Chương 47: Thăm dò bàn ti động
“Đằng Ái, các ngươi đang ở đâu?” ta trực tiếp gọi Đằng Ái trong kênh đội ngũ.
“Là Tiểu Phong a, lâu như vậy mới tìm chúng ta, cứ tưởng ngươi bị lang ngậm đi rồi chứ! Ngươi ở đâu? chúng ta hiện tại đang ở Quỷ Thanh Cư.” Đại Hà cướp lời.
“Chờ ta, ta lập tức trở về.” ta nói một tiếng ngắn gọn, rồi mang mặt nạ, xuất ra hồi trình Quỷ Đô, xé nhỏ, trong nháy mắt thì ta trở về đến Quỷ Đô, nhanh chóng hướng về phía Quỷ Thanh Cư chạy đi. Từ lão bản Quỷ Thanh Cư lấy 70 kim tệ tiền bán 100 cái đồ ăn lần trước, sau đó chạy thẳng vào phòng nhỏ sau tiểu trù phòng của ta.
“Đến phòng nhỏ của ta, cho các ngươi xem đồ.”
Mấy người cũng không trả lời, trực tiếp đi đến phòng nhỏ của ta.
“Đằng Ái, Thiên Hành, Đại Hà, cho ta xem thuộc tính áo giáp các ngươi.” người vừa đến, ta liền hô.
Mặc dù mọi người khó hiểu, nhưng vẫn đem áo giáp của mình bày ra, thuộc tính trang bị của Nghịch Thiên Hành tốt nhất, không chỉ có phòng ngự vật lý mà còn có phòng ngự pháp thuật, hơn nữa trên áo giáp của hắn còn có thuộc tính phụ, tuy rằng phòng ngự của Đằng Ái so với Nghịch Thiên Hành kém 1 chút, thế nhưng có kèm thêm 0,3% né tránh công kích vật lý, coi như là 1 tiểu cực phẩm, mà áo giáp của 2 người đều là lam sắc, chỉ có áo giáp của Đại Hà là bạch trang.
So sánh với người chơi khác mà nói, trang bị của Đại Hà rất không tệ, bất quá ở trong tiểu đội Nghịch Thiên thì có vẻ không tốt lắm, ta trực tiếp lấy Huyền Thiết Trọng Khải ra ném cho hắn, Đại Hà cầm lấy nhìn một chút, nhất thời con mắt trừng thật to, một bộ dạng khó tin nhìn ta.
Những người khác thấy vẻ mặt của Đại Hà như thế, cũng đi qua nhìn thuộc tính của Huyền Thiết Trọng Khải 1 chút, sau đó, toàn bộ thạch hóa tại chỗ, chỉ có Nghịch Thiên Hành vẫn duy trì được chút lý trí, khẽ hỏi: “Tiểu, Tiểu Phong, đây… đây là ngươi làm?”
“Đại Hà mặc vào xem có đẹp trai không!” ta cười tủm tỉm nói.
Lúc này Đại Hà mới phản ứng lại, vội thay áo giáp, trang bị Huyền Thiết Trọng Khải của ta, còn học động tác công chúa đứng ở tại chỗ xoay 1 vòng, miệng cười hết cỡ.
“Tiểu Phong! Ngươi cũng quá cường hãn đi! Thuộc tính thế này đều có thể làm ra được? Nói, kỹ năng rèn của ngươi luyện tới trình độ nào rồi!” Thái Điểu cũng từ trong thạch hóa giãy dụa thoát ra, mang theo vẻ mặt sùng bái hỏi.
“Đào quặng thì trung cấp, rèn thì vẫn còn ở sơ cấp a, hiện tại độ thuần thục mới hơn 70.” ta một bộ đương nhiên trả lời.
“Không có khả năng a, sơ cấp rèn thì không có khả năng chế ra trang bị lam sắc a!” Thái Điểu lập tức nói.
