Là người mà ngày đó ở Thương gia đã gặp được......
“Mời ta uống rượu sao?” Thanh âm trầm thấp mà tràn ngập uy nghiêm vang lên, tại nơi như thế này mà xông thẳng đến trước mặt nam nhân khác mời rượu có vẻ là cực kỳ chủ động.
“A? A! Vâng…vâng.” Nguyệt Khê còn có chút mờ mịt đáp.
Y lẳng lặng nhìn Nguyệt Khê, sau đó cơ hồ từ trong tay Nguyệt Khê đoạt lấy chén rượu, uống một hơi cạn sạch.
“Ta nhận.” Vẫn là thanh âm trầm thấp đó, nhưng lại vang vọng vào đáy lòng Nguyệt Khê như một tiếng chuông ngân.
Nếu như vừa rồi trong người còn có chút rượu, nhưng mà hiện tại đã toàn bộ thanh tỉnh. Khi hắn ngẩng đầu nhìn diện mạo của người đó, đột nhiên thập phần hối hận cho hành vi lỗ mãng vừa rồi của mình, có lẽ hắn đã chọc phải người không nên dây vào.
Ở quán GAY bar mà đem rượu đi mời người khác, sau đó đối phương chấp nhận uống hết, điều đó có ý nghĩa gì, tất cả mọi người ở đây trong lòng ai cũng biết rõ ràng. Tuy rằng sau khi thấy rõ người được mời, vô luận là Mai Thuấn Thần hay Nguyệt Khê đều thập phần muốn đổi ý, nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương có chịu đổi ý hay không mới được.
“Này, hắn......” Mai Thuấn Thần cơ hồ cố gắng hết sức để lên tiếng muốn nói cái gì đó, nhưng thật không biết phải bắt đầu từ đâu.
Hay là nói lúc nãy chỉ là đùa giỡn thôi? Nhưng vui đùa thế nào mà lại đυ.ng ngay phải người có thân phận như y, Mai Thuấn Thần ẩn ẩn cảm giác được không ổn.
“Tên của ngươi?” Y hỏi Nguyệt Khê, căn bản là không để ý tới sự tồn tại của Mai Thuấn Thần.
Phải nói ra tên thật sao? Nguyệt Khê trong lòng do dự, nhưng mà căn bản không có thời gian cho hắn nghĩ ngợi nhiều, cằm đã bị bắt trụ, mặt hắn bị nâng lên đối diện với đôi con ngươi màu đen tinh khiết.
Sâu không thấy đáy.
“Nguyệt Khê.” Nguyệt Khê buột lòng lên tiếng.
Nam nhân này khí thế quá mạnh mẽ, cho dù một câu không nói, nhưng loại cảm giác áp bách từ người y tản ra đủ làm cho người ta sợ hãi.
“Ta là Long Thiên Thích.” Thanh âm trầm thấp vang lên bên tai, Nguyệt Khê cảm thấy một trận rung động, không tự giác mặt thoáng đỏ bừng lên một chút.
Cái tên này hắn không có ấn tượng gì, nhưng mà tư thế của nam nhân này......
Long Thiên Thích vẫn giữ chặt cằm hắn chưa có buông ra, tựa hồ như y không cho phép ánh mắt Nguyệt Khê dời đi chỗ khác.
“Ngươi...... Lộng đau ta.” Nguyệt Khê lên tiếng có chút vất vả, đối với loại đau râm ran này quả thật làm cho hắn có chút không thể nhẫn nại.
Mà lời này tựa hồ cũng nhắc nhở Long Thiên Thích, y rốt cuộc buông tay, nhưng mà lại một phen đem Nguyệt Khê ôm lấy, trực tiếp xoay người hướng ra phía ngoài bước đi.
“Ngươi chờ......” Mai Thuấn Thần không khỏi kêu lên, nhưng lập tức bị ánh mắt lợi hại của Long Thiên Thích làm cho toàn thân bất động đứng yên tại chỗ, Nguyệt Khê quay đầu lại nhìn Mai Thuấn Thần, biểu hiện cho hắn biết là hãy an tâm. Thực rõ ràng Mai Thuấn Thần không thể ngăn cản được hành động của nam nhân này, vậy thì cần gì phải cùng hắn chống chọi? Hơn nữa nam nhân này, hẳn sẽ không phải là một tên biếи ŧɦái.
