Chương 48: Thủ khoáng sơn thủ
(Thủ Khoáng Sơn Thủ là tên của BOSS trong Bàn Ti Động, chữ thủ (守: /shǒu/) ở đầu là thủ trong phòng thủ, còn chữ thủ (蛛: /zhū/) ở cuối có nghĩa là con nhện, đây là BOSS canh giữ động quặng.)
Hoàn toàn chính xác, cái này là mưu kế của chúng ta, đối với lần tao ngộ trước, Ngịch Thiên Hành đã tiến hành phân tích, hắn kết luận ta đã đến gần cuối động, mà những con nhện này hẳn là bảo hộ những khoáng thạch cao cấp cuối động, cho nên Nghịch Thiên Hành đã đưa ra bố cục như vậy.
Sở dĩ muốn Thái Điểu cùng Độc Cô dẫn quái, là vì Thái Điểu là thợ săn, tốc độ di chuyển mau, mà Độc Cô thì là thư sinh có thể phóng ra công kích hỏa hệ với phạm vi lớn giải vây trong trường hợp Thái Điểu không cẩn thận bị tơ nhện quấn lấy, như vậy có thể bảo đảm điều kiện an toàn trước tiên, rồi đem mấy con nhện dẫn đến chỗ chúng ta.
Mà Đằng Ái, Đại Hà, Nghịch Thiên Hành, 3 chiến sĩ, thì canh giữ ở động khẩu, tiếp ứng Thái Điều và Độc Cô, thứ nhất với lực lượng của bọn họ thì việc xúc đất sẽ dễ dàng, thứ 2… nếu kế hoạch không thành công, huyết lượng của bọn họ cao hơn nhiều so với chúng ta, cho dù bị tơ nhện quấn lấy cũng có thể chờ chúng ta cứu, thứ 3… động khẩu càng nhỏ, số lượng con nhện cũng sẽ càng ít, điều này cũng gián tiếp bảo đảm an toàn cho chúng ta.
Sau đó, Độc Cô được Đằng Ái yểm trợ hướng vào động phóng ra công kích thủy hệ, mà không có công kích thủy hệ của ta và công kích thủy hệ vẫn còn đang bị phong ấn của Tiểu Vỹ, ở một bên đối với những con nhện chạy trốn tiến hành tiêu diệt từng con.
Cuối cùng chính là Thương Xuyên, tuy rằng đứng ở sau cùng đội ngũ, thế nhưng hắn phải chú ý tình hình thực tế, để khi đội hữu bị giảm huyết, thì tiến hành trị liệu và bảo hộ.
Vì vậy, khi mấy con nhện vừa ra khỏi động khẩu hướng về phía chúng ta đều bị Đằng Ái bọn hắn phang cho vài kiếm, một số con may mắn thoát được thì bị Thái Điểu cùng Tiểu Vỹ truy sát gϊếŧ chết, mà nhện ở động khẩu cũng càng ngày càng ít, xem ra cũng sắp tiêu diệt hết toàn bộ rồi, công kích thủy hệ của Độc Cô chính là có chút lợi hại.
Cái gì? Ngươi hỏi ta làm cái gì sao? Nói nhảm! Đương nhiên là tiếp tục sự nghiệp kiếm tiền a! Hơn nữa ta dám cam đoan ta là người mệt nhất tiểu đội, bởi vì ta không ngừng giơ tay lên, miệng thì kêu: “thu thập thuật.” sau đó trong tay không ngừng xuất hiện tri thủ ti đã chờ đợi lâu nay, còn liên tục ném vào ba lô, ngươi nói ta có thể không mệt sao!
Từ từ, động tác của ta chậm lại, bởi vì Tiểu Tri Thủ trên cơ bản đều đã bị ta tiêu diệt, còn lại chính là đem cái ụ đất đạp đổ, sau đó đi về phía trước, tìm kiếm thi thể những con bị Độc Cô oánh chết, rồi tiếp tục tiến hành sự nghiệp thu thập của ta.
