Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Long Linh Tử Hiên

Chương 32: Huyệt động mạo hiểm

« Chương TrướcChương Tiếp »


Đột nhiên nghe một tiếng nổ lớn ở phía sau, chúng ta đều ngừng lại chuẩn bị công kích. Thanh âm càng lúc càng lớn, đó là thanh âm của một khối thiết cầu. Linh nhi vội vàng huy động cuồng linh kiếm, chỉ thấy trên khối thiết cầu xuất hiện một vết kiếm, nhưng khối thiết cầu vẫn không ngừng lại. Chúng ta bây giờ công lực vẫn chưa đủ để ngăn chặn.

“ Chạy nhanh nào!” ta la lên, xoay người chạy đi. Trong chốc lát chạy đến một lộ khẩu, trước mắt là năm động khẩu. Chúng ta do dự không biết chọn hướng nào, tiếng động phía sau càng lúc càng to.

“ Chọn động khẩu nhỏ nhất!” Bạch Tô kêu lên.

Chúng ta nghe theo Bạch Tô tiến vào động khẩu nhỏ nhất, quả nhiên thiết cầu không chui lọt. Chúng ta vừa mới định thần lại thì đột nhiên vô số điểm đỏ lao đến, phát ra những tiếng kêu chi chi.

“ Cẩn thận!” chỉ thấy một con dơi hướng Bạch Tô vọt tới, ta lập tức dùng tay phải chụp lấy nó, đồng thời lòng bàn tay cũng phát ra ngọn lửa màu đỏ. Tức thì con dơi hóa thành tro bụi.

Linh nhi cũng huy động cuồng linh kiếm chống đỡ sự tấn công hung mãnh của đám dơi. Xung quanh thanh kiếm phát ra ngọn lửa nhàn nhạt, nơi nào lưỡi kiếm lướt qua đều lưu lại nhiều đốm lửa, ngọn lửa nhanh chóng thiêu đốt lũ dơi.

Trong chốc lát, động huyệt nhỏ tràn ngập mùi tử thi bị thiêu đốt của đàn dơi. Ta nhìn sắc mặt Bạch Tô đột nhiên hiểu ra vấn đề, lập tức hô : “ Nhanh ra chỗ khác, thi thể bọn dơi có độc.” Thể chất của ta và Linh nhi tương đối cường, cho nên sức đề kháng so với Bạch Tô cũng tốt hơn.

Bất quá, lúc này trong cơ thể tiểu hắc miêu phát ra một luồng lục quang, nhanh chóng bao trùm tòan thân Bạch Tô. Bạch Tô vẻ mặt cũng từ từ khôi phục, có tiểu hắc miêu bên cạnh còn tốt hơn thầy thuốc.

“ Chi Hòanh, cảm ơn ngươi!” Bạch Tô khẽ nói. Lâm Chi Hòanh trả lời : “ Bảo vệ chủ nhân là trách nhiệm, không cần phải đa tạ.”

“ Đã nói không cần gọi ta là chủ nhân! Như thế nào còn không nghe lời! Ta ra lệnh ngươi không được gọi ta là chủ nhân, chỉ cần gọi là Bạch tỷ tỷ được rồi.” Bạch Tô nói xong nở nụ cười.

Tiểu hắc miêu chính là tiên linh thể, tu luyện nhiều năm, bắt hắn gọi là Bạch tỷ tỷ…nhưng hắn không do dự nói : “ Bạch tỷ tỷ…”

“ Tốt lắm, không nói chuyện này nữa! Chúng ta đi tiếp nào.” Ta lên tiếng, “ Không biết phía trước có gì nguy hiểm nữa không! Lâm Chi Hòanh, ngươi chú ý bảo vệ Bạch Tô.”

Chúng ta tiếp tục bước tới, lúc này tro bụi trên trần không ngừng rơi xuống.

“Không thể nào! là đóng phim a!” ta nhìn thấy trần động đang chầm chậm ép xuống.

“Không phải lúc đùa giỡn, xem ra cơ quan này đã thật lâu không có sử dụng qua. Không biết nơi này cất giấu cái gì?” Bạch Tô vuốt ve tiểu hắc miêu nói.

“ Ở đây chắc có nhiều bảo bối. Tìm được một món có giá trị, ta không cần phải lo lắng đi ra ngòai làm thêm.” Nói xong ta nhớ tới chuyện lần trước đi mua sắm cho Linh nhi.

