Liêu Kính Hàn giận đến mặt đỏ bừng,thật không biết Hứa Gia Văn tò mò vấn đề này để làm gì,đúng là bệnh hoạn hết chỗ nói,bình thường cùng nhau bàn luận vóc người của mỹ nữ trong AV cũng liền thôi,bây giờ còn muốn bàn luận về Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn làm sao có thể thản nhiên bình luận về người mình yêu chứ,thật ra Liêu Kính Hàn cũng không tốt lành gì,lần trước khi cả hai thân mật thì nàng cũng đã âm thầm bình luận về vóc người của Tống Hàm Nghi rồi,nàng chỉ có thể cho ra cái kết luận bằng bốn từ cực kỳ cám dỗ,tất nhiên Hứa Gia Văn rất tò mò vấn đề này,vì Tống mỹ nhân mà mình theo đuổi suốt thời gian qua nhưng phí công vô ích,quay lưng lại đã bị Liêu Kính Hàn cướp đi mất,nàng ít ra cũng phải biết chút thông tin liên quan đến Tống mỹ nhân,nhưng vậy mới xem như an ũi phần nào,tuy thất vọng vì không thể thành một đôi trời sinh với Tống Hàm Nghi,nhưng Hứa Gia Văn cũng không nhỏ mọn đến nổi vật mình không có được lại không cho người khác chiếm,dù sao cả hai người rất khó khăn mới đến được với nhau,nàng nên chúc phúc cho họ thì tốt hơn.
"Hôm nay ta tha cho ngươi,hôm khác tính sổ với ngươi sao"
Hứa Gia Văn ngắt nhéo mặt Liêu Kính Hàn mấy cái,cố tình chọc cho Tống Hàm Nghi nổi ghen,nàng mỉm cười cùng mỹ nữ bước ra khỏi thang máy,Liêu Kính Hàn dám giả chết lừa gạt nàng,còn chơi trò mất tích suốt một năm qua,báo hại nàng và Diệp Vũ An khóc hết nước mắt hôm diễn ra tang lễ,thù này không trả nàng không mang họ Hứa,Liêu Kính Hàn cảm nhận được Tống Hàm Nghi nắm chặt tay mình,quay đầu lại thấy vẻ mặt bất mãn của nàng.
"Các ngươi nói gì bí mật như vậy"
"Nàng chỉ chúc phúc cho chúng ta chứ không có gì khác"
Tống Hàm Nghi hơi nhíu mày,nhìn vẻ mặt Liêu Kính Hàn không giống đang nói lời thật lòng,lúc nãy Hứa Gia Văn còn lộ ra nụ cười dâʍ đãиɠ,nhất định hai người đang nói việc gì đó liên quan đến nàng,còn là chuyện không quang minh chánh đại,Liêu Kính Hàn không muốn nói ra nàng có hỏi cũng vô ích.
"Chúng ta đã lên xuống thang máy nhiều lần,ngươi muốn ở trong này đến bao lâu đây ?"
"Hẹn hò trong thang máy cũng rất thú vị,ngươi không thích sao"
Liêu Kính Hàn mỉm cười hôn Tống Hàm Nghi một cái,Tống Hàm Nghi xấu hổ vì trong thang máy còn một nữ nhân đang nhìn hai người,Liêu Kính Hàn lại xem như đây là chốn không người,ra khỏi thang máy hai người đến khu bán y phục,Tống Hàm Nghi tuy không phải nhà thiết kế như Tương Nhã Ca,nhưng ánh mắt về thời trang thì không thua kém,vì dù sao nàng cũng từng xuất thân là siêu mẫu,tất nhiên phong cách thời trang không thể nào sai lầm được,Tống Hàm Nghi chọn ra mấy bộ y phục gam màu sáng cho Liêu Kính Hàn,nàng không thích nhìn Liêu Kính Hàn suốt ngày chỉ có hai màu trắng và đen mặc hoài,nếu người ta không biết còn tưởng chỉ có vài bộ y phục,Tống Hàm Nghi đánh giá người khác nhưng không nhìn lại mình,bản thân nàng cũng thường mua rất nhiều y phục trắng và đen.
Tống Hàm Nghi không phải muốn Liêu Kính Hàn đẹp hơn,mà muốn Liêu Kính Hàn xấu đi,để không bị nữ nhân khác chú ý đến,nhưng mặc y phục gam màu sáng càng khiến Liêu Kính Hàn trở nên nổi bận hơn,ngay cả mấy nữ nhân viên bán hàng cũng lén lút khen ngợi Liêu Kính Hàn,bọn họ không quên lấy điện thoại ra chụp ảnh hai người,vì nhận ra Tống Hàm Nghi,trước đây họ nghe tin đồn Tống Hàm Nghi quen nhau với sếp Liêu,bây giờ nhìn thấy Tống Hàm Nghi ôn nhu thể thϊếp với sếp Liêu,họ cũng biết tin đồn hai người yêu nhau là sự thật,Tống Hàm Nghi bị phát hiện cũng không lo lắng,nàng tiếp tục đi xung quanh xem y phục,mỉm cười chỉ tay vào chiếc quần sọc mặc ngủ màu sắc rực rở.