Kỳ thực, ai cũng biết, đối phó với quái như thế này căn bản không cần chúng ta hao tâm tổn trí, chỉ cần Đằng Ái cùng Thiên Hành họn họ đi đầu, ta cùng Độc Cô ném công kích hỏa hệ là có thể, dù sao dùng hỏa đối phó với tri thủ ti là không thể tốt hơn, thế nhưng ta đã nói cho mọi người 1 chuyện.
Chuyện này chính là, ta đột nhiên nhớ tới lúc chế tác y phục ta đã dùng sợi tuyến của Bạo Lực Miên Cừu rớt ra dệt thành len, cho nên khi ta nói cho bọn họ biết chỗ này, ta đã suy nghĩ, tri thủ ti làm thành tuyến (chỉ), có lẽ may càng thích hợp hơn đi? Vì vậy, Nghịch Thiên Hành mới nghỉ ra được 1 kế hoạch như thế, cũng khiến cho ba lô của ta được mùa.
“Thiên Hành! Thật lợi hại!” ta thấy trong ba lô tràn đầy tri thủ ti, liền vui vẻ quay về phía Nghịch Thiên Hành nói.
Nghịch Thiên Hành hướng ta cười cười, rồi nói: “Chúng ta đi thôi, bên trong hẳn là còn rất nhiều thứ chúng ta chưa thu thập đây.”
Chúng ta mấy người cùng nhau đem ụ đất đẩy đi, rồi đi vào trong, dọc đường đi mọi người đem ta vây ở chính giữa, Tiểu Vỹ thì sau khi biến thành nhỏ nhất đều ở trên vai ta, bất quá ta phát hiện bộ dáng uể oải không bình thường của hắn, ngược lại nhạy cảm nhìn xung quanh, giống như cảnh giác cái gì đó.
“Tiểu Vỹ, làm sao vậy?” ta vừa vung tay thu thập tiểu thi thể trong động, vừa khó hiểu hỏi Tiểu Vỹ. Bình thường Tiểu Vỹ không có như thế, trừ khi… hắn cảm giác được khí tức nguy hiểm.
“Tiểu Phong! Ở đây còn có cái gì đó, nhưng không biết là cái gì, lực lượng rất mạnh, có lẽ mọi người hợp lại cũng không ứng phó được.” Tiểu Vỹ cảnh giác trả lời.
“Thiên Hành, Đằng Ái, các ngươi cẩn thận 1 chút, Tiểu Vỹ nói ở đây có thể có BOSS.” ta hướng về Nghịch Thiên Hành cùng Đằng Ái đang mở đường ở đằng trước nói.
“Có BOSS sao? Không phải cũng vừa đúng lúc? Chúng ta không phải nói muốn đi đánh BOSS sao, kết quả BOSS thật là đưa lên cửa!” Đại Hà ở phía sau nói.
“Vẫn là cẩn thận chút thì tốt hơn, BOSS này có lẽ khó đối phó.” Nghịch Thiên Hành dường như có thể minh bạch nguy hiểm trong lời nói của ta, nên nhắc nhở.
“Lạch cạch… lạch cạch…” một thanh âm xông vào trong tai ta.
“Các ngươi, có nghe không…” Thương Xuyên do dự hỏi.
Lúc này mọi người đều nhìn về phía hắn, thận trọng trong ánh mắt nói cho ta biết, tất cả mọi người đều nghe được thanh âm kia, có lẽ, đây là thanh âm BOSS phát ra.
Mọi người đồng thời cầm lấy cây đuốc, chiếu lên đằng trước, ta phát hiện đằng trước rất tối, tựa hồ có 1 không gian rất lớn, tập hợp ánh sáng mấy cây đuốc của 7 người cũng chiếu không rõ chỗ kia.