“ Cẩn thận!” Linh nhi hét lên. Chỉ thấy vách đá mặt hai bên cũng từ từ ép tới, trần đá phía trên cũng không ngừng ép xuống.

“ Không thể nào! Hừ, chúng ta hôm nay gặp tình cảnh này đều do lời nói đáng ghét của Lãnh!”

“ Ngươi đừng nói Lãnh như vậy! Cẩn thận cái miệng của ngươi!” tiểu hắc miêu tựa hồ rất tôn kính Lãnh. Hắn vừa mới dứt lời, chân trái ta chợt đạp vào một phiến đá, đột nhiên các phiến đá phía trước đều rơi xuống tạo thành một vực sâu.

” Oa, cái này cũng là một cơ quan!”

“Làm sao bây giờ!” Linh nhi và Bạch Tô có vẻ lo lắng.

“ Ôm lấy chủ nhân ta, ta đưa các ngươi qua phía bên kia!” Tiểu hắc miêu vừa nói xong, chúng ta đều ôm chặt lấy Bạch Tô. Do tiểu hắc miêu bay quá nhanh, ta cũng không biết nắm vào chỗ nào trên người Bạch Tô. Lúc này xung quanh tiểu hắc miêu phát ra luồng bạch quang bao bọc tòan thân chúng ta, trong nháy mắt chúng ta đã qua bờ bên kia, thóat khỏi nơi nguy hiểm. “ Chát!” một tiếng động vang lên, trên mặt ta xuất hiện một dấu tay màu đỏ.

“ Ta đã làm gì mà cô đối xử như vậy!” ta nhăn mặt nhìn Bạch Tô.

Bạch Tô liếc liếc mắt nói : “ Tay ngươi đang để ở đâu vậy?” ta lúc này mới nhớ ra, ta vẫn còn ôm chặt lấy Bạch Tô chưa kịp buông ra.

Chúng ta tiếp tục đi, cuối cùng tới một lộ khẩu, ở đây có hai động khẩu, phía trên có hàng văn tự thần bí.

“ Đây là kí tự gì?” Bạch Tô ngạc nhiên hỏi.

“ Nếu muốn đoạt bảo thì đi bên trái, nếu là khách thì xin đi bên phải.” ta không hiểu sao lại đọc được, chắc là có liên quan đến Lãnh và Cuồng.

Linh nhi kinh ngạc nhìn ta : “ Tử Hiên, sao chàng biết đọc những kí tự này? Những văn tự này ở linh giới mới có” ta lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Tiếp theo nói : “ Thật kỳ quái! Không biết ai lại ngu ngốc viết như vậy! Đọat bảo thì đi bên trái, viết như vậy không phải nói ở đây có rất nhiều bảo vật sao? Nếu là khách thì đi bên phải!” nói xong ta tiện hướng động khẩu bên phải bước đi, nhưng Bạch Tô lại đưa tay ngăn ta lại.

Nàng quay về phía ta nói : “ Ta nhìn ngươi giống như heo! Đã biết nơi đây có bảo vật, còn hướng bên phải bước đi?”

Ta có điểm nghi hoặc nhìn Bạch Tô.

Nàng nhìn hình dáng ta thở dài nói : “ Ngươi thực sự là không biết hay là giả vờ không biết?”

Ta nhìn nàng ta nói : “ Ta không hiểu!” Linh nhi đứng một bên mỉm cười.

“ Nếu ngươi muốn đọat bảo thì ngươi sẽ đi bên nào!” Bạch Tô nhìn ta hỏi.

Ta không do dự đáp : “ Dĩ nhiên đi bên giành cho khách!”

“ Không đúng! Kỳ thật bên trái mới là nơi an tòan!” Bạch Tô nói.

“ A!” ta kêu thầm một tiếng, giật mình đại ngộ. Vì vậy chúng ta lựa chọn động khẩu bên trái tiến vào. Đi vào không lâu thì phía trước trở nên sáng sủa, hai bên vách đá lóe lên từng tia sáng, soi rõ con đường.

“Oa! Chúng ta phát tài rồi! Có nhiều bảo thạch thế này, ta có thể tha hồ mua sắm. Sau khi rời khỏi đây ta sẽ mua một căn biệt thự….” Ta bắt đầu lên kế họach, xem nên sắm sửa thứ gì.

