- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lồng Giam Tình Ái
- Chương 14: Sớm muộn gì cũng chết trên người cô
Lồng Giam Tình Ái
Chương 14: Sớm muộn gì cũng chết trên người cô
Cho dù đã làm cô đến ngất đi, cơn phẫn nộ trong lòng hắn vẫn chưa hề thuyên giảm. Chỉ có khi Tiêu Điềm Điềm ngoan ngoãn nằm yên dưới thân hắn, bị hắn thao đến nước mắt đầm đìa, thì Ngụy Chính Thần mới có cảm giác mình có được cô.
- Bảo bối, sớm muộn gì ta cũng sẽ chết trên người con mất thôi.
Nhìn xem, chỉ trong vòng ba ngày mà thời gian hắn ở trên giường điên cuồng thao cô đã là bao lâu rồi? Ngụy Chính Thần chưa từng cho rằng hắn là một kẻ ham mê tình dục, nhưng lúc này, hắn hận không thể chết trên người cô!
Thân thể mảnh khảnh nằm trên người hắn, để mặc làn nước ấm nóng và lòng bàn tay to lớn vuốt ve khắp cơ thể mình. Nghe thấy lời nói của hắn, cô không còn chút sức lực để làm ra phản ứng, ngón tay trắng nõn ôm lấy cổ hắn chỉ hơi động đậy một chút.
Dường như ngay cả cái đầu nhỏ không được thông minh lắm của cô cũng đã chết máy từ lâu rồi, ngoài hắn và tình dục ra thì cô không thể nghĩ đến bất kì điều gì khác.
Mái tóc đen mượt của cô bị thấm nước, dính chặt vào tấm lưng trắng như tuyết, ôm sát lấy đường cong uyển chuyển của cô, uốn lượn dọc theo tấm lưng trần trụi xuống dưới. Đuôi tóc nhiễu xuống vài giọt nước, từng gợn nước không ngừng nhảy múa trong những sợi tóc tạo thành một bước tranh đẹp mắt.
Ngụy Chính Thần nằm tựa trên thành bồn tắm xa hoa, thân thể cường tráng ôm trọn lấy cô. Hắn hơi cử động cơ thể, lập tức dẫn tới một tiếng than nhẹ mềm mại phát ra từ trong miệng cô gái.
"Ưm". Âm thanh mị hoặc yếu ớt như thế, vừa mang theo một chút nức nở khiến người ta đau lòng, lại vừa mang theo một chút vũ mị câu hồn người tựa như hải yêu dưới đáy biển sâu.
Hắn hơi nâng người dậy, hai chân vốn tách ra ôm lấy hai bên eo hắn từ từ trượt xuống, khiến cho vật cực nóng trong thân thể cô cũng di chuyển theo. Tiêu Điềm Điềm nhíu mi cố nén sự khó chịu, cái miệng nhỏ bên dưới hút thật chặt côn thịt to lớn, khiến nó càng đi vào sâu hơn.
Tư thế ngồi cưỡi trên thắt lưng đàn ông làm cho nơi tư mật vốn dính chặt nhau càng thêm dán sát không chút kẽ hở. Mị thịt non mềm bắt đầu co bóp, xoắn chặt vật cứng trong thân thể. Ngụy Chính Thần khẽ thở dốc, xúc cảm tuyệt diệu khó có thể miêu tả thành lời khiến toàn thân hắn tràn ngập sảng khoái.
Người đàn ông ôm lấy đôi chân ngọc đang quấn quanh thắt lưng hắn, nghiêng đầu hôn lên cái miệng nhỏ xinh xắn của cô.
- Bảo bối, con xem, cái miệng nhỏ phía dưới của con đã không nhịn được mà cắn chặt ta rồi.
Hắn dán vào gò má đẫm mồ hôi của cô, thì thào khiển trách bên tai cô.
- Lúc thì nó đẩy ta ra, lúc lại hút ta vào khiến cho ta dừng lại mà không được, làm sao bây giờ?
Ngụy Chính Thần dùng tay xoa nắn bộ ngực trắng nõn của cô, ngón tay thô ráp vân vê hai nụ hồng, tùy ý để chúng nó nhấp nhô đỏ ửng giữa hai ngón tay.
