Vừa nghe nhắc đến Long Thanh Lan, ánh mắt Bạch Triển Hùng nhất thời trở nên dữ tợn:
"Xem ra ngươi còn không biết một tên phế vật nên chết như thế nào!"
Con ngươi Long Thần co rụt lại, mặc dù thần chí không rõ, nhưng ánh mắt hắn vẫn kiên định dị thường.
Bạch Triển Hùng trầm giọng nói:
"Ta nghe nói tên phế vật kia thích rượu như mạng, cho nên ta cho người đổ vào rượu của hắn vài thứ đồ bổ. Sau đó mọi sự thuận lý thành chương, hắn chết, ta cưới phu nhân của hắn, ha ha ha!"
Bạch Triển Hùng nói mỗi câu mỗi chữ giống như sấm sét nện vào tai Long Thần.
Hắn đúng là không nghĩ tới điểm này, chẳng qua là cảm thấy phụ thân mình tử vong đột ngột mà thôi. Nhưng mà một người quanh năm suốt tháng uống rượu thay cơm thì chết sớm vài năm là chuyện bình thường, vốn không có gì đáng nói.
Chỉ có sắc mặt Long Thanh Lan trước khi chết có màu xanh đen, nhưng bản thân hắn khi đó vẫn còn u mê chưa tỉnh, không thể nào nhận ra sự tình khác thường.
Bây giờ hắn nhớ lại từng chuyện mới giật mình kinh hãi, thì ra Bạch Triển Hùng là kẻ đầu sỏ gây nên tội lỗi. Không trách được Long Thanh Lan vừa chết, cái tên này đã xuất hiện ở Dương gia bắt đầu tính chuyện hôn sự.
Ánh mắt Long Thần trợn trừng nhìn vào Bạch Triển Hùng, thấy đối phương nở nụ cười đắc ý, ngược lại đầu óc hắn dần dần điên cuồng. Hai tròng mắt Long Thần chuyển thành màu đỏ như máu.
Một cỗ khí tức ác liệt dần dần lan tỏa ra khắp cơ thể hắn.
"Là vậy sao? Thì ra là ngươi hại chết phụ thân ta."
Sự thật chân tướng tới quá đột ngột khiến cho máu huyết toàn thân hắn sôi trào sùng sục, hắn cảm giác trái tim của mình co giật từng hồi. Lực lượng tinh huyết truyền thừa tựa như nhận thấy sự phẫn nộ của hắn bắt đầu chảy xuôi theo mạch máu, làn da Long Thần từ từ mọc lên lân vảy bóng loáng.
Bạch Triển Hùng cảm thấy Long Thần có cái gì đó không đúng, nhưng hắn cho rằng chỉ là đối phương tức giận mà thôi. Lúc này hắn rất là hưởng thụ cảm giác vui sướиɠ khi đối phương thống hận chính mình, chỉ có điều ánh mắt kia làm hắn chột dạ.
"Thật ra hắn đáng chết từ lâu, ta cho hắn sống thêm mấy chục năm coi như là nhân từ lắm rồi. Ngươi cũng là một tên chết tiệt lúc nào cũng làm cho người ta kinh hãi. Ta vốn tưởng rằng ngươi là một gã công tử bột, tùy tiện phái người đi gϊếŧ là xong. Không ngờ tiểu tử ngươi rất ương ngạnh, nhưng mà không sao, qua ngày hôm nay ngươi sẽ được đi gặp tên phụ thân phế vật kia rồi. Thế nào, thấy ta rất nhân từ không?"
Long Thần lẳng lặng nhìn hắn, không nói một câu.
"Phụ thân, nếu ngươi nói sớm một chút thì tốt rồi."
"Mặc dù ngươi không để ý sinh tử của mình, nhưng mà ta quan tâm a…aa! Bạch Triển Hùng..."
Lửa giận ngập trời hóa thành sức mạnh tràn ngập cơ thể hắn, khí tức máu tanh trên người hắn càng lúc càng nặng, người nổi đầy gân xanh chuẩn bị bạo phát.
Ngay lúc này, Long Ngọc thần bí đột nhiên rung động, giọt inh huyết truyền thừa lại bị nó kéo qua.
Thấy Bạch Triển Hùng chuẩn bị triển khai công kích nhi tử của mình, Dương Tuyết Tình quả thật lo lắng tới cực điểm.
Chẳng qua là Bạch Triển Phong vẫn quấn lấy nàng không tha, cho dù nàng thi triển mọi thủ đoạn cũng không thể bứt ra trong thời gian ngắn.
Nhưng mà tình huống nguy hiểm chỉ phát sinh trong vài giây mà thôi.
Bỗng nhiên có một tiếng kinh hô truyền đến:
"Các ngươi mau nhìn tiểu tử kia!"
Tất cả mọi người lập tức dời ánh mắt về phía Long Thần, ngay cả Bạch Triển Hùng cũng cảm thấy không ổn rồi. Hắn sợ hãi biến sắc, biết rằng nếu không gϊếŧ chết Long Thần sợ rằng lại phát sinh chuyện ngoài dự liệu rồi.
Song phương chỉ gần trong gang tấc, một đạo U Minh Động Thiên Chỉ bắn tới Long Thần chút không phòng bị. Đám người Dương gia thấy một màn này thì quá kinh hãi, có mấy người không chịu nổi vội vàng nhắm mắt lại, không dám đối diện với cảnh tượng sắp sửa phát sinh.