Cơ hồ là bị nhét vào trong xe, nhưng lại không cẩn thận đυ.ng vào đầu, Nguyệt Khê
xoa xoa nhẹ chỗ đau, nhìn Long Thiên Thích đang ngồi lái xe ở phía trước.
“Ngươi thường xuyên mời rượu nam nhân khác như vậy sao?” Long Thiên Thích ngữ khí có chút không tốt hỏi.
“Như thế nào có thể.” Nguyệt Khê lắc lắc đầu, có chút cười khổ nói: “Thật ra, đây là lần đầu tiên của ta.”
Lấy diện mạo của hắn, chỉ cần ngồi ở chỗ kia, không biết sẽ có bao nhiêu nam nhân đến ve vãn, thậm chí có người nếu bị hắn áp đều nguyện ý. Nếu hôm nay không cùng Mai Thuấn Thần đánh đố, phỏng chừng cả đời này hắn cũng sẽ không chủ động mời rượu nam nhân như thế.
“Thế thì vì cái gì là ta?” Long Thiên Thích hỏi.
Này...... Liệu có thể ăn ngay nói thật cho y biết không?
“Bởi vì cảm thấy ngươi......” Nguyệt Khê chỉ nói một nửa, nửa câu sau hắn căn bản còn chưa có nghĩ ra.
“Ta làm sao?” Long Thiên Thích hỏi lại.
“Cảm thấy ngươi thực MAN.” Nguyệt Khê một hồi lâu mới nói, vô luận tính tình của y như thế nào, dùng cái từ như vậy để hình dung nam nhân đều là thích hợp.
Quả nhiên, y tựa hồ cũng thực vừa lòng.
Xuống xe, Nguyệt Khê có chút kinh ngạc.
Long Thiên Thích dẫn hắn tới một nơi hình như là nhà của y. Nhưng một nam nhân toàn thân khí phách là như vậy mà cư nhiên lại ở một nơi giống như là nhà trọ. Lúc ra khỏi cửa quán bar ngay cả vệ sĩ cũng không thấy một người nào, xe tuy rằng thập phần không tồi, nhưng loại xe này đâu phải là hiếm, rất nhiều người có là đằng khác. Chẳng lẽ bọn họ thật sự đánh giá cao y rồi sao?
“Thật sạch sẽ.” Nguyệt Khê vào cửa nhìn nhìn bốn phía, lên tiếng bình luận.
“Muốn uống chút rượu không?” Long Thiên Thích đề nghị.
“Hảo, ta thật có thể tự mình lấy chứ?” Nguyệt Khê nói xong, căn bản không đợi Long Thiên Thích gật đầu, liền đi thẳng đến một tiểu quầy bar trong đại sảnh.
Vô luận thế nào, y không có trực tiếp đem hắn lên giường, điểm ấy Nguyệt Khê thực thích.
Bao nhiêu loại rượu danh tiếng bày ra trước mặt, nhưng Nguyệt Khê không có cảm động, số ghi rất cao, tuyệt đối không phải là thứ mà hắn có thể rớ vào. Đành phải rót một ly nước trong, đem thuốc từ trong túi tiền lấy ra.
“Ngươi mỗi ngày đều phải uống thuốc sao?” Long Thiên Thích đến gần hắn, có chút nhíu mày hỏi.
Nguyệt Khê gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, mỗi ngày đều phải dùng.”
Long Thiên Thích không khỏi nhìn vào mớ thuốc trong tay hắn, đều là các loại vi-ta-min thôi.
Nguyệt Khê cười nói: “Kỳ thật, ta cũng không có bệnh gì, chỉ là từ nhỏ thân thể nhược, cho nên dùng mấy loại như thế này thành thói quen.”
Khi nói chuyện, Nguyệt Khê đã đem thuốc nuốt xuống. Lại hỏi: “Ta muốn tắm rửa trước, áo ngủ của ngươi có thể cho ta mượn mặc một chút không?”
Long Thiên Thích nhìn về phía hắn, lại nói: “Có cần thiết phải mặc không?”
“Cũng phải” Nguyệt Khê nhiều ít có chút bất đắc dĩ nói.