Cô gái nhỏ bất giác ưỡn người về phía trước, khiến bộ ngực đầy đặn càng dán sát vào khóe miệng người đàn ông.
Hắn hé miệng ngậm lấy nụ hoa đỏ ửng, đầu lưỡi liếm láp phát ra tiếng chậc chậc gợi tình.
- Bảo bối, đầu vú của con ăn thật ngon. Nếu ta hút mạnh thêm chút nữa thì nơi này có phun sữa không nhỉ?
- Aaaaa...!
Đầu ngực bị hút mạnh vài cái, Tiêu Điềm Điềm sảng khoái hét lớn, cánh tay trắng muốt ôm chặt lấy đầu người đàn ông, đút đầu vú càng sâu vào trong miệng hắn.
- A~ Thoải mái...
Cặp mông đầy đặn không ngừng uốn éo, hoa huyệt cơ khát ướt đẫm da^ʍ thủy. Cô gái nhỏ không học thành tài tự mình nhấp nhô trên côn thịt sưng phồng. Ngụy Chính Thần không động đậy, hắn mê muội quan sát tư thái da^ʍ đãng của Tiêu Điềm Điềm. Miệng huyệt hé mở lộ ra thịt non hồng hào lấp lánh hoa dịch. Nó giống như một cái miệng nhỏ tham lam nuốt trọn lấy côn thịt thô to. Hình ảnh dương vật tím đen nổi đầy gân xanh không ngừng ra vào trong động nhỏ hồng hào trắng mịn khiến hai mắt hắn dần dần đỏ ửng.
Ngụy Chính Thần vùi đầu vào cổ cô, dùng âm thanh trầm khàn quyến rũ nói ra những lời hạ lưu đê tiện.
- Hừ...bảo bối giỏi quá...nuốt ta thật sâu. Con chính là tiểu da^ʍ đãng, sau này nhất định không thể rời khỏi dương vật đàn ông!
Tiêu Điềm Điềm ngưỡng cần cổ thiên nga, người đàn ông tiếp tục để lại vô số ấn kí chồng lên những dấu hôn cũ.
Tự mình nhấp hông một hồi cô đã thấy thấm mệt, nhưng hoa huyệt cảm giác quá hư không khiến cô gái nhỏ không ngừng vặn vẹo eo.
- Chú...cắm con... hức... bên trong ngứa quá a~
Tiêu Điềm Điềm dường như đã quên mất xấu hổ, bàn tay nhỏ nhắn ôm lấy khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông, môi đỏ quấn quýt môi mỏng quyến rũ, đầu lưỡi mềm mại với vào bên trong miệng hắn, vội vã quấn lấy đầu lưỡi khỏe khoắn kia.
- Chú...chú...muốn con...
Cô gái nhỏ bị tình dục hành hạ biến thành một da^ʍ phụ đúng nghĩa. Bộ ngực đầy đặn điên cuồng ma sát lên l*иg ngực cường tráng của hắn, từ trong miệng bật ra những tiếng rên rỉ yêu kiều.
Ngụy Chính Thần bị tư thái mị hoặc của cô kích thích, hai tay hắn nhấn eo cô xuống, thắt lưng hữu lực phối hợp hoàn hảo, mạnh mẽ thúc lên phía trước, côn thịt lập tức đâm vào thật sâu trong hoa huyệt, cắm thẳng tới tận tử cung. Cảm giác giống như cả người bị bổ đôi khiến Tiêu Điềm Điềm sợ hãi khóc thét lên, côn thịt tiến vào một độ sâu chưa từng có, tưởng chừng như muốn xuyên qua người cô.
- Á!!! Sâu quá...sẽ hỏng mất...!
Người đàn ông bị kẹp chặt đến phát đau. Hắn hít sâu một hơi, cuồng loạn thúc hông, khiến cho tiếng khóc của cô càng rõ ràng hơn.
- Thao chết con...xem con còn dám rời khỏi ta hay không!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Lồng Giam Tình Ái
- Chương 14: Sớm muộn gì cũng chết trên người cô