Chỉ thấy bên trái một cái đầu linh thú, thân có cánh màu đen, nhưng không hề thấy vũ mao, tựa như người chim. Trên đầu còn có một cái sừng, ánh mắt sắc lạnh như ưng, đồng tử dài hẹp. Đây chính là một linh thú, hắn hung hăng giương mắt nhìn Linh nhi, cặp răng nanh trắng nhọn nhe ra, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống chúng ta. Bên phải là một cái đầu màu xám hình dạng như đầu sói, nhưng hắn lại có ba con mắt, đầu hắn so với đầu con sói bình thường to hơn khá nhiều.
Sau khi bọn chúng xuất hiện, lập tức hướng về phía Linh nhi và kỳ lân xông tới. Ta đương nhiên đứng chắn trước mặt Linh nhi, hai tay phát ra ngọn lửa màu đỏ, ống tay áo ta nhanh chóng hóa thành làn khói. Đây cũng là lần đầu tiên ta ra chiêu sau khi chính thức nhận lực lượng long linh.
Trong não ta đột nhiên xuất hiện khẩu quyết hướng dẫn cách sử dụng lực lượng long linh. Bọn chúng vẫn lao tới, không hề có chút sợ hãi. Vì vậy, ta tăng thêm cường độ linh lực, chỉ thấy hai tay ngọn lửa bùng lên dữ dội, sau đó tạo thành bức tường cao hai thước bao vây xung quanh ta và Linh nhi.
Nhìn thấy ngọn lửa trong tay ta biến hóa cường đại, bọn chúng cũng cảm nhận được tình thế không ổn liền dừng lại. Liền đó bọn chúng vội vận công sử dụng vòng bảo hộ, chia làm hai hướng tấn công ta định đột phá tường lửa.
Khi bọn chúng tiếp xúc với tường lửa, ta cảm thấy một cỗ áp lực rất lớn, cước bộ thóang lùi một bước. Ta lập tức ổn định thân hình, hét lên một tiếng, ngọn lửa bùng phát, quần áo trên người ta cũng hóa thành làn khói.
Ta dùng ý thức khống chế ngọn lửa, ngọn lửa vốn chỉ là bức từơng đột nhiên biến hóa, tạo thành những luồng lửa bao vây lấy hai tên linh thú. Ta nhất thời cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều, kỳ thật ta không muốn dồn bọn họ vào chỗ chết nên hạ thủ lưu tình. Nhưng nếu giằng co lâu , ta cũng không kiên trì được nhiều.
Trong lúc này, hai tên linh thú bị vây trong bức tường lửa, tòan thân đột nhiên phát ra luồng kim quang, công kích mãnh liệt vào bức tường lửa. Ta cảm thấy chấn động rất lớn, cánh tay cũng cảm thấy tê tê. Tâm ý ta động, bức tường lửa hợp lại hất văng bọn chúng ra xa, sau đó ngọn lửa quay trở về biến thành một thanh kiếm trên tay ta.
Ta chính mình cũng cảm thấy kinh ngạc, ngọn lửa có thể biến thành bất cứ thứ gì mà ta tưởng tượng, nhưng linh lực của ta cũng theo đó tiêu hao khá nhiều.
Cầm thanh kiếm trong tay, ta có thể thử uy lực của Cuồng kiếm tam thức. “ Cuồng kiếm khuynh thành” ta hô to một tiếng, hướng phía hai tên linh thú tấn công. Trước tiến ta hướng về phía đầu tam nhãn lang công tới, từ thanh kiếm bay ra một ngọn hỏa diễm hướng về hắn. Hắn nhanh chóng né tránh, trong chốc lát đã né được ba ngọn hỏa diễm. Ta định xuất kiếm thứ tư thì tên linh thú còn lại đã hướng ta mãnh liệt công tới. Ta vội vàng né tránh, nhưng hắn cũng kịp công trúng cánh tay phải của ta.
Nhưng thật kỳ lạ, máu của ta còn không kịp phun ra, thì từ miệng vết thương xuất hiện một màu lam quang, vết thương đã lành lại. Ta cũng không hiểu chuyện gì, thừa dịp tên người chim còn chưa ổn định tư thế, ta bắn ra hai luồng hỏa xà công vào đôi cánh của hắn.. Chỉ nghe hắn hừ một tiếng, thân hình lọang chọang, có lẽ vì cánh bị thương nên hắn mất thăng bằng.
Ta vừa định muốn tiến lên giải quyết hắn thì sau lưng vô số phi châm bắn tới. Nguyên lai phi châm từ trên thân thể tên tam nhãn lang phóng tới. Phi châm nhiều vô cùng, ta không muốn mình trở thành con nhím, tay trái ta phất lên, trước mặt xuất hiện một vòng sáng màu lam trong súôt bảo vệ tòan thân.