“Chúng ta cùng nhau tẩy đi.” Long Thiên Thích nhanh chóng đến gần.
Nguyệt Khê theo bản năng thối lui, lại lập tức bị Long Thiên Thích đem hắn lãm vào trong ngực.
“Ta có thói quen tắm rửa một mình.” Nguyệt Khê tranh thủ quyền lợi chính mình.
“Nhưng ta muốn nhìn kỹ ngươi.” Long Thiên Thích dùng ngữ khí không để cho hắn phản bác, tay rất nhanh liền tham nhập vào trong quần áo Nguyệt Khê.
Nguyệt Khê cảm giác được trên người y đã nồng đậm hơi thở tìиɧ ɖu͙©, trong lòng bắt đầu bồn chồn. Cùng nam nhân trên giường hắn đương nhiên không phải lần đầu tiên, cùng nam nhân xa lạ trên giường kỳ thật cũng không có việc gì, nhưng người trước mắt này lại làm cho hắn cảm thấy được nguy hiểm.”Thiên sứ chi đều” không hề ít loại khách biếи ŧɦái, đem mấy ngưu lang trong quán biến thành một tuần không xuống giường được, khoa trương một chút thậm chí muốn đưa vào bệnh viện cấp cứu. Mà hiện tại Long Thiên Thích chính là cho hắn loại cảm giác này.
“Ngươi không phải là đang rất sốt ruột đó chứ?” Nguyệt Khê nhẹ giọng hỏi, cố gắng xoa dịu đi cái cảm giác khẩn trương từ trên người Long Thiên Thích.
“Rất muốn ngươi.”
Khi nói chuyện, áo của Nguyệt Khê đã rơi xuống trên mặt đất, làn da trắng nõn, nhẵn nhụi, xương quai xanh xinh đẹp đã hiện ra ở trước mặt Long Thiên Thích.
“Ta thân thể không tốt lắm, ngươi nhất định phải ôn nhu một chút.” Nguyệt Khê ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói, nhưng trái tim lại đập điên cuồng trong l*иg ngực.
Nhanh hơn, quần của Nguyệt Khê cũng đã bị kéo xuống, một thân thể thiếu niên hoàn mỹ cứ như vậy lồ lộ ra dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn. Đó là một loại hấp dẫn nói không nên lời, trong lúc nhất thời làm cho Long Thiên Thích giống như trở về lần đầu tiên ân ái, chưa từng cảm thấy bị kí©h thí©ɧ nhiều như thế, một loại kích động không sao hiểu được đang trỗi dậy trong y.
Tay y nhẹ nhàng lướt qua nơi mẫn cảm nhất trên thân thể Nguyệt Khê, bộ vị, hết sức có thể khıêυ khí©h du͙© vọиɠ của đối phương. Nhưng mà điều làm cho y có điểm thất vọng chính là, người kia lại không có làm ra nhiều phản ứng lắm.
Long Thiên Thích ra vẻ có chút hờn giận, Nguyệt Khê cũng cười khẽ lên, giống một đóa hoa bách hợp nở rộ. Hơn nữa cũng rất nhanh chóng giúp Long Thiên Thích thoát y.
Không thể phủ nhận, dáng người Long Thiên Thích quả thật không tồi, khung xương, chân, tay...... Hơn nữa y hẳn là người thường xuyên rèn luyện, thân thể mỗi một khối đều hiện ra những cơ bắp săn chắc, khoẻ mạnh.
Nói thật, cùng loại nam nhân có dáng người như thế này lên giường thật sự cũng rất tuyệt.
Nguyệt Khê thưởng thức còn chưa xong, liền lập tức bị ôm lấy, vào phòng tắm.
Long Thiên Thích mở ra vòi sen, nước phun đến trên người Nguyệt Khê, lại làm cho hắn không khỏi nhảy dựng sà vào trong lòng ngực Long Thiên Thích, bởi vì đó là nước lạnh......
Nguyệt Khê một trận
run run, chẳng lẽ hắn liền như vậy không hay ho gặp gỡ biếи ŧɦái sao?
