Chương 5

"Em là Dương Lan, là một học sinh lớp 12, nếu không bị bắt vào đây thì có lẽ em đã tham gia kỳ thi đại học rồi."

"Em bị bắt khi đang trên đường đi học về, khi ấy em đi ngang qua nhà vệ sinh công cộng thì bắt gặp một chàng trai đang lúng túng đứng bên ngoài."

"Em hỏi cậu ấy ấy làm sao vậy."

"Cậu ấy nói, bạn gái cậu ấy ở trong đó, cậu ấy mua băng vệ sinh nhưng ngại không dám vào."

"Ban đầu em còn hơi do dự, nhưng bên trong có tiếng cô bạn gái truyền ra, nhờ em giúp cô ấy."

"Em không chút do dự mà giúp cậu ấy mang vào, nhưng bên trong không thấy cô gái nào, chỉ có một người đàn ông đang cầm máy thu âm nhìn em cười."

"Mấy hôm trước, em bị cắt mất một quả thận."

Giọng nói của Dương Lan rất nhỏ, cố tỏ ra bình tĩnh, che giấu đi sự sợ hãi đang đè nén.

Dương Lan hỏi tôi tên gì, tôi nói với cô ấy, tôi tên Hứa Nghiên.

Nhưng bọn chúng thích gọi tôi là Kiều Kiều.

Bọn chúng ghét cái tên Hứa Nghiên.

Rất nhanh, tôi đã biết người phụ nữ trung niên bên cạnh tên Hoàng Mai.

Cô ấy là nội trợ, sau khi cãi nhau với chồng, cô ấy tức giận bỏ nhà đi rồi bị lừa bắt vào đây.

Cô ấy đã bị cắt rất nhiều nội tạng.

Không bao lâu nữa cô ấy sẽ ch/ết.

Hoàng Mai là người đầu tiên tới đây.

Cô ấy ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào tôi, trong ánh mắt phức tạp mang theo sự thương hại.

"Hứa Nghiên, cô biết không? Thật ra ở đây, mọi người sẽ bị cắt đi toàn bộ nội tạng, ch/ết ở trên bàn mổ, hoặc ch/ết vì bị nhiễm trùng hậu phẫu thuật, như thế coi như là may mắn."

"Người khỏe mạnh bị bắt tới đây để bán nội tạng."

Một vài người nội tạng không tốt, sẽ bị giữ lại làm lao động khổ sai.

"Thảm nhất là những cô gái trẻ đẹp như cô."

"Bọn họ sẽ bị đưa ra đấu giá, người mua sẽ được làm bất cứ điều gì với cô gái đó."

"Một số người may mắn hơn một chút, bị bán ra nước ngoài; kém may mắn hơn thì sẽ bị tra tấn đến ch/ết."

Cô ấy chưa kịp nói xong, cửa tầng hầm đột nhiên mở ra.

Một gã đàn ông lực lưỡng, gương mặt dữ tợn bước vào.

Gã đi thẳng đến chỗ tôi, nhìn tôi dò xét một lượt.

Rất nhanh, gã nở nụ cười.

"Tìm được hàng tốt như vậy thật không dễ dàng, lần này có thể bán được giá cao rồi."

Gã đàn ông mở cái l*иg ra, túm tóc tôi, thô bạo kéo tôi ra ngoài.

Da đầu tôi bị kéo rất đau.

Nhưng tôi không sợ hãi chút nào.

Thậm chí tôi còn có cảm giác vui sướиɠ.

Nếu Hoắc Trì và Hoắc Diên biết tôi bị đối xử như vậy, chắc chắn bọn chúng sẽ tức giận đến phát điên.