Tất cả phi châm đều bị vòng sáng cản lại, mặc dù có vòng sáng bảo vệ nhưng là linh lực ta cũng tiêu hao rất nhiều. Ta đột nhiên cảm giác trên đùi nhói đau.
Trong khi Bạch Tô còn chưa kịp hỗ trợ ta, trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện hai đạo bạch quang. Một người, một thú. Người thì thân thể khôi ngô, trên thân không có mặc áo, hạ thân chỉ mặc độc nhất một chiếc khố nhỏ, nhìn thật quái dị. Thú thì chính là một con hồ ly lớn màu trắng, hai mắt phát ra luồng hồng quang, phía sau là ba cái đuôi rất lớn.
“ Không biết bọn chúng là ai. Ta không có ý định gϊếŧ bọn họ, nhưng bọn họ lại ép buộc ta ra tay. Đừng trách ta vô tình!” ta thấy hai tên đó xuất hiện, trong lòng bắt đầu bối rối. Tên đại hán khôi ngô so với hai tên linh thú kia lợi hại hơn nhiều. Nếu bọn chúng cùng tiến lên, chúng ta hôm nay không phải là chết ở nơi đây sao.
Nếu phải chiến đấu, ta đương nhiên giải quyết trước tên người chim và tam nhãn lang. Đối với bọn chúng ta đã động sát tâm. Hai chọi một, ta cũng có chút bất lợi, linh lực cũng tiêu hao khá nhanh.
“ Lâm Chi Hòanh hiện thân!” Bạch Tô bắt đầu niệm khẩu quyết. Chỉ thấy tiểu hắc miêu tòan thân phát ra lục quang, thân thể dần dần biến đổi, lông màu đen cũng biến thành màu xanh biếc. Đồ hình trên trán tiểu hắc miêu cũng hiện lên rõ ràng, nguyên lai không phải ngủ giác tinh mà là lục giác tinh.
Cuối cùng nó biến thành một con cọp, hình dáng là một linh thú. Lâm Chi Hòanh quay về phía hai tên vừa đến gầm lên một tiếng! Không lẽ đây là nguyên thân của Lâm Chi Hòanh?
Sau khi tiểu hắc miêu hiện nguyên hình, tên đại hán khôi ngô không khỏi ngạc nhiên, hắn không dám tin vào ánh mắt chính mình. Hắn không nghĩ sẽ gặp phải linh thú cường đại như vậy.
Đột nhiên đại hán khôi ngô hướng về chúng ta lên tiếng : “ Dừng tay!”
Tên người chim và tam nhãn long lang nghe đại hán nói, lập tức đình chỉ công kích. Ta cũng thu hồi ngọn lửa, Linh nhi cũng không để ý đến con kỳ lân nữa, nàng đi tới bên cạnh ta. Ta ngồi xuống bắt đầu liệu thương, nàng ta cẩn thận rút mũi châm trên đùi ta ra. Một lúc sau miệng vết thương cũng chậm rãi khép lại. Mặc dù khôi phục nhưng ta vẫn cảm thấy có chút mỏi mệt.
Lâm Chi Hòanh đứng chắn phía trước Bạch Tô, nhìn tên đại hán và hồ ly. Ánh mắt xạ ra luồng hàn khí, bạch hồ sợ hãi lùi lại phía sau vài bước, tên đại hán khôi ngô trên lưng cũng xuất mồ hôi lạnh.
Bạch Tô lúc này tiến gần tiểu hắc miêu hỏi : “ Các ngươi là ai?”
Phải nửa ngày sau bọn chúng mới khôi phục tinh thần, nói : “ Chúng ta lả linh thú sống ở nơi này. Các người là ai, vì sao lại đến đây?”
Trong khi đó, con kỳ lân đã được tên người chim giúp đỡ, bọn chúng cũng nhanh chóng tiến đến chỗ tên đại hán. Ta cũng liệu thương xong, cùng với Linh nhi đến chỗ Bạch Tô. Ta nhìn tên đại hán, thân hắn cao hai thước, hàng mi trắng bạc cong cong.
“ Chúng ta là vô tình đến nơi đây!” ta lên tiếng.
“ Hừ, không phải vô tình vậy chứ! Chúng ta ở nơi này rất bí mật, bọn ngươi nói vô tình là thế nào? Ta không tin…”
“ Kỳ! Câm miệng!” tên đại hán khôi ngô hướng về con kỳ lân quát, tựa như tên đại hán muốn che giấu điều gì đó.