"Có thích hay không ta mua cho ngươi"
Liêu Kính Hàn khẽ nhíu mày nhìn cái quần nhí nhảnh kia,liên tục lắc đầu phản đối,nàng không thể hình dung nỗi mình mặc cái quần này vào sẽ biến thành bộ dáng gì,Tống Hàm Nghi đi đến bên cạnh bày ra vẻ mặt đáng thương,Liêu Kính Hàn không đành lòng nhìn nàng thất vọng,chỉ đành miễn cưỡng gật đầu,Tống Hàm Nghi mỉm cười xoa đầu Liêu Kính Hàn mấy cái,cảm thấy Liêu Kính Hàn bây giờ rất ngoan ngoãn,tuy nàng nhỏ hơn Liêu Kính Hàn ba tuổi nhưng lại ra dán là một đại nhân hơn,trong lòng của nàng luôn xem Liêu Kính Hàn là nhỏ bé để nàng che chở,chiếu cố chu đáo đến người ngoài không biết còn tưởng hai người là tỷ "đệ" chứ không phải tình nhân.
Tống Hàm Nghi chọn ra mấy bộ y phục mặc ngủ,còn là loại dành cho tình lữ,nàng cảm thấy Liêu Kính Hàn ở một mình không ai chăm sóc,liền có ý định muốn Liêu Kính Hàn dọn đến nhà mình để sống,nhưng lại không dám mở miệng nói ra,sợ Liêu Kính Hàn nghĩ nàng đang "mời gọi",dù sao những việc này nữ nhân như nàng rất khó mở miệng nói ra,chỉ mong khúc gỗ mục này hiểu mà đưa ra đề nghị,Liêu Kính Hàn không phải chưa nghĩ đến vấn đề này,chẳng qua không muốn nói ra,vì dù sao cả hai chỉ mới quen nhau,chưa gì đã sống chung sợ là Tống Hàm Nghi nghĩ mình có mưu đồ bất chánh,hai người đi ngang qua một cửa hàng bán nội thất,Liêu Kính Hàn dừng lại.
"Hàm Nghi,ngươi có cảm thấy...cái giường ở nhà ngươi quá cứng hay không"
Tống Hàm Nghi hiểu Liêu Kính Hàn đang muốn ám chỉ cái gì,nàng mỉm cười gật đầu,thầm nghĩ bây giờ ngươi mới hiểu ta muốn gì hay sao,nhưng hiểu trể còn hơn là không hiểu,muốn dọn đến sống chung có khó khăn như vậy sao,phải dùng cái giường đến ám chỉ,ngay cả thân thể ta cũng cho ngươi động đến,ta không ngại thì thôi,ngươi còn ngại cái gì nữa đây,đúng là khúc gỗ mục ngây ngô.
Liêu Kính Hàn mỉm cười dẫn nàng vào bên trong,an tĩnh đi theo xem nàng chọn giường,Tống Hàm Nghi nghĩ giường ngủ rất quan trọng,nằm không thoải mái sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ,ngủ không ngon sẽ ảnh hưởng đến tinh thần và sức khỏe,Liêu Kính Hàn lại nghĩ giường không quan trọng,điều quan trọng là ai nằm bên cạnh mình,khi Tống Hàm Nghi chọn xong cái giường rất lớn,nàng sai người mang đến địa chỉ nhà mình,nàng đưa ra thẻ tín dụng cho nhân viên bán hàng,Liêu Kính Hàn lại ngăn cản,thầm nghĩ ngươi có lầm hay không,việc này tất nhiên phải để ta trả,không lẽ ta dọn đến sống ngay cả giường cũng bắt ngươi mua.
"Không ngờ sếp Liêu cũng biết sĩ diện với nữ nhân"
Tống Hàm Nghi mỉm cười trêu chọc,nàng không có nghĩ nhiều như vậy,nàng biết Liêu Kính Hàn không xài tiền của Liêu Thanh Huy mà tự kiếm tiền để xài,nàng không nỡ xài tiền Liêu Kính Hàn vất vả kiếm được,huống chi đây chỉ là cái giường không phải nàng không thể trả,mặc dù yêu nhau không nên dính dán đến vấn đề tiền bạc,nhưng sống chung thì phải có chút dính dán,nàng muốn Liêu Kính Hàn biết nàng yêu đối phương chứ không phải vì tiền hay nguyên nhân nào khác,tiền chỉ là thứ yếu mà thôi,quan trọng là cả hai được vui vẻ,Liêu Kính Hàn càng thêm yêu Tống Hàm Nghi,vì biết nàng yêu mình sẽ chịu thiệt thòi,không được nuông chiều như khi ở bên cạnh nam nhân khác,vậy mà nàng vẫn mỉm cười hạnh phúc khi ở bên mình,Liêu Kính Hàn cảm thấy đau lòng,càng trân trọng tình cảm mà nàng dành cho mình.