Chương 4

Cho dù bây giờ hắn có đến mười hai vạn phần không muốn đồng ý, nhưng điều kiện tiên quyết là đại gia đang ngồi trước mặt đây có thể gật đầu thả người mới được.

“Là có ý gì?” Long Thiên Thích mở miệng.

Nguyệt Khê ngẩng đầu nhìn nhìn sắc mặt y đã có chút sa sầm, nói: “Ngươi có thể đáp ứng không tìm hiểu hay hỏi về những chuyện khác của ta không?”

“Ngươi nói những chuyện khác cụ thể là chuyện gì?” Long Thiên Thích nhíu mày hỏi.

“Cũng không có gì, ta có thể cam đoan với ngươi, trong thời gian ta và ngươi kết giao, ta tuyệt đối sẽ không cùng người khác phát sinh quan hệ, vô luận nam nữ, lúc rảnh rỗi chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm, làm những việc của đôi tình nhân. Nhưng đối với những việc khác trong cuộc sống ngươi không được ép ta tham gia, tỷ như giao lưu bằng hữu gì đó, hay bình thường ta muốn làm chút việc nào đó, đều có thể giữ lại quyền riêng tư. Quan trọng nhất chính là nếu có một bên đối phương cảm thấy không thích hợp muốn chia tay, thì người còn lại tuyệt đối không được níu kéo hay dây dưa không dứt.” Nguyệt Khê đưa ra điều kiện.

Long Thiên Thích nhìn hắn, tựa hồ có một tia do dự, nhưng cuối cùng cũng gật đầu nói: “Có thể.”

Dù sao thời gian của y từ trước đến nay không phải lúc nào cũng rảnh rỗi, không thể hai mươi bốn giờ ở cùng hắn.

“Còn có một điều kiện nhỏ, ta sẽ không ở chung với ngươi.” Nguyệt Khê bổ sung.

Sắc mặt Long Thiên Thích tức thì trở nên khó coi.

“Ta năm nay đã là đại học năm thứ tư, đang xin ở lại trường để làm trợ giáo.” Nguyệt Khê giải thích, “Nếu bị trường học phát hiện ta là đồng tính luyến ái, sẽ bị loại trực tiếp ngay. Cũng chính vì vậy, cho nên buổi sáng ta mới cự tuyệt ngươi, lúc này ta không muốn mắc phải phiền toái.”

Bất quá hiện tại bị người của La gia gây khó dễ, hẳn là đã gặp khó khăn không ít rồi, chẳng hay ho a!

Lời giải thích như thế làm cho Long Thiên Thích nhiều ít cũng có chút hiểu được, nhưng nhìn nhìn Nguyệt Khê sau đó lại càng kinh ngạc, nói: “Ngươi năm thứ tư, vậy ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”

Y có cho người đi điều tra xem buổi chiều hắn sẽ tan học lúc mấy giờ, nhưng các

phương diện khác y cũng không có hỏi. Nhìn dung mạo hắn, cho dù là sinh viên đại học nhiều nhất cũng chỉ năm nhất, thật không ngờ….

“Hai mươi ba.” Nguyệt Khê nở nụ cười, nói: “Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi mới mười bảy, mười tám sao?”

Long Thiên Thích không khỏi gật gật đầu, hai mươi ba tuổi, đúng có điểm ngoài tưởng tượng của y, lại hỏi: “Ngươi như vậy mà muốn làm giáo sư rồi sao?”

“Thật ra cũng không phải ta đặc biệt thích làm giáo sư, nhưng mà giáo sư đại học tiền lương cũng không tồi, hơn nữa công tác lại thoải mái.” Vả lại cha hắn còn lưu lại cho hắn một số tiền kha khá, giờ lại có được một công việc ổn định, vậy thì cuộc sống tự do tự tại cả đời không chừng chẳng có vấn đề gì. Thích ứng trong mọi tình cảnh, có thể như vậy còn sống hắn cũng thấy đã thật đủ. Nhưng mà những việc này cho dù nói cùng Long Thiên Thích, y cũng không hiểu.

Nguyệt Khê cười cười, liếc mắt nhìn Long Thiên Thích một cái, lại hỏi: “Vậy ngươi năm nay bao nhiêu?”

“Ba mươi lăm.”

Nguyệt Khê không khỏi sửng sốt một chút, xem ra bọn họ đều có gương mặt trẻ hơn so với tuổi thực tế. Hắn vẫn nghĩ Long Thiên Thích nhiều nhất cũng chỉ trên dưới ba mươi mà thôi, không nghĩ tới y lại lớn hơn mình đến một con giáp.