“Còn nhớ lần trước ta cho các ngươi xem mấy hòn đá nhỏ không? Về sau được Thiên Hành giám định 1 cái, cái áo này chính là lấy một khối tinh thạch chế ra.” nhìn vẻ mặt hưng phấn của mọi người, ta cũng không khỏi có chút tự hào.
Thực ra bọn họ kinh ngạc cũng không phải không có lý do, bởi vì trang bị được bán trong thành, cho dù là người chơi tạo ra, hoặc là trang bị đúc sư trung cấp tạo ra, lấy trọng khải cấp 30 mà nói, phòng ngự cao nhất cũng chỉ trên dưới 400 mà thôi, thế nhưng trang bị ta chế ra, phòng ngự lại đạt tới 740, ngoại trừ 460 điểm phòng ngự căn bản, còn thêm 280 điểm gia tăng phòng ngự, đây cũng không phải chuyện đùa.
Phòng ngự căn bản về sau cũng không có tác dụng nhiều, thế nhưng với hiện tại mà nói, là phi thường trọng yếu, có thể chế ra trang bị như thế, ta nghĩ không riêng gì may mắn của ta còn có thuộc tính của tinh thạch kia, nước làm lạnh trung cấp của sư phụ cho cũng quan trọng, nước làm lạnh trung cấp không chỉ có hạ thấp tỉ lệ thất bại, còn có thể gia tăng tỷ lệ thuộc tính cao, thật là báu vật!
“Chúng ta hồi nữa đi xoát BOSS đi.” Nghịch Thiên Hành đột nhiên nói ra 1 câu, cắt đứt mạch suy nghĩ của ta.
“A?” Thái Diểu không có phản ứng, vẻ mặt hiện lên dấu chấm hỏi há to miệng nhìn Nghịch Thiên Hàn.
“Bởi vì những tảng đá này đều từ trên người BOSS rớt ra.” Độc Cô là người đầu tiên hiểu được, bất quá không phải là hắn hỏi, mà là khẳng định, đôi khi, ta thật sự không thể không thừa nhận Độc Cô rất thông minh. Người thông minh trên thế giới này rất nhiều, thế nhưng người tùy thời có thể bảo trì sự nhạy bén cũng không nhiều, mà Độc Cô là một trong những người đó.
“Trước đó, ta muốn các ngươi theo ta đi một chỗ, chỗ đó có tài liệu ta cần, nếu như suy nghĩ của ta là chính xác, thì trang bị của Thái Điểu, Độc Cô, còn có Thương Xuyên cũng có thể thay mới.” ta nói thêm.
“Ở đâu?” Đằng Ái hỏi.
“Bàn Ti Động!”
Hắc tuyến… ta vừa mới dứt lời, thì ngay lập tức, mọi người, bao gồm cả Nghịch Thiên Hành, đều đổ 1 giọt mồ hôi lạnh, Thái Điểu càng là vẻ mặt hắc tuyến nhìn ta.
“Ta lần đầu thấy tên này cũng lạnh cả người, nhưng rất hiển nhiên là Long Hồn đôi khi cũng khiến người ta thấy kinh ngạc.” ta nói có chút bất đắc dĩ.
“Nơi đó thật sẽ không có nhện tinh đi?” Thái Điểu lại hóa thân vào hàng ngũ ngớ ngẩn.
“Nhện tinh là không có, nhưng là hàng ngàn hàng vạn con nhện, hơn nữa…” ta đem toàn bộ hoàn cảnh từng trải đều nói ra, nhìn mọi người lộ ra thần sắc không phải là sợ hãi mà là có chút hưng phấn, bởi vì thời điểm thám hiểm của bọn họ lại bắt đầu rục rịch.