Thế nhưng, đúng lúc này đột nhiên có một luồng quang mang màu đỏ nhạt xuất hiện bao phủ thân thể Long Thần, Bạch Triển Hùng thi triển một chỉ cực mạnh bị đánh bay ra ngoài. Bản thân hắn lại bị phản chấn chật vật lui về phía sau, vẻ mặt khϊếp sợ không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Ý thức Long Thần đang đắm chìm trong Thức Hải, hắn nhìn thấy Long ngọc đang dần dần dung hợp với tinh huyết truyền thừa.
Bề ngoài Long ngọc chuyển thành màu đỏ như máu, chín đạo Long văn xuất hiện xoay chuyển chung quanh.
Long Thần mừng rỡ như điên, lần trước chính là xuất hiện cảnh này mới phát sinh đột biến, hắn hóa thành Long nhân và học được thần thông luyện máu hóa khí. Hiện tại quỹ tích chân khí vận hành không giống đã chứng minh hắn sắp nhận được một bí quyết hoàn toàn mới.
Thời khắc Long Thần đang tập trung theo dõi luồng chân khí vận hành, hắn vẫn còn bảo tồn một tia ý thức ở bên ngoài cảnh giác địch nhân. Nhờ đó hắn nghe thấy một tràng kinh hô thật lớn.
Sau khi Long ngọc hoàn thành một vòng vận chuyển, tinh huyết truyền thừa tách ra cũng là lúc Long Thần nhận được bí quyết thần thông.
Một dòng tin tức mơ hồ tràn vào trong óc Long Thần. Sau khi biết được bộ thần thông mới kia, hắn lập tức rời khỏi Thức Hải, trở về thực tại.
Lúc này trên người hắn mọc đầy long lân và gai xương sắc bén, lực lượng bạo tăng gấp mười lần, vốn là chân khí màu đỏ nhạt biến thành đậm đặc như thực chất.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Long Thần, cả đám sững sờ cứng ngắc toàn thân. Khí tức trên người hắn biến hóa quá lớn, ngay cả lão tổ Dương gia đang chiến đấu cũng phải ngừng lại.
"Biến hóa giống như trước kia, chỉ là bây giờ ta có thể khống chế quá trình biến thân."
"À, là bí pháp Long Hồn biến thân."
Long Thần cảm nhận lực lượng cường đại lan tràn khắp toàn thân liền mỉm cười vui vẻ. Hắn biết những người khác đều khϊếp sợ chính mình, hiện trường yên lặng như tờ.
Một hồi lâu sau mới có người lẩm bẩm:
“Đây hẳn là chiến kỹ của Thú võ giả, thú hồn biến thân. Hắn trở thành Thú võ giả từ khi nào?"
Ba chữ Thú võ giả khiến cho toàn trường chấn động, bọn họ không hề nghi ngờ chút nào, bởi vì ai nấy đều cảm nhận được lực lượng bá đạo phát ra từ Long Thần. Trong lúc nhất thời có người buồn, người vui, người thì lo sợ lùi lại …
Mà đã Bạch Triển Hùng đã bắt đầu kinh hoảng rồi, tuy rằng hắn vẫn đứng trước mặt Long Thần, nhưng mà khí tức đối phương đã hù dọa hắn mặt mày tái nhợt.
Thời điểm tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, ánh mắt Long Thần khóa định Bạch Triển Hùng. Sau đó hắn không nói một lời, trực tiếp xông thẳng tới đối phương kéo theo một luồng quang mang đỏ rực.
Khi hắn đang di động, hai tay nhanh chóng kết ấn tạo thành chín cái đồ án trường long. Khí tức tanh máu và âm lãnh khiến cho mọi người sợ hãi bất an.
Lần này Long Thần thi triển Thái Huyền long ấn tản ra lực lượng quá mạnh, cho dù là Long Mạch cảnh đệ bát trọng cũng cảm thấy áp lực nặng nề, hít thở không thông.
"Một chiêu này đã vượt qua cảnh giới võ giả Long Mạch cảnh đệ bát trọng."
Gia chủ Bạch gia thấy rõ quá trình Long Thần thi triển Thái Huyền long ấn, nhãn lực hắn cao hơn người khác nên biết một chiêu này không chỉ có nhiêu đó. Vì thế hắn lập tức hô lớn:
"Hùng nhi, mau tránh!"
Nhưng mà mọi chuyện đã chậm, Long Thần đột nhiên trở nên cường đại đã dọa sợ Bạch Triển Hùng. Lúc nãy hắn tự mãn tiến lại quá gần Long Thần, bản ý muốn một chiêu tất sát đối phương. Không ngờ rằn đã tạo cơ hội cho Long Thần phản kích.
"Súc sinh, lão tử ngươi chết trên tay của ta, ngươi hôm nay cũng thế. Đây là số mệnh cả nhà ngươi, giãy dụa cũng vô dụng. Một chiêu Hoàng Tuyền cửu chuyển không thể gϊếŧ ngươi, bây giờ ta cho ngươi nếm thử thêm một lần."
"U Minh Động Thiên Chỉ - Hoàng Tuyền cửu chuyển!"
"Đúng vậy sao?"
Trong quá trình Long Thần di chuyển tốc độ cao, Thái Huyền long ấn từ từ thành hình. Một cỗ năng lượng khổng lồ bộc phát đánh tới Bạch Triển Hùng, khí thế dời sông lấp bể không gì cản nổi.