Chương 213: Quyết chiến sinh tử đài (2)

Đám thanh niên trẻ tuổi lại cười vang một mảnh, Đông Phương Huyền Vũ

càng thêm dứt khoát cười thật lớn run rẩy hết cả người. Chỉ có khuôn mặt Đông Phương Huyền Vân lộ vẻ bất đắc dĩ, về phần Thiên Tuyền ở phía sau

nàng nhìn xuống với cặp mắt khinh miệt.

Nàng mất mười ngày cũng suy nghĩ không ra, chẳng lẽ thiên phú cái tên Long Thần kia vượt xa nàng sao?

“Vù vù vù!”

Thời điểm tất cả mọi người không hề tin tưởng, Long Thần chĩa Thanh Long chiến kích vào mặt Đông Phương Thiên Tinh, vẻ mặt không có bất kỳ biến

hóa nào. Lúc này một cỗ long uy cường đại lấy Long Thần làm trung tâm

nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.

"Cái gì?"

Đông Phương Huyền Phong bất ngờ bóp vỡ chén trà trong tay, vô số mảnh vụn rơi lả tả xuống sàn.

Chén trà rơi xuống đất phát ra tiếng vang thanh thúy, nhưng kích không

nổi bất kỳ gợn sóng trong lòng mỗi người. Bởi vì bọn họ đã bị cảnh tượng trước mắt thu hút sự chú ý, Long Thần hóa thành tàn ảnh, chiến kích

trong tay bộc phát ra lực lượng mênh mông, bàng bạc.

Lúc trước Đông Phương Huyền Vũ cười nghiêng cười ngã thì lúc này há

miệng thật to, nụ cười trên mặt đã cứng ngắc lại. Nàng hoàn toàn không

biết bộ dáng mình bây giờ xấu xí đến mức nào, bởi vì chuyện này đã không trọng yếu, quan trọng là Long Thần đang làm gì đó?

Ảo giác sao?

Tất cả mọi người không tự chủ đưa ty dụi mắt, nhưng vô luận làm thế nào

vẫn thấy Long Thần vận dụng Thanh Long chiến pháp quyết chiến với Đông

Phương Thiên Tinh.

"Đây… đây... chuyện này không khả năng a…aa?"

Vẻ mặt Đông Phương Huyền Vũ còn khó coi hơn cả khóc. Những người khác

cũng cảm thụ y như thế, chẳng lẽ Long Thần là thần thật sao?

Đông Phương Thiên Tuyền sững sờ đến ngây dại. Phải biết rằng thời điểm

nàng nhận được Thanh Long chiến kích, dùng hết mười ngày, vắt hết trí

lực vẫn không được Long hồn nhận thức. Thế mà Long Thần không có Thanh

Long huyết mạch, rốt cuộc hắn làm sao để đạt tới trình độ này?

"Chẳng lẽ thiên phú hắn đã vượt xa chúng ta, nhưng mà cảnh giới hiện tại của hắn đúng là không cao nha?"

Ngay cả Đông Phương Thiên Tuyền luôn luôn trầm tĩnh cũng phải lắc đầu

bất đắc dĩ, trong lòng mất đi bình tĩnh vốn có. Không cần nói đến những

người khác tư chất thấp kém.

Từ lúc Long Thần sử dụng Thanh Long chiến kích đã khiến cho toàn trường kinh hãi, sau đó không gian đột nhiên yên lặng như tờ.

Người cảm thụ sâu nhất chính là Đông Phương Thiên Tinh, lúc nãy hắn giễu cợt Long Thần là vì không hề tin tưởng chuyện này. Đến khi Long Thần

lấy ra Thanh Long chiến kích, sử dụng chiến pháp công kích mới làm hắn

trợn tròn mắt kinh ngạc.

Đầu óc Đông Phương Thiên Tinh hoàn toàn rối loạn, trải qua một đợt công

kích đã dồn ép hắn chật vật, không còn thời gian suy tư chuyện khác.