Quả nhiên là tổ đội không bình thường mà, nếu như là đội ngũ khác, vừa nghe đến công kích biếи ŧɦái, hơn nữa còn hoàn toàn không thể đánh trả, khẳng định đã sớm rút lui, thế nhưng Nghịch Thiên tiểu đội lại khác biệt, bọn họ không chỉ không có sợ hãi rút lui, ngược lại còn toát ra sự hưng phấn gặp phải cường địch, nhưng bọn hắn cũng không giống tiểu hài tử kích động! Bọn họ hiện đã lập ra kế hoạch hành động.
“Dựa theo cách nói của Tiểu Phong, những con nhện kia cũng không có đáng sợ, cái đáng sợ chính là tơ bọn chúng phóng ra, như vậy hỏa công là phương pháp tốt nhất, chúng ta cứ như vậy, như vậy, rồi như vậy, lại như vậy… sau đó sẽ…” Nghịch Thiên Hành hướng về phía chúng ta trong nháy mắt đưa ra kế hoạch chi tiết.
Ha ha! Mấy con nhện chết tiệt! Các ngươi lần trước dám làm ta sợ! Còn hại Tiểu Vỹ nhà ta không có cơm ăn, xem ta sẽ cho các ngươi chết cháy này!
A! Không đúng! Nếu như dùng hỏa công… Cái kia là không dùng được nữa sao?
Ta vội đem suy nghĩ của mình nói ra, Nghịch Thiên Hành suy nghĩ 1 chút rồi nói: “Nếu đã như vậy, không bằng chúng ta dùng… nói chung đừng để tơ nhện quấn lên người, thì căn bản không có gì nguy hiểm.”
Vì vậy, ta bắt đầu ghé vào bàn chế hồi trình phù, cái gì? Ngươi hỏi ta chế tạo chỗ nào? Ngốc a, ta đương nhiên chế hồi trình phù về tân thủ thôn quỷ tộc để đi Bàn Ti Động!
Không lâu sau, hồi trình phù đã được làm xong, đưa cho bọn hắn mỗi người 1 tờ, chúng ta đồng thời xe hồi trình phù, rồi xuất hiện tại tân thủ thôn quỷ tộc.
“Oa! Nơi đây thật xinh đẹp!” Thái Điểu là người đầu tiên kêu lên khi xuất hiện trong thôn, ngoại trừ Nghịch Thiên Hành, những người khác đều là vẻ mặt hưng phấn, xem ra tân thủ thôn quỷ tộc so với tân thủ thôn khác đẹp hơn nhiều a, bất quá vào lúc này, trong đầu ta chợt xuất hiện truyền thuyết trong miệng lão khất cái kia…
“Tương truyền… Quỷ Đô đã từng ở chỗ sâu nhất dưới lòng đất, nơi đó từng tồn tại không gian hắc ám nhất của thế giới, sinh hoạt của Quỷ Đô này, không có giống sinh hoạt của bọn họ… Thế nhưng, tại 1000 năm trước, Quỷ Đô bởi vì một lực lượng nào đó nảy sinh, trồi lên trên mặt đất, địa ngục hắc ám của Quỷ Đô không còn thấy nữa, ngược lại, bầu trời được ánh sáng chiếu rọi, có rất nhiều quỷ môn lâu đời sinh hoạt trong bóng đêm không chịu được ánh sáng mạnh mẽ, vĩnh viễn tiêu thất… Những người kia tự cho là đúng, bọn họ cho rằng ánh sáng của Quỷ Đô là do bọn hắn ban tặng, giống như năng lực của đấng cứu thế chiếu rọi bọn họ, thế nhưng không ai biết, quỷ, chính là cần không gian tối tăm, kia mới là vùng đất tốt đẹp nhất mà chúng ta sống…”
Nếu thực sự như lời của lão khất cái nói, như vậy vì sao sư phụ còn muốn ta mang theo gương đồng? Vì sao còn muốn dùng linh lực duy trì thế giới như vậy chứ? Chẳng lẽ… sư phụ không biết quỷ tộc chân chính cần cái gì sao? Đột nhiên nghĩ đến câu nói kia: có rất nhiều quỷ môn lâu đời sinh hoạt trong bóng đêm chịu không được ánh sáng mạnh mẽ, vĩnh viễn tiêu thất, cho nên dẫn đến phần lớn quỷ tộc bởi vì không có năng lực vận dụng mà chết?