“ Tất cả chỉ là thành tố linh thể dùng để tạo ra năng lượng!” Linh nhi lên tiếng.

Ta nhìn kỹ, quả nhiên trên tường không phải là bích ngọc, chỉ là những viên đá có ẩn chứa năng lượng.

“ Như thế nào gọi là đá năng lượng?” ta có điểm khó hiểu.

Lúc này tiểu hắc miêu trong lòng ngực Bạch Tô cũng nhảy xuống, đi đến sát vách đá nhìn nhìn nói : “ Không sai, đây chỉ là lọai linh thể năng lượng. Thật sự không nghĩ là ngọai trừ linh giới ra nơi này cũng có, hơn nữa số lượng tịnh không phải ít.”

Ta thất vọng nói : “ Ta còn tưởng là cái gì giá trị lắm chứ! Thật là!”

Bạch Tô gõ lên đầu ta một cái, sau đó đi đến trước mặt tiểu hắc miêu hỏi : “ Linh thể không phải cũng có tánh mạng chứ? Như thế nào lại tố thành năng lượng.”

Tiểu hắc miêu nhớ đến cảnh nằm trong lòng ngực Bạch Tô, thân thể duỗi ra rồi giải thích: “ Không sai, linh thể có tánh mạng, nhưng sinh vật ở linh giới rất là yếu nhựoc. Vận khí không tốt sẽ gặp người khác bắt về luyện hóa, có thể bị luyện hóa ra đá năng lượng.”

“ Nó có tác dụng gì không?” ta tò mò hỏi.

“ Những lọai đá này, nếu dùng làm nguyên liệu chế tạo vũ khí và phòng cụ rất tốt. Kỳ thật các linh thạch cấp độ cũng bất đồng, nhưng nơi này xem ra linh thạch đều là thượng đẳng. Ở linh giới cũng rất khó gặp như vậy.” tiểu hắc miêu tiếp tục nói : “ Kỳ thật bọn họ đều không rõ, tối lợi hại chính là thân thể chính mình dẫn xuất năng lượng hóa thành vũ khí và phòng cụ. Bất quá đạt đến cấp độ tiên linh thể mới có thể chánh thức nhìn thấy uy lực.”

Linh nhi vẻ mặt buồn buồn, tựa hồ nghĩ đến điều gì. Ta tiến đến, vỗ vai an ủi nàng ta rồi nói : “ Chúng ta tiếp tục đi thôi!”. Dọc theo đường đi, chúng ta còn thấy rất nhiều linh thạch, dưới chân còn thấy rất nhiều kỳ hoa dị thảo. Ta nhịn không đựoc hỏi : “ Bạch Tô, cô đã gặp qua những lọai thực vật này chưa?”

Bạch Tô lắc đầu, Linh nhi nhìn ta nói : “ Tất cả thực vật ở đây đều đến từ linh giới!” ta trong lòng khó hiểu, vì cái gì các lọai thực vật đó xuất hiện ở đây?

Chúng ta đi đến cuối đường, trước mặt xuất hiện một cánh cửa màu vàng, chúng ta đẩy cánh cửa, bên trong là một đại điện hùng vĩ, đại sảnh tòan một màu kim bích rất huy hòang. Đại khái cao một trăm thước, chung quanh là những đồ án được điêu khắc rất tinh tế, các đồ án này đều là quái thú, hình dáng sống động. Vòm đại điện là một hình bán cầu màu vàng, đại điện này không hề có cột trụ nào chống đỡ. Mặt sàn đều là một màu vàng kim, ở đây tuy không có ánh mặt trời nhưng đại điện vẫn rất sáng sủa.

Phía trước là một bậc thềm lộng lẫy, chúng ta hướng về phía đó đi tới, lúc này tiểu hắc miêu đột nhiên hô to : “ Cẩn thận!” Ta còn chưa kịp phản ứng gì đã bị một đạo quang mang đánh văng xa hơn mười thước. Nhất thời ngực đau nhói, ói ra một ngụm máu, ta đã bị nội thương. Luồng bạch quang đó chính là xuất phát từ miệng một con kỳ lân. Cái đầu của nó không ngừng lắc qua lắc lại, tòan thân nó phát ra lực lượng rất cường đại, không nghĩ được ở thế giới này thực sự có kỳ lân.