Trước đó Long Thần nói muốn dùng một chiêu định thắng bại, Thiên Tinh

theo bản năng bộc phát ra lực lượng toàn thân, thậm chí sử dụng cả chiến kỹ mạnh nhất của mình - Lưu Tinh long ấn.

Long Thần cầm chặt Thanh Long chiến kích, cảm thụ lực lượng ẩn trong

thần binh. Lúc này hắn có cảm giác nó là một phần thân thể của mình,

Long hồn và linh hồn của hắn kết hợp chung một chỗ vô cùng vi diệu. Thậm chí Thanh Long chiến kích còn mang tới một cỗ lực lượng khác, không

giống với chân khí trong đan điền của hắn.

"Nếu như kết hợp lực lượng Thanh Long chiến kích khẳng định chiến lực sẽ đề thăng một mảng lớn. Đoán chừng sẽ vượt qua Long hồn biến thân, lực

lượng gia thành quá mức cường đại rồi. Ta đây làm sao đem Thanh Long

chiến kích trả lại?"

Nghĩ đến đây, trong lòng Long Thần rất là buồn bực. Nhưng mà hiện tại

đang là thời khắc quan trọng, mấu chốt nhất là phải đánh bại Đông Phương Thiên Tinh trước đã. Tuy rằng tên kia là kẻ yếu đuối nhất trong hàng

ngũ Thiên đan cảnh, nhưng mà thực lực mạnh hơn Long Thần không ít. Nếu

như không có Thanh Long chiến kích hỗ trợ, Long Thần tuyệt đối không dám khiêu chiến với hắn.

Long Thần đã thi triển Long hồn biến thân, long lân trên người tương

đồng với lân giáp điêu khắc trên thân Thanh Long chiến kích. Điều này

làm cho mọi người sinh ra cảm giác Thanh Long chiến kích sinh ra là để

cho hắn sử dụng.

"Dốc toàn lực liều mạng với hắn!"

Long Thần không có ý định giằng co tốn thời gian với Đông Phương Thiên

Tinh, tên này dám đánh chủ ý lên người Mộng Dao đã phạm tội đáng chết

rồi. Vì thế Long Thần nhất định phải dạy cho hắn một bài học nhớ đời.

Lưu Tinh Long ấn là chiến kỹ Huyền giai cao đẳng nổi bật trong Đông

Phương gia tộc, nhưng mà điều kiện tiên quyết là không gặp phải Thanh

Long chiến pháp, phẩm cấp hai loại chiến kỹ này vốn chênh lệch quá xa.

Long Thần bay lên không trung, Thanh Long chiến kích hóa thành vô số huyễn ảnh.

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, vô số huyễn ảnh nhanh chóng tụ lại

hóa thành một đầu Thanh Long gào thét bổ nhào xuống vị trí Đông Phương

Thiên Tinh.

"Thanh Long chiến pháp, Đoạn Hoàng Tuyền."

Một chiêu Thanh Long chiến pháp hình thành lập tức bộc phát khí thế mãnh liệt, Đông Phương Thiên Tinh cảm nhận áp lực khổng lồ, tựa như có một

ngọn núi đang đè xuống đầu mình. Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên cảm

giác vô lực, không thể chống đỡ. Nhưng trực giác mách bảo hắn phải tận

lực ngăn cản, nếu không hắn sẽ chết ở nơi này.

Chết ở trong tay Long Thần sao? Đây là chuyện hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Thế là hắn cắn răng, cố gắng kích phát điên cuồng và giận dữ trong lòng

mình. Hai tay hắn vũ động ngưng tụ lực lượng, sau đó lao thẳng về phía

Long Thần.

Hai tay hắn kết ấn ký thật nhanh, dần dần tạo ra một luồng Long ảnh mơ

hồ. Đồng thời trên trán xuất hiện một đạo Long ấn kỳ dị, dựa vào đó uy

lực chiến kỹ đánh ra sẽ tăng cường mạnh hơn ba phần.