“Thế nào? Vừa rồi những điều kiện ta đưa ra, nếu ngươi đáp ứng, chúng ta từ giờ trở đi sẽ chính thức kết giao.” Nguyệt Khê nói, nhìn y chờ câu trả lời.

“...... Được rồi.” Có chút khó xử, nhưng Long Thiên Thích vẫn gật đầu đồng ý.

Nhìn y gật đầu, Nguyệt Khê cũng không khỏi thở phào trong bụng, vô luận nói như thế nào cũng đã đạt thành mong muốn cho khởi đầu trở thành tình nhân của nhau.

“Vậy thật tốt quá, ta đem số điện thoại lưu cho ngươi, ta còn có chút việc, phải đi về trước. Hẹn gặp lại......” Nguyệt Khê đứng dậy muốn tìm bút, còn mấy chữ vẫn chưa nói hết cho thành câu, cả người hắn đã bị kéo ngược trở lại ghế sô pha.

“Ta có nói cho ngươi đi rồi sao? Nếu đã là tình nhân thì nên làm việc của tình nhân đi.”

Nguyệt Khê có phần lúng túng, nói: “Ta......”

“Ngày hôm qua ta còn chưa có thỏa mãn đâu.”

“Ngươi......”

*************

“Cái gì, ngươi nhận lời làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn?” Thanh âm của Mai Thuấn Thần lập tức cao tám trăm độ.

“Ngươi có thể nói nhỏ hay không?” Nguyệt Khê nhịn không được nhắc nhở hắn.

Ngày hôm qua, sau buổi chiều làm xong việc ấy, thẳng đến buổi tối hôm nay mới hạ được giường, tuy rằng Long Thiên Thích không có phần thô bạo nhiều lắm, chỉ là thân thể hắn vốn không thích hợp hoan ái quá mức và thường xuyên.

“Nam nhân kia tuy rằng ta không biết thân phân của hắn, nhưng tuyệt đối rất nguy hiểm.” Mai Thuấn Thần đè thấp thanh âm, nhưng sắc mặt lại càng thêm khó coi.

“Ta biết.” Nguyệt Khê cũng khẽ thở dài nói, hắn rất muốn cự tuyệt, nhưng sự thật chứng minh hắn căn bản là cự tuyệt không được.

Không phải chỉ có nhãn lực của Mai Thuấn Thần, người có nhiều năm kinh nghiệm làm chủ một gay bar mới có thể nhận thấy, mà ngay cả một tên ngu ngốc cũng có thể nhìn ra điều ấy.

“Ngươi có biết còn......” Mai Thuấn Thần vẻ mặt chỉ trích.

Nguyệt Khê nở nụ cười nói: “Nếu đúng như ngươi nói, người kia thật sự không thể trêu vào, ta cho dù cự tuyệt, hắn cũng nhất định có biện pháp khác buộc ta phải đồng ý thôi.”

Mai Thuấn Thần sửng sốt một chút. Đúng vậy, nếu có biện pháp cự tuyệt, thì đêm qua đã cự tuyệt rồi.

“Không có việc gì.” Nguyệt Khê trấn an Mai Thuấn Thần, mỉm cười: “Kỳ thật hắn cũng không phải là người xấu lắm, ít nhất lúc ở trên giường cũng không có bất lương ham mê.”

“Nhưng mà......”

Nguyệt Khê lại cười, lắc đầu nói: “Mọi người có một loại nghịch phản tâm lý, nhất là cái loại tự cho mình là đại nhân vật này. Hắn nếu thật là nhân vật nguy hiểm như ngươi nói, ta nếu cự tuyệt hắn, còn không biết sẽ thế nào. Ngược lại nếu ta nhận lời cùng hắn kết giao, có lẽ không lâu lắm hắn sẽ chán và chủ động chia tay cũng nên.”

“......”

“Yên tâm, ta biết đúng mực.” Nguyệt Khê an ủi hắn.

Mai Thuấn Thần có mấy phần ảo não, đều là tại hắn bày ra cái trò đùa kia, mới có thể gặp phải cái loại người này.

“Nguyệt Khê tiên sinh, bên kia có một vị tiên sinh tìm ngài.” Phục vụ sinh JOE đi tới, đối với Nguyệt Khê nói.

“Ngươi bảo tên đó đi chết đi.” Mai Thuấn Thần không khỏi hờn giận nói.

Nguyệt Khê bật cười, nhìn theo hướng JOE chỉ, cũng thật sự sửng sốt một chút.

Là anh trai hắn, Thương Phong Dật.

