Chương 12: Mỹ nữ sở ca



Mỹ nữ........a...a ( hắn đang nằm mộng )

“ Bịch!” ta té xuống đất “ Ui da, giấc mơ đẹp của ta!” chính mình đang ở trong mĩ mộng tự nhiên lại té xuống giường, đau hết cả môi.

“ Phu quân, người không việc gì chứ!” thanh âm Linh nhi vang lên. Ta vội nhảy lên giường, đưa tay bịt cái miệng nhỏ nhắn của Linh nhi lại, ý bảo nàng nhỏ giọng. Nàng gật gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.

“ Cái gì phu quân! Chúng ta chưa thành thân, gọi như vậy sao được!” ta trách móc nàng ấy.

“ Phu quân đừng tức giận mà! Thϊếp mấy ngày nay ở chỗ này nhàm chán muốn chết đi được. Ngày hôm qua tưởng được tâm sự cùng người nhưng cũng không được. Cho nên tối qua mới hiện ra nằm cạnh phu quân một chút.” nàng nhõng nhẽo nói.

Ta nhất thời biết mình không đúng, nhớ lại nàng ta có nhiều tâm sự cho nên cũng không trách cứ nàng nữa.

“ Nhưng mà nàng cũng đừng một tiếng phu quân, hai tiếng phu quân! Ta thật sự nghe không quen!” ta tiếp tục nói.

“ Được rồi...!” nàng chớp chớp đôi mắt nhìn ta nói “ Tướng công, hôm nay nhất định phải đưa thϊếp ra ngoài dạo chơi! Thϊếp muốn nhìn cảnh vật bên ngoài, bằng không ....”

Ta thật sự hết cách, nàng đổi cách gọi từ phu quân sang tướng công thì có khác gì!

“ Tử Hiên à, ngươi nói chuyện với ai thế?” Viên Long mơ màng hỏi.

“ Ta đang nói chuyện với mỹ nữ!” ta không quá lo lắng bởi vì bọn họ không thể nhìn thấy Linh nhi.

“ A, a , tên ngốc này lại đang nằm mơ rồi!” nói xong hắn tiếp tục ngủ.

“Nàng xem này, đây là ký túc xá nam. Nữ nhân cũng không thể tùy tiện tiến vào... nàng như thế này là không phải!”

Linh nhi chớp mi mắt nói: “ Thϊếp mặc kệ, thϊếp muốn trò chuyện cùng chàng!” nói xong hai hàng lệ tuôn dài. Ta sợ hãi, vội vàng khuyên nhủ : “ Ngoan nào, ngoan nào! Hôm nay ta sẽ mang nàng ra ngoài, bất quá có một điều kiện!”

“ Chàng nói gì thϊếp cũng đều nghe theo!” nói xong nàng áp mặt vào ngực ta. Ta hoàn toàn là bất đắc dĩ!

“Thật ra điều kiện đó là muốn nàng nghe theo lời của ta. Bây giờ nàng hãy trở lại miếng ngọc, đợi lát nữa bọn họ ngủ dậy ta sẽ gọi nàng ra!” Nhanh nào!” ta giục nàng.

“ Phu quân vừa rồi mới đồng ý, giờ lại muốn người ta trở vào miếng ngọc !” trên mặt Linh nhi hiện vẻ buồn buồn.

Ta cả giận nói : “ Vừa rồi không phải nàng nói nghe theo lời ta sao!” tiếp theo giọng vỗ về nói : “ Huống hồ, đây chỉ là tạm thời trở vào miếng ngọc. Lát nữa bọn họ thay quần áo, nàng là nữ nhân không nên nhìn! Hay là nàng muốn xem họ thay quần áo?”

Nàng mặt đỏ lên, liếc mắt nhìn ta : “ Không phải! Thϊếp sẽ trở vào! Dù sao được nằm gần ngực của phu quân cũng tốt hơn” ta không khỏi thở dài, nam nhân thật là mệnh khổ!

***

Một lúc sau, bọn họ đều đã thức dậy. Ta đi rửa mặt, chuẩn bị đến đội kiếm đạo báo danh. Thừa lúc bọn họ không chú ý, ta gọi Linh nhi ra, nàng cao hứng nắm lấy tay ta. Trên đường đi nàng ta rất hưng phấn, tựa như cánh chim nhỏ bay lượn giữa bầu trời. Ta thấy nàng như thế cũng vui sướиɠ trong lòng, cảm thấy khoan khoái. Vì vậy ta nghĩ từ nay về sau cũng nên để nàng ra ngoài nhiều hơn.

Trường đại học thật sự lớn! Đi một lúc lâu ta mới tới được một gian nhà có kiến trúc cổ kính.

“ Tướng công! Đây là nơi nào?” Linh nhi dùng tâm linh trao đổi với ta.

“ Ta chuẩn bị học kiếm thuật! Hôm nay phải đi báo danh!”

“ Học kiếm thuật! Người học kiếm thuật làm gì?”

“ Học kiếm pháp để bảo vệ Linh nhi!”

Linh nhi nhìn ta âu yếm, đột nhiên cái miệng nhỏ nhắn xinh xinh hôn lên mặt ta. Sau đó, nàng ta quay đầu bỏ chạy. Ta trong lòng cảm thấy buồn cười, tiểu mỹ nhân ơi là tiểu mỹ nhân!

“ Tử Hiên, xem ra ngươi rất vui sướиɠ!” Lâm Uy trên mặt lộ nụ cười hỏi.

“ À, bởi vì ta đang suy nghĩ về kiếm thuật, nhớ lại kỷ niệm xưa nên hưng phấn một chút!” ta dĩ nhiên không thể nói ra sự thật là bị mỹ nữ hôn.