"Nhận lấy cái chết, Lưu Tinh Long ấn."

Một chiêu ấn pháp đã hoàn thành, Đông Phương Thiên Tinh đột ngột vung

tay bắn đạo Tinh quang long ấn về phía Long Thần. Tâm tình mọi người cực kỳ khẩn trương, bởi vì đây là lần đầu tiên song phương chân chính giao

phong, đồng thời cũng có thể là lần cuối cùng kết thúc trận đấu.

“Ùng ùng ùng!”

Hai đạo kình khí va chạm lập tức nổ tung, dẫn phát năng lượng loạn lưu

ra bốn phương tám hướng kéo theo tro bụi mịt mù. Không gian chung quanh

Sinh Tử đài đột nhiên vặn vẹo mơ hồ nứt vỡ.

"Chỉ có nhiêu đó thôi sao? Yếu vậy!"

Long Thần mỉm cười lạnh lùng, Thanh Long chiến pháp quả nhiên không hổ

là tồn tại tối cường, cho dù Lưu Tinh long ấn lợi hại cũng không thể so

sánh với nó.

"Lực lượng chân chính của Thanh Long chiến kích làm sao ngươi đối kháng nổi, ha ha ha!"

Long Thần quát lớn, hai tay chĩa Thanh Long chiến kích xuống dưới hóa thành Long ảnh phá tan Long ấn trong nháy mắt.

Lực lượng còn sót lại thuận thế đánh tới Đông Phương Thiên Tinh, nếu như một chiêu này đánh trúng sợ rằng tên kia sẽ chết tan xác, thi thể vô

tồn.

Lúc này đám người vây xem đã hoảng sợ lắm rồi, chỉ có Đông Phương Huyền

Tiêu giữ vững thần chí thanh tĩnh. Thậm chí Huyền Vũ cũng ngây dại, quên mất nhi tử của mình sắp sửa đón nhận tử vong.

Cũng may đúng lúc này, Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên biến mất, khi

hắn xuất hiện lần nữa đã đứng trên Sinh Tử đài, ngăn cản trước mặt Đông

Phương Thiên Tinh. Hắn nhẹ nhàng vung tay đón đỡ Thanh Long chiến kích,

dự định hóa giải thế công nhưng lại chộp một cú vào khoảng không.

"Ngươi đã tu luyện Đoạn Hoàng Tuyền đán cảnh giới thu phát tự nhiên?"

Sở dĩ không cảm giác lực lượng va chạm là bởi vì Long Thần đã thu hồi

công kích, Đông Phương Huyền Tiêu hành động chỉ thuần túy là lãng phí

tinh lực.

Thế nhưng, trong lòng hắn đã nổi lên sóng gió cuồn cuộn. Long Thần lĩnh

ngộ Thanh Long chiến pháp còn chưa tính, ngay cả Đoạn Hoàng Tuyền cũng

có thể sử dụng hoàn mỹ còn chưa tính. Nhưng mà đạt đến cảnh giới thu

phát tự nhiên có còn cho ngươi ta sống không đây? Nếu như đám lão gia

hỏa trên khán đài biết được chuyện này có xấu hổ trực tiếp đập đầu tự

sát không?

Coi như là Đông Phương Thiên Thần cũng chỉ miễn cưỡng sử dụng chiến kỹ

Địa giai - Long Chiến tinh dã, nhưng hắn không thể nào làm được đến

trình độ thu phát tự nhiên.

"Miễn cưỡng mà thôi!"

Hiện tại đã giành thắng lợi, Long Thần cũng không truy cứu trách nhiệm

người ta tự động chạy lên lôi đài. Thanh Long chiến kích quả nhiên là

bất phàm, đặc biệt là vô cùng phù hợp với thể chất và chân khí của hắn.

Long Thần nói một câu miễn cưỡng khiến cho da mặt Đông Phương Huyền Tiêu thoáng cái co quắp, không biết trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện gì.