Y tới nơi này không có gì kỳ quái, bởi vì y là đồng tính luyến ái cơ hồ mọi người đều biết, nhưng vấn đề là tìm hắn có chuyện gì? Ngày sinh nhật hôm đó, hắn có nhắn một tin ngắn cho y, sau đó cũng không liên hệ nữa. Người của La gia nếu biết Thương Phong Dật tìm hắn, chắc chắn sẽ lại có phong ba nổi lên.

Mà lúc này Mai Thuấn Thần cũng đã chú ý tới, không khỏi kinh ngạc.

“Hắn tìm ngươi có thể có chuyện gì?” Mai Thuấn Thần nói.

“Ta đến đấy xem thử.” Nguyệt Khê khi nói chuyện đã muốn đứng dậy.

“Ngươi đã đến rồi.” Nhìn thấy Nguyệt Khê đi đến, Thương Phong Dật có vẻ thập phần cao hứng.

Nguyệt Khê cười cười, nói: “Vài ngày không gặp, ngươi hết thảy có khoẻ không?”

Thương Phong Dật cười gật gật đầu. Nói đến diện mạo, người bên ngoài nhìn Nguyệt Khê luôn luôn nói hắn mười phần nữ khí, hơn nữa thân thể không tốt càng có vẻ thập phần suy nhược. Nhưng mà đó là nói về vẻ bề ngoài, theo khí chất mà nói, trên người Nguyệt Khê còn có một ít khôn khéo cùng sang sảng, mà Thương Phong Dật trùng hợp lại hoàn toàn tương phản, y diện mạo nhiều nhất là xinh đẹp tuyệt trần, một thân thuần khiết như gương, nhưng theo khí chất mà nói còn lại là hoàn toàn nữ nhân hóa. Phỏng chừng y chính là nữ nhân, cũng là một nữ nhân mang dáng dấp của một chàng trai mà thôi.

“Có chuyện gì sao?” Nguyệt Khê hỏi.

“Cái kia...... Ngươi có thể đến công ty hỗ trợ hay không?” Thật đột nhiên Thương Phong Dật mở miệng, thái độ thập phần khẩn cầu.

Nguyệt Khê sửng sốt, lập tức lắc đầu, nói: “Ta đi thật sự không quá thích hợp.”

“Nhưng chúng ta tốt xấu gì cũng là anh em, cho dù ngươi thật sự chiếm lấy Thương gia, cũng tốt hơn là để rơi vào tay người ngoài.” Thương Phong Dật có vài phần sốt ruột nói.

Nguyệt Khê trong lúc nhất thời không nói gì, chẳng lẽ hiện tại Thương thị thật sự đã rơi vào tình trạng này rồi sao? Thương lão gia quá cố có hai đứa con, một người là do vợ chính thất sinh, Thương Phong Dật, một chính là Nguyệt Khê, vô luận là xét về phương diện nào thì tài hoa năng lực của Nguyệt Khê đều vượt trội hơn Thương Phong Dật, đây là chuyện mà cả Thương gia đều biết, nhưng cũng chính vì vậy mà Nguyệt Khê không thể được công nhận.

Bởi vì mẹ của Thương Phong Dật từ khi về Thương gia đồng thời cũng đem hết thảy người của La gia dẫn theo, La gia thân thích cho dù thế nào cũng không có thể đồng ý để cho một ngoại nhân lên nắm quyền Thương gia. Những năm gần đây vẫn đối Nguyệt Khê dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, bởi vì lo sợ Nguyệt Khê sẽ quay về Thương gia đoạt đi sản nghiệp của bọn họ.

“Ta thật sự không có nhiều bạn bè thân tín, mà bọn họ lại vẫn bức ta, tiền xuất ra càng ngày càng nhiều......” Nói tới đây Thương Phong Dật tựa hồ có chút nói năng lộn xộn, lại đối Nguyệt Khê nói: “Vô luận thế nào, ngươi vẫn là họ Thương, chúng ta chính là anh em.”

Nguyệt Khê không khỏi nhíu mày nhăn mặt, hắn một chút cũng không muốn quản chuyện của Thương gia, như vậy rất phiền.

“Ngươi cứ tới giúp ta đi, ta sẽ cùng bọn họ nói, bọn họ nhất định sẽ không làm khó dễ ngươi.”

À….à…, người của La gia sẽ không khó xử hắn, bởi vì bọn họ lúc nào mà chả khinh thường hắn, hắn cũng thật sự không muốn dính vào Thương gia đã tới hồi suy sụp. Mặc dù có chút thương hại vị anh trai này, nhưng Nguyệt Khê cũng đành phải lắc đầu: “Thật sự xin lỗi, ta giúp không được gì.”