Chúng ta bước chậm lại, xiết chặt vũ khí trong tay, vận sức chờ phát động, chúng ta chậm rãi đi về phía trước, ánh sáng cây đuốc dần chiếu sáng đằng trước, quả nhiên, đằng trước có 1 cái không gian hình tròn giống như điểm đào quặng đầu tiên, duy nhất không giống chính là, nó bự gấp mấy lần chỗ kia, hơn nữa, ở giữa không gian hình tròn, còn có 1 vật thể không lồ.
Thủ Khoáng Sơn Thủ, BOSS cấp 40, thể lực: 40 vạn, quần công độc hệ, công kích vật lý đơn thể, nhược điểm: mắt, bụng, bạo kích: thiên ti vạn lũ.” khi Nghịch Thiên Hành thấy quái kia thì trong khoảnh khắc đọc ra thông tin của BOSS.
Khỏi cần ta nói, tất cả mọi người đều biết 40 này không phải là 40 kia, Song Ban Tất lần trước có công kích thuộc loại triệu hoán, hơn nữa là quần công, nói 1 cách tương đối, lực công kích đơn thể của BOSS là phi thường cao, huống hồ nó còn có 1 điểm rất khó đối phó là độc! Cho nên lúc này pháp thuật của mọi người đã hướng về BOSS đánh tới, mà ta cùng Thương Xuyên thì nắm chắc thời điểm gia tăng mãn trạng thái cho đội hữu.
“Phù…!” một đoàn yên vụ lục sắc từ trong miệng Thủ Khoáng Sơn Thủ phun ra, đem toàn bộ không gian hình tròn bao phủ, sương độc lục sắc tầng tầng lớp lớp vây bọc chúng ta, mà lúc này chúng ta đồng thời phát hiện, huyết lượng của chúng ta lấy tốc độ giảm 500 giọt/giây.
“Tịnh hóa thuật!” Thương Xuyên phản ứng rất nhanh, lập tức phát ra kỹ năng có hiệu quả giải độc, mà Thiên Giáng Cam Lộ của ta cũng đi theo sau đó, rơi xuống trên mình mỗi người, thế nhưng tịnh hóa thuật của Thương Xuyên vừa thi triển xong, thì chúng ta lại lâm vào trạng thái trúng độc lần nữa, thời gian căn bản còn chưa tới 2 giây!
“Quá nhanh! Thương Xuyên, giải độc không kịp, ngươi phụ trách quấn quanh!” Nghịch Thiên Hành kịp tránh khỏi cái chân thật to của Thủ Khoáng Sơn Thủ kia, tiếp tục nói: “Tiểu Phong phụ trách trị liệu mọi người! Bảo đảm mọi người an toàn!” Nghịch Thiên Hành Gia tốc truyền đạt mệnh lệnh, lúc này hắn mới thể hiện năng lực của đội trưởng.
“Thiên Giáng Cam Lộ!” ta liên tục phóng ra Thiên Giáng Cam Lộ bổ mãn huyết cho mọi người, bởi vì ta biết, công kích độc hệ chính là quà gặp mặt BOSS tặng chúng ta, tiếp theo sau còn có thể có công kích vật lý càng lợi hại hơn, nếu như không thể tùy thời bảo đảm huyết lượng của mọi người, như vậy Thái Điểu, Độc Cô, Thương Xuyên cùng ta mấy người có thể trực tiếp bị miểu sát bởi 1 kích của BOSS!
“Thái Điểu! Dùng liên bắn vào mắt nó! Đằng Ái, Đại Hà các người quấn ở mặt sau, công kích vào bụng nó, Độc Cô công kích vào nhược điểm nó!” Nghịch Thiên Hành nhất nhất an bài hảo, mình thì trong lúc đó đùa với 8 cái chân thô to của nó, trái chém 1 kiếm, đồng thời đâm vào chỗ yếu trên bụng con nhện, khiến toàn bộ giá trị phẫn nộ của nó đều hút lên người hắn.
