.

Thời gian từng giờ từng phút trôi qua.

Không biết qua bao lâu, Long Ngạo cuối cùng cũng tỉnh lại, cảm giác đau đầu ghê gớm, căn bản không biết xảy ra chuyện gì. Một lát sau, hắn dường như vừa nhớ đến những chuyện đã xảy ra bèn bật dậy, nhìn chằm chằm Hỏa Long, nhưng tất cả những chuyện xảy ra trước mặt thực sự có chút không thể nghi ngờ.

"Hỏa Long tiền bối, ngài làm cái gì vậy?"

Nhìn Hoả Long quỳ ở trước mặt mình nơm nớp lo sợ, có vẻ như rất sợ mình, đây rốt cuộc là vì cái gì? Hỏa Long sợ mình? Dù có nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng.

"Long Ngạo, ngươi sau này sẽ là chủ nhân của Long cốc chúng ta, không chỉ có ta, coi như là thành viên tộc khác đều có thể phụng ngươi là chủ nhân."

Chủ nhân của Long cốc?

Tự dưng mình có thể êm đẹp trở thành chủ nhân của Long cốc?

Long Ngạo hoàn toàn ngây ngẩn cả người, bởi vì hắn tuyệt đối không nghĩ ra, mình đã hôn mê, sau khi tỉnh lại mơ màng hồ đồ liền trở thành chủ nhân của Long cốc, không chỉ là hắn, bất kể là người phương nào đều không thể tiếp thu sự thật như vậy. Long cốc chính là sự tồn tại mạnh nhất ở đại lục, một khi mình biến thành chủ nhân của Long cốc, há không phải có thể hô phong hoán vũ.

Biến thành chủ nhân của Long cốc, muốn nói không hưng phấn, vậy cũng là gạt người.

***

(*) Nhân bất vi kỷ thiên tru địa diệt: Người không vì mình thì trời tru đất diệt.