Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lòng Có Bao Nhiêu Yêu Sẽ Thành Một Đôi

Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thật ra thì Tống Hàm Nghi không phức tạp như mọi người nghĩ,nàng cho dù có nổi tiếng đến đâu thì cũng vẫn là nữ nhân,mà đã là nữ nhân thì ai không mong muốn có người yêu thương và che chở,nếu mọi người nghĩ Tống Hàm Nghi rất khó theo đuổi là hoàn toàn sai lầm,bởi vì nếu khó khăn theo đuổi thì Lâm Khang tuyệt đối không có cơ hội,ngược lại Tống Hàm Nghi rất dễ dàng theo đuổi nữa là khác,bởi vì nàng là minh tinh nên có rất nhiều áp lực trong công việc,ánh hào quang trên người nàng cũng là do mọi người tạo ra,đến khi trở về nhà đối diện với không gian tĩnh lặng,một mặt yếu đuối trong nội tâm của nàng sẽ trổi dậy.

Điều nàng cần chỉ là một người hiểu mình và yêu thương mình mà thôi,nữ nhân một khi có vấn đề ưu phiền nào đó nếu ngươi có thể xuất hiện đúng lúc,yên lặng lắng nghe hoặc là an ũi đối phương,như vậy nữ nhân đó sẽ cảm thấy ngươi là người quan tâm đến nàng,hơn nữa còn phải thường xuyên tạo bất ngờ để làm nàng vui vẻ,đừng lúc nào cũng xuất hiện trước mặt nàng,sẽ làm nàng cảm thấy ngươi phiền phức,nói tóm lại lúc cần thì xuất hiện,lúc nàng không cần thì ẩn hình có như vậy nàng sẽ nhận ra ngươi quan trọng đối với nàng,biện pháp này trước đây Lâm Khang cũng đã áp dụng trên người Tống Hàm Nghi,cho nên ngươi có thể hoàn toàn tin tưởng nữ nhân rất cần được quan tâm.

Tống Hàm Nghi không phải thiếu nữ mới biết yêu