Chương 3: Đây là cái thuộc tính gì?
Kỳ thực sau này ta mới biết được, NPC Long Hồn tùy cơ xuất hiện trước mặt người chơi, nghe nói có người chơi vừa lên chính là thi thể từ trong hầm mộ bò ra, ngoài ra, ngay cả những người có trái tim bất hảo cũng bị mê hoặc a. Bất quá những điều này nói sau đi.
Thấy lão nhân tựa hồ có chút sốt cuột, vội vàng trả lời: “Vâng, xin hỏi Long Hồn có chủng tộc gì?”
Lão nhân tiếp tục nói: “Long Hồn có 3 chủng tộc gồm nhân tộc, yêu tộc, tiên tộc, bạn có thể tự do lựa chọn chủng tộc, cũng có thể để tùy chọn, xin hỏi bạn chọn cái nào?”
“Ngạch… tùy chọn được rồi” chẳng muốn tốn thời gian suy nghĩ những cái này, dù sao ta đến trò chơi này để xem nó có thể phát triển hay không.
[ĐINH!!!] Người chơi, bạn hảo, bạn đã được chọn làm chủng tộc quỷ tộc, xin hỏi bạn có muốn phân phối điểm thuộc tính bây giờ hay không?
“Cái gì? Quỷ tộc? Ngươi không có giới thiệu cho ta a? Ta lớn lên rất giống quỷ sao?”
“Cái này…” sắc mặt lão nhân đỏ lên, còn là thẹn thùng đứng dậy.
“Vậy ngươi giải thích một chút chủng tộc này đi.” đối với NPC này thật đúng là phát cáu không được, ta bất đắc dĩ hỏi.
“Thỉnh người chơi tự mình tìm tòi, xin hỏi bạn có muốn phân phối bây giờ hay không?” Lão nhân lại hỏi một lần nữa.
Thiên na, đây là cái tình huống gì a, cái gì cũng không biết, còn muốn chính mình tự tìm? Đành lắc đầu, thở dài, “điểm số phân phối thế nào?”
“Điểm cơ sở là 1, có 15 điểm có thể phân phối. Bạn cũng có thể để hệ thống tự phân phối, thuộc tính dao động từ 1-10, không hạn chế.”
“Tùy cơ.” Tự mình phân phối rất phiền phức, chính là nhanh một chút thì tốt.
“Tùy cơ phân phối điểm số hoàn tất, thỉnh người chơi xác định ngoại hình.”
Nhìn “ta” trước mắt, trên thân độc nhất cái quần đùi, hãn, dường như trò chơi khác đều bắt đầu bằng 1 hình tượng rất đẹp đi? Thế nào Long Hồn lại đặt ra như thế này? Tùy ý đem con ngươi làm thành thâm tử sắc, tóc dài đến thắt lưng?
“Thỉnh người chơi xác định độ đau đớn.”
“20%”
“Thỉnh người chơi nhập tên.”
“Thùy Dũ Tranh Phong”
“Người chơi đã hoàn thành phần cơ bản, xin hỏi hiện tại có muốn tiến vào trò chơi hay không?”
“Vào đi” nói nhảm cũng đủ rồi, hỏi vậy cũng hỏi, không vào không lẽ còn chờ xem a?
Vừa mới dứt lời, ngọn núi xa xa mọc lên một đạo thải hồng, chậm rãi hướng về phía ta, tiếp tục kéo dài đến dưới chân, ta nhấc chân đạp lên, đi tới giữa hồ trên thải hồng, một tia sáng thất sắc băng qua, ta đã tới một cái thôn nhỏ, nhìn một chút bản đồ.
Ta ngất, tên thôn là:quỷ tộc tân thủ thôn… Hắc tuyến, phong cảnh trò chơi này làm như thật, vừa đến còn cảm thấy rất lạ, vốn tưởng rằng tên tân thủ thôn phải là rất êm tai đi, kết quả lại ngoài dự đoán của ta.