Sau đó, tên đại hán hướng về ta cung kính nói : “ Hảo huynh đệ, ta tên là Huy! Ngươi đừng để ý đến lời vô lễ của Kỳ.” hắn vừa nói vừa nhìn Lâm Chi Hòanh. Lúc này Lâm Chi Hòanh đã trở lại hình dáng tiểu hắc miêu, nằm trong lòng ngực Bạch Tô, lẳng lặng nhắm mắt. Tên đại hán cũng cảm thấy an tâm đôi chút.
Tiếp theo hắn nói : “ Nơi này thực sự là cấm địa của bọn ta, cho nên không dễ dàng để người khác đi vào. Các người cũng là do vô tình đi đến, ta cũng không để ý. Vậy bây giờ ta có thể cung tiễn các vị ra ngòai!”
Kỳ thực, nếu Lãnh không nói ta vào xem, có thể sẽ thu họach được chút gì lợi ích, ta cũng không muốn đi. Vừa rồi tưởng tìm được ngọc bích quí giá, ai ngờ đó chỉ là đá năng lượng. Không có một cái gì đáng giá!
Nơi này đã là cấm địa thì chắc cũng có một ít bảo bối. Bất quá bây giờ ta cũng tiêu hao khá nhiều linh lực. Hơn nữa củng không biết rõ thực lực của hai tên vừa đến, chí ít bọn chúng cấp bậc cũng cao hơn bọn linh thú người chim và tam nhãn lang.
Ai! Cảm giác miếng ăn đã dâng tận miệng mà không ăn đựoc, thật đáng tiếc!
“ Hừ, không đơn giản như vậy!” Linh nhi một bên chợt lên tiếng, xem ra vẻ mặt rất tức giận.
Tiếp theo nàng nói : “ Các ngươi không có lí lẽ gì cả, trước tiên không phân biệt chúng ta là ai đã phóng ra luồng hồng quang đả thương tướng công của ta! Bây giờ các ngươi muốn chúng ta đi là đi sao?” Ta không nghĩ Linh nhi lại nói như vậy, cũng không biết nàng ta có mục đích gì, bất quá nghe nàng ta nói vậy, trong lòng ta cũng thập phần mãn ý.
Bọn chúng nghe xong, nét mặt thóang biến đổi. Tên đại hán khôi ngô cũng liếc mắt nhìn ta. Bên cạnh đó, Kỳ cũng là không phục lên tiếng : “ Hừ, rõ ràng là các ngươi vào đây trước….!”
Tên người chim lập tức húych vào Kỳ, ý bảo đừng nói tiếp. Thật sự, con kỳ lân nói cũng không sai.
“ Tốt lắm, ta dẫn các người đến một nơi. Ở đó có rất nhiều tài bảo, các người muốn lấy gì cũng được!” tên Huy nói với chúng ta. Tên Kỳ cũng kỳ quái nhìn Huy nhưng tựu không lên tiếng.
Có bảo vật, ta đương nhiên sẽ không từ chối. Vì vậy chúng ta đi theo bọn chúng. Chúng ta bước lên chỗ bậc thềm, ở đó có bốn bức tượng nho nhỏ đặt ở bốn phương vị khác nhau, các bức tựong đều là hình linh mẫn thú.
Huy dẫn chúng ta đến chỗ trung gian căn phòng. “ Các người đợi một chút!” Huy nói xong tiến đến chỗ một bức tựơng, chỉ thấy hắn ấn tay vào tượng hình con dơi. Sau đó bốn pho tượng chầm chậm há miệng, phun ra bốn đạo bạch quang.
Bốn đạo bạch quang giao nhau tại không trung, cuối cùng bao trùm lấy chúng ta. Ta cảm giác có điểm không ổn, nhìn tên đại hán hỏi. Nhưng hắn không nói gì, ta nhìn tên kỳ lân chỉ thấy miệng hắn lộ nét tiếu ý.
“ Nhanh, thóat ra ngòai!” ta hét lên. Ta vận dụng hỏa vân chưởng, nhưng là luồng hỏa diễm vừa mới bốc lên đã bị đạo bạch quang bao vây làm tắt. Luồng bạch quang tiếp đến bao vây lấy tay ta, làm ta không cách nào vận công được.
Linh nhi cũng dùng cuồng linh kiếm, nhưng cũng bất lực. Bạch Tô trừng mắt nhìn bọn chúng, không nói gì. Lúc này luồng quang mang bắt đầu chuyển động càng lúc càng nhanh. Một luồng kim quang lóe lên, chúng ta lập tức biến mất….