“Ta ưa dùng nước lạnh tắm, trong lúc nhất thời quên mất còn có ngươi.” Long Thiên Thích tựa hồ giải thích, sau đó rất nhanh Nguyệt Khê cảm thấy nước đã trở nên ấm nóng bình thường.
Nguyệt Khê lúc này mới trầm tĩnh lại, Long Thiên Thích lại vẫn như vậy mà nhìn hắn, nói: “Cùng người chỉ thấy qua một lần lên giường, ngươi không sợ sao?”
Vừa rồi còn không có cảm giác, hiện tại bắt đầu thấy sợ, nhưng vấn đề là lão Đại ngươi chịu thả người sao? Cho nên Nguyệt Khê chỉ có thể cười nói: “Chúng ta không phải ở Thương gia gặp qua rồi sao, hơn nữa ngươi có vẻ đứng đắn, một chút cũng không giống biếи ŧɦái.”
“Biếи ŧɦái sẽ không đem hai chữ này mà viết ở trên mặt mình.” Long Thiên Thích nói.
Vô nghĩa, như vậy không phải là biếи ŧɦái, mà là kẻ điên.
“Không phải mới vừa nói rồi sao, ta là lần đầu tiên mời rượu người khác như vậy, ta tin tưởng vào ánh mắt chính mình.” Nguyệt Khê cười, miệng lưỡi ngọt ngào, hắn chính là được tiền bối siêu cấp dạy dỗ, cho dù là các ngưu lang phỏng chừng cũng không là đối thủ.
Quả nhiên, Long Thiên Thích thoạt nhìn cũng thập phần cao hứng, ít nhất trên tay động tác có vẻ thực ôn nhu. Nguyệt Khê đáy lòng không khỏi thở phào một hơi, hôm nay hẳn là có thể bình an vượt qua.
Rất nhanh Long Thiên Thích lại đem hắn ôm lấy, lần này đương nhiên là phòng ngủ, bị đem đặt ở trên giường, miệng lập tức bị chế trụ. Nụ hôn của Long Thiên Thích tràn đầy lửa nóng mà bá đạo, trên tay động chỉ tuy rằng mềm nhẹ nhưng càng mang theo một cỗ khıêυ khí©h. Nguyệt Khê chỉ cảm thấy toàn thân chính mình giống như bị thiêu cháy, chân không biết khi nào đã bị mở ra thật lớn.
“Ô......” Cảm giác khác thường từ sau hậu đình truyền đến làm cho Nguyệt Khê không tự giác kêu lên sợ hãi, một loại cảm giác lạnh lẽo, tuy rằng Nguyệt Khê biết là chất bôi trơn, nhưng vẫn làm hắn thấy rất đỗi khẩn trương.
“Thả lỏng......” Thanh âm Long Thiên Thích vang lên.
Nguyệt Khê đương nhiên biết phải thả lỏng, nhưng khi ngón tay gia tăng đến cái thứ hai, Nguyệt Khê bắt đầu khóc lên. Hắn sợ đau, vẫn rất sợ, cũng vì nguyên nhân này mà hắn rất ít cùng nam nhân lên giường, đương nhiên nếu để cho hắn thượng, hắn tất nhiên là không thành vấn đề.
“Đừng khóc......” Long Thiên Thích tựa hồ cố gắng an ủi hắn.
“Đau......”
“......”
“A!”
Ngón tay thứ ba đã thật sự tiến vào, Nguyệt Khê tuy biết rằng nói như vậy kế tiếp sẽ càng đau, nhưng hắn vẫn là nhịn không được kêu lên. Mà lúc này trên trán Long Thiên Thích cũng đã rịn đầy mồ hôi, y không nghĩ lại làm cho thiếu niên này khóc thành như vậy......
“Không có việc gì, ngươi vào đi......” Nguyệt Khê run rẩy nói, trước sau gì nhất định cũng sẽ rất đau.
Long Thiên Thích có chút lo lắng, nhưng phân thân đang kêu gào đòi hỏi cũng không dung cho y nghĩ nhiều, một cái thẳng tiến vào trong cơ thể Nguyệt Khê. Chật chội mà ấm áp lôi cuốn làm cho y có chút không thể nhẫn nại, bắt đầu trừu sáp liên tục.
“A!”