“Thương Xuyên, thêm huyết cho Thiên Hành!” đối phó với BOSS lấy công kích vật lý đơn thể làm chủ yếu, thu hút giá trị phẫn nộ là chuyện quan trọng nhất của kiếm khách, nhưng đây cũng là đồng thời đem toàn bộ nguy hiểm của đội ngũ đẩy lên người kiếm khách đó, Nghịch Thiên Hành đã hoàn thành nhiệm vụ thu hút nó, song ta cũng phát hiện, Thiên Giáng Cam Lộ của ta không theo kịp tốc độ giảm huyết của Nghịch Thiên Hành, cho nên mới kêu Thương Xuyên thêm huyết cho mình Thiên Hành.
Bất quá, hiển nhiên ta nói thừa rồi, bởi vì trước đó, Thương Xuyên một mực quấn quanh đồng thời đều chú ý huyết lượng cùng động tác của mọi người, thời gian dài hợp tác ăn ý khiến cho hắn sau khi nghe an bài của Nghịch Thiên Hành thì lập tức hiểu được cách nghĩ của Nghịch Thiên Hành, nên trước khi ta nói ra thì đã kịp thêm huyết.
Tiểu Vỹ không tỏ ra yếu thế, đem Long Ngâm rống lên, hiển nhiên công kích của Tiểu Vỹ khá hữu hiệu, dưới công kích của mọi người, huyết lượng của Thủ Khoáng Sơn Thủ giảm xuống nhanh chóng, công kích cũng càng ngày càng mãnh liệt, Nghịch Thiên Hành vất vả chống đỡ, tiếp tục thu hút cừu hận của Thủ Khoáng Sơn Thủ.
Rất hiển nhiên, BOSS không có khả năng đơn giản bỏ qua cho chúng ta như vậy, ngay khi huyết của nó còn hơn 3 vạn, thì nó bạo phát ra kỹ năng cuối!
Kỹ năng cuối lập tức có hiệu quả, kỹ cũng như tên, ngàn vạn tơ nhện hướng về phía chúng ta quấn tới, ta và Độc Cô đã sớm chuẩn bị, lúc này hỗ trợ cho nhau.
“Hỏa diễm liêu nguyên!” “Phiến phong điểm hỏa!” kỹ năng từ ta cùng Độc Cô đồng thời phát ra, bởi Độc Cô là thư sinh, đặc biệt có kỹ năng Phiến phong điểm hỏa phối hợp với công kích hỏa hệ Hỏa diễm liêu nguyên của ta đánh ra, phiến phong điểm hỏa thuộc về công kích phong hệ, thế nhưng kỹ năng này tối trọng yếu là, có thể gia tăng gấp bội công kích hỏa hệ, cho nên ngay từ đầu thì ta cùng Độc Cô đã sớm định ra kế hoạch như vậy phòng ngừa tình huống bất ngờ nảy sinh.
Quả nhiên khi phiến phong điểm hỏa cùng Hỏa diễm liêu nguyên đυ.ng vào nhau, thì hỏa càng lớn, động quặng triệt để biến thành biển lửa, đem thiên ti vạn lũ của Thủ Khoáng Sơn Thủ toàn bộ đốt thành tro. Sau cùng, kỹ năng cuối của Thủ Khoáng Sơn Thủ đánh lên người chúng ta cũng không có hiệu quả công kích, ngoan ngoãn đi gặp Diêm Vương.
“Ôi… tri thủ ti của ta…” trong khoảnh khắc Thủ Khoáng Sơn Thủ ngã xuống đất, ta mới nhớ tới tri thủ ti, tri thủ ti nhiều như vậy!!! Vậy mà ta tự tay đem hỏa đốt sạch!
“Ách… Tiểu Phong, đừng như vậy…” Độc Cô nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của ta, liền cảm thấy mình biến thành tòng phạm, xấu hổ khuyên ta.