Bước đến trước cánh cửa gỗ, tại phía trên có treo tấm bảng ghi bốn chữ to “ Nhân kiếm hợp nhất ” nhìn những chữ này trong lòng nghĩ không biết người đề bốn chữ này cảnh giới như thế nào. Nét chữ uyển chuyển, mềm mại tựa như trong nhu có cương trong cương có nhu! Đích thị là một cao thủ kiếm thuật.

Bước qua cánh cửa, ta thấy căn phòng được làm hoàn toàn bằng gỗ, bốn bức vách và sàn cũng đều là gỗ. Trên vách còn có treo những bức hình vẽ người múa kiếm. Phía ngoài có rất nhiều sinh viên mới đang ghi danh, phía trong có một đội ngũ cầm mộc kiếm thao luyện.

Chúng ta hướng về chỗ báo danh đi tới, từ xa ta đã thấy một nhân ảnh áo trắng cao cao, đó là Bạch Tô. Nàng nhìn thấy ta, nhanh chóng tiến tới mỉm cười gật đầu chào. Ta cũng gật đầu đáp lại.

“ Tướng công, nữ nhân đó công phu khá đấy! Người phải cẩn thận!” Linh nhi nhắc nhở.

Ta lấy làm kỳ quái, nhìn nàng hỏi : “ Linh nhi, làm sao ngươi biết được nàng ấy lợi hại! Nàng ta đúng là cao thủ kiếm thuật giỏi nhất của trường đấy!”

“ Tướng công quên rồi sao? Thϊếp cũng là cao thủ dùng kiếm mà!”

“ Ai ya, ta quên khuấy đi mất! Ngươi thử nói xem giữa ngươi với nàng ta ai lợi hại hơn!”

“ Ha ha, tướng công lợi hại nhất!” Linh nhi nhìn ta nhí nhảnh nói.

“ Linh nhi không thể nói được à? Hay là ngươi không bằng nàng ấy?”

Nàng xuất ra một tia tiếu ý, đoạn liếc mắt nói : “ Hừ, tướng công xem thường người ta quá! Nếu như trước kia khẳng định nàng ấy sẽ bại, chỉ có điều với hình dáng bây giờ của thϊếp nhiều lắm nàng ta cũng chỉ ngang với thϊếp mà thôi!”

Ta cũng thầm kinh ngạc “Linh nhi quả nhiên lợi hại, sau này nàng phải dạy ta kiếm thuật nhiều đấy. Ta chỉ có lực lượng long linh nhưng không có chiêu thức rất khó phát huy thực lực.”

“ Tướng công đã nói, thϊếp đương nhiên tuân mệnh!” Linh nhi cười nói.

Con gái thật là khó hiểu!!!

“ Ngươi vừa rồi hình như đang nói chuyện với ai?” Bạch Tô đi tới

“ Không có, không có! Chỉ là tự nói một mình! ” ta giải thích.

Nàng nhìn ta kỳ quái nói : “ Không ngờ ngươi còn có cái tài này...” nói xong liền quay đi.

“....” ta chỉ có thể cười trừ, không lời nào giải thích.

Sau khi ta báo danh hoàn tất, Bạch Tô đi tới nói : “ Ngày mai, buổi sáng 6h có mặt, buổi chiều 4h có mặt! Không được đến trễ!” còn không chờ ta đáp lại đã bỏ đi...

“ Tướng công, ta nghĩ nàng ấy có thành kiến với người!”

Ta gật gật đầu, nhưng không nghĩ thông suốt...

***

Ngày hôm nay ta với Linh nhi đã đi dạo nhiều nơi quanh trường học! Trừơng này có một vài sân vận động , có sân tenis, sân bóng rổ, sân túc cầu .v..v..Ta thiếu chút nũa thì lạc đường, bất quá Linh nhi vô cùng cao hứng.

Buổi tối, ta trở về ký túc xá.

Linh nhi vẻ mặt đột nhiên lo lắng nói với ta : “ Tướng công, thời gian này thϊếp không thể ở trong miếng ngọc được!”

“ Nàng làm sao vậy, phát sinh chuyện gì thế?” ta lo lắng hỏi.

Linh nhi nhìn ta cúi đầu nói : “ Bởi vì thương thế của thϊếp cũng đã dần khôi phục. Hiện trong giai đoạn hồi phục, nếu biến vào ngọc bội thì sau này sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.”

Nàng ta nói xong, ta không khỏi bối rối, nàng nắm tay ta nhẹ hỏi : “ Tướng công, chàng nói gì đi chứ!”

Ta cười khổ nói : “ Lúc sáng, ta muốn nàng vào ngọc bội, không thấy nàng nói gì!”

Linh nhi nghe xong, nhất thời hai mắt ngấn lệ. Ta vừa nhìn thấy đã hốt hoảng : “ Đừng khóc mà! Hay nàng đánh ta đi!” nàng lắc đầu, hai dòng lệ chảy xuống nói : “ Tử Hiên!” ta cũng lần đầu nghe nàng gọi đích danh.

“Chàng đối với thϊếp thật tốt! Thϊếp tại thế giới này, cho tới bây giờ không nghĩ lại gặp được chàng! Trước khi gặp chàng người ta rất cô đơn, thϊếp phải cảm tạ ông trời đã an bài cho thϊếp được ở bên chàng! Thϊếp nghĩ cho dù ở linh giới cũng không có ai đối xử tử tế với thϊếp như vậy!” nói xong ôm chặt lấy ta, nước mắt không ngừng chảy ra. Chúng ta yên lặng không nói gì....

Hôm sau, ta rất muốn ở nhà xem thương thế của Linh nhi bất quá ta nhớ lại nét mặt lạnh lùng của Bạch Tô. Không thể không đến đội kiếm đạo....