Trong lòng đột nhiên toát ra cách nghĩ này, rồi lại không dám khẳng định, rốt cuộc là cái gì chứ?
“Tiểu Phong! Tiểu Phong! Ngươi làm sao vậy?” Thái Điểu lo lắng kêu lên.
“A?” sau khi phục hồi lại tinh thần, ta thấy 6 người kia đều là vẻ mặt lo lắng nhìn ta.
“Ngươi nãy giờ vẫn liên tục nhìn phía trước mà không nói lời nào, cũng không biết là đang suy nghĩ gì, thần sắc giống như rất là thống khổ.” Đằng Ái giải thích.
“Ta không sao… chúng ta đi thôi.” không phải ta không muốn nói, mà là bản thân ta cũng không rõ là chuyện gì xảy ra.
“Đi tới trước nữa là tới, chuẩn bị tốt chưa?” ta quay đầu hỏi mấy người phía sau.
“Tốt rồi, đủ để tiến lên rồi.” Đại Hà hóa thân thành tên đồ tể.
Vì vậy một đám người hiên ngang lẫm liệt đi vào Bàn Ti Động.
“Tiểu Vỹ!” ta kêu tiểu Vỹ ra.
“Tiểu Phong, ngươi trông là được rồi!” Tiểu Vỹ hóa thành hình dạng rắn mối hướng về ta nói.
Quả thực, trận chiến này Tiểu Vỹ là quan trọng nhất. Dựa vào kế hoạch ban đầu của chúng ta, chúng ta đi tới nơi ta cùng Tiểu Vỹ đào quặng lần trước, bắt đầu chuẩn bị.
Độc Cô cùng Thái Điểu 2 người hướng vào sâu trong động đi đến, mà 5 người 1 sủng còn lại bắt đầu bố trí, mà Tiểu Vỹ dùng đại trảo của mình móc tầng tầng đất trên vách, chỉ để lại chiều rộng đủ để 1 người đi qua, mà ta cũng Tiểu Vỹ thì canh giữ động khẩu, Đằng Ái, Đại Hà cùng Nghịch Thiên Hành chuẩn bị 1 cái khuôn trang trên phần đất Tiểu Vỹ đào ra, đứng ở bên cạnh ta chờ đợi.
“Tiểu Phong! Chuẩn bị cho tốt!” thanh âm bình tĩnh của Độc Cô truyền đến từ đằng trước, bất quá 1 thời gian dài sau, lưỡng đạo phi ảnh mới xẹt qua động khẩu, Nghịch Thiên Hành, Đằng Ái cùng Đại Hà vội cầm cái khuôn đất trong tay úp lên động khẩu, cái động khẩu vốn dĩ chỉ có 1 người có thể đi qua biến thành cái lỗ nhỏ còn đại khái cỡ nắm tay.
Sau đó, ta cùng Tiểu Vỹ lùi về phía sau đội ngũ đến bên cạnh Thương Xuyên, mà Nghịch Thiên Hành, Đằng Ái, cùng Đại Hà 3 người bắt đầu dùng kiếm quét về mấy con Tiểu Tri Thủ từ trong động chui ra theo Thái Điểu bọn họ, bởi vì Thái Điểu không có công kích quần thể, cho nên chỉ có thể đứng 1 bên đánh những con lọt lưới.
Mà lúc này, Độc Cô đã đến sau lưng Đằng Ái, bắt đầu yểm trợ Đằng Ái hướng về động khẩu tung ra công kích thủy hệ, đại lượng thủy vào trong động, theo hướng thấp trong động tràn vào.