Linh nhi thấy ta bị thương, lập tức huy động cuồng linh kiếm hướng về phía con kỳ lân công tới. Bạch Tô và tiểu hắc miêu vội đến gần bên ta, ta cố hết sức gượng dậy, tiểu hắc miêu nhanh chóng phát ra một luồng thanh quang bao lấy cơ thể ta. Trong chốc lát mọi cảm giác đau đớn tan biến, ta cảm kích nhìn hắn.

Cuồng linh kiếm phóng xuất ra những đốm lửa hướng về con kỳ lân bay tới. những đốm lửa bao vây lấy nó, con kỳ lân cũng cảm giác được khó đối phó, nó không nghĩ Linh nhi có năng lực như vậy. Chỉ nghe nó hống lên một tiếng, tòan bộ đốm lửa đều bị nó hấp thu vào trong cơ thể. Nhưng cũng có một vài đốm lửa đã kịp làm nó bị thương.

Linh nhi thấy chiêu này không có khả năng trế trụ nó, liền tiến hành cận công kích. Như một tia chớp nàng hướng về con kỳ lân lao tới, con kỳ lân cũng nhanh chóng phản ứng. Nhưng tốc độ Linh nhi quá nhanh, nó không thể hòan tòan tránh được. Nhất thời xung quanh thân hình nó phát ra một tầng hồng quang bảo vệ, cuồng linh kiếm chạm vào tầng bảo vệ vang lên một tiếng “ Bang!”, chỉ thấy tầng bảo vệ rung động vài cái.

Khuôn mặt lộ nét kinh ngạc, Linh nhi đã đạt đến trung cấp kiếm linh thể, huống hồ thân thể nàng còn có lực lượng long linh, nói như thế nào thì nàng cũng có khả năng đối phó với cao cấp kiếm linh thể. Trước mắt kỳ lân nhiều nhất cũng chỉ là cấp D linh thú, cấp D linh thú so với cao cấp kiếm linh thể không sai biệt nhiều lắm.

Linh nhi không biết lần tấn công vừa rồi cơ hồ đã làm cho linh lực của kỳ lân tiêu hao hết. Kỳ lân cũng không nghĩ lực công kích của Linh nhi cường đại như vậy. Chỉ thấy thân hình Linh nhi đột nhiên phân ra làm bốn thân ảnh, bốn thân ảnh này đều đồng thời tấn công kỳ lân. Không biết đâu là thật đâu là giả, bốn thân ảnh chia làm bốn hướng công tới.

“ Không nghĩ nàng ta đã đạt tới cảnh giới như vậy!” tiểu hắc miêu đột nhiên nói.

Ta cũng bị công phu của Linh nhi làm cho khϊếp sợ, thầm hỏi : “ Không biết đây là cảnh giới gì?”

“ Ta chỉ biết là, nếu tu luyện phân thân, cao cấp kiếm linh thể chỉ có thể tạo ra hai phân thân, nhưng nàng ta có bốn phân thân. Không biết tất cả có phải đều là thực thể không, nếu là thực thể thì phải đạt đến cấp độ tương linh thể.”

Ta kinh ngạc nhìn Linh nhi, không nghĩ tới nàng ta đạt đến tương linh thể. Bạch Tô không hiểu tương linh thể là cái gì, tiểu hắc miêu một bên giải thích rõ ràng. Ta lẳng lặng nhìn Linh nhi và kỳ lân kịch đấu.

Kỳ lân cũng mạnh mẽ chống cự, đột nhiên nó nhìn thấy một khe hở, mãnh liệt công vào khe hở đó. Một phân thân lập tức tiêu tan, nguyên lai đây chỉ là ảo ảnh phân thân.

Cuối cùng chỉ còn lại bốn bóng hình chiến đấu với nhau, đột nhiên nghe thấy một tiếng “ Bịch!”, kỳ lân trọng thương nằm trên mặt đất. Ba phân thân của Linh nhi hợp lại thành một người, cuồng linh kiếm gác lên cổ kỳ lân.

Ta định mở miệng ra nói, đột nhiên nghe thấy hai tiếng hô. Ta quay đầu nhìn lại, nguyên lai xuất hiện hai con linh thú! Thật sự là không thể yên thân a!
« Chương TrướcChương Tiếp »