Nhìn xung quanh thôn, địa phương trước mắt đúng là một mảnh hoa đào nở rộ, gió xuân mơn trớn bên cạnh khuôn mặt, mang theo vài cánh hoa đào thưa thớt, trên đất đầy cánh hoa, mùi hoa phiêu dật trong cả thôn.
Vốn tưởng rằng thôn quỷ tộc hẳn là một thế giới thưa thớt tiêu điều mà hôn ám, thế nhưng nghĩ cũng nghĩ không ra sẽ là như thế này. Xung quanh đường nhỏ có rất nhiều NPC, có thợ rèn, có đầu bếp, có người cho gà ăn, cày ruộng… Thế nào mà một người chơi cũng không có a? Lòng đầy hoang mang, sau đó mới nhớ tới đây là tân thủ thôn của chủng tộc ẩn dấu a.
Được rồi, trước xem thuộc tính phân phối đi. Mở ra khung thuộc tính, thực sự là không nhìn thì hoàn hảo, vừa nhìn là dọa sợ a, đây là cái thuộc tính gì a!!
Tên nhân vật: Thùy Dũ Tranh Phong.
Chủng tộc: quỷ tộc
Chức nghiệp: không
Đẳng cấp: 0
Danh vọng: 0
Kinh nghiệm: 0/300
Thể lực: 50/50
Nội lực: 50/50
Lực lượng: 4
Thể chất: 3
Trí lực: 2
Tinh thần: 3
Mẫn tiệp: 3
May mắn: ẩn
Mị lực: ẩn
Điểm phân phối: 0
Độ đói bụng: 0
Nhìn thuộc tính này, ta thiếu chút nữa là xỉu đi, thế này ta làm sao chơi a? Mở ra trang hệ thống, gọi GM.
“Người chơi thân ái, ta là GM089, xin hỏi bạn cần giúp sao?” Một người mặc y phục rực rỡ lung linh đứng trước mặt ta.
“Ngạch… làm thế nào san hào trò chơi này?”
“Vì ngăn ngừa người chơi xoát hào, sau khi người chơi thành lập nhân vật, phát đạt ít nhất cấp 20 mới có nhiệm vụ đầu thai mới có thể san hào, xin hỏi bạn còn có vấn đề gì khác không?” GM không chút suy nghĩ trả lời, bất quá trong ánh mắt kia mang theo một nét tươi cười khiến ta thấy thế nào cũng rất ư là tà ác.
“Không có, cảm ơn.” Ngoài miệng nói tạ ơn, trong bụng sớm đã đem công ty Long Đằng mắng đủ, đây chẳng khác nào không cho san hào, mong chờ ban đầu đã bị phẫn nộ thay thế. Ai, đi một bước tính một bước đi.
Nhìn ba lô một chút, bên trong có 2 cái bình nhỏ và một tiểu mộc kiếm. Cũng không phải lần đầu tiên ngoạn võng du, nhớ trước đây lúc 18 tuổi vẫn trầm mê qua, không thèm nhìn đến điểm thuộc tính này, cùng lắm tăng thêm vài điểm lực lượng, chẳng trông mong gì vào y phục tân thủ, trước cứ đánh đánh quái xem. Đi tới thôn khẩu, nhìn 2 NPC đứng ở thôn khẩu, trức tiếp đi qua.
“UY! người trẻ tuổi, ở đây không phải địa phương ngươi có thể tới! Bên ngoài rất nguy hiểm, ngươi còn chưa có năng lực đi ra ngoài.”
Cái gì cái gì? Không cho ta đánh quái, ta làm thế nào thăng cấp để san hào a? Biết rõ không thể cùng NPC mâu thuẫn, đè xuống lửa giận trong lòng, suy nghĩ một chút, xem ra muốn thăng cấp còn phải dựa vào nhiệm vụ a.