Đêm đã rất khuya, trên giường thiếu niên đã sớm nặng nề ngủ, ngay cả vừa rồi khi giúp hắn rửa sạch, hắn đều không chút phát hiện. Mà phòng cũng đã sớm được thay đổi, bởi vì những dấu vết lưu lại trên giường cũ đã không thể ngủ tiếp.
Long Thiên Thích ngồi ở đầu giường, cũng thanh tỉnh nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Nguyệt Khê, đôi hàng mi cong vυ"t xinh đẹp vẫn còn vương một ít bọt nước, biết hắn thân thể không tốt, mặc dù đã rất kiềm chế, kết quả vẫn là nhiễm đỏ một mảnh sàng đan. Mà thân mình hắn tựa hồ cũng là cực kỳ sợ đau, chảy lệ, dùng đôi mắt tội nghiệp nhìn y, dẫn tới y một trận đau lòng, rồi lại tựa hồ càng thêm kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ trong y. Chỉ sợ đêm nay vui thích hắn chẳng có được cảm giác là bao.
Trong nhiều năm qua, thiếu niên xinh đẹp bên cạnh y thực tại cũng không ít, nhưng tựa hồ không có người nào làm cho y kích động như thế, cũng không làm cho y khi cùng làm loại sự kia lại cẩn thận như thế. Y cũng chưa đạt đến sự thỏa mãn hoàn hảo, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn cho du͙© vọиɠ đi xuống, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có chút thương hại, có lẽ là không muốn nhìn thấy bộ dáng thống khổ khó chịu của thiếu niên này vào buổi sáng ngày mai.
Mà dẫn hắn tới nơi này, lại không phù hợp với loại chuyện tình như thế này, nơi này là chỗ ở tư nhân của y. Long gia một nửa sản nghiệp đều ở đại lục, mà ở phía nam
này chính là trung tâm kinh tế đầu não, đương nhiên là có một chủ trạch. Nhưng y cần một chỗ làm cho chính mình bình tĩnh, y cần một nơi chỉ thuộc về riêng mình. Vốn chính là nghỉ ngơi, y không nghĩ lại bị sự tình này quấn thân.
Hẳn là nên dẫn hắn đi khách sạn, Long gia ở bên cạnh có kinh doanh khách sạn; cho dù cảm thấy được không thích hợp, cũng nên đi về chủ trạch của Long gia. Nhưng, giống như ma xui quỷ khiến lại đưa hắn đến nơi này, tựa như ngày đó vừa nhìn thấy hắn đã làm cho y đột nhiên thất thần. Tuy rằng hắn xinh đẹp làm cho y cảm thấy kinh diễm, nhưng có những người so với hắn xinh đẹp cũng tuyệt đối không ít, tự nguyện nằm ở dưới thân y lại càng không đếm hết. Nhưng hôm nay khi hắn nâng cốc bưng tới, chính mình cơ hồ giống như phản ứng bản năng đem rượu uống cạn, thậm chí không sợ hãi bên trong có hạ độc hay không.
“Đau quá.” Thanh âm thì thào vang lên bên tai, Long Thiên Thích không khỏi cúi đầu.
Hắn tựa hồ cảm thấy tư thế ngủ có vấn đề, muốn trở mình, nhưng không cẩn thận tác động đến miệng vết thương. Nguyên bản đôi môi tươi đẹp bị y cắn đến sưng đỏ lên, đôi mày thanh nhíu lại, mi mắt run run giống như muốn lập tức khóc lớn lên, có một loại tính khí trẻ con cùng đáng yêu nói không nên lời. Tiếp tục nhìn xuống phía dưới, trên làn da trắng trẻo mịn màng đã bị che kín bởi vô số những dấu hồng ngân, tràn ngập một loại hơi thở da^ʍ mĩ. Cảm giác được du͙© vọиɠ chính mình lại bắt đầu muốn ngẩng đầu, Long Thiên Thích nhanh nhẹn đem thân thể thiếu niên gói kỹ lưỡng. Cũng nhanh chóng xuống giường đi ra khỏi phòng.
Y từ trước đến nay không cho phép du͙© vọиɠ của mình chiếm thế thượng phong so với lý trí, hơn nữa cùng người khác lên giường là một chuyện, ngủ chung lại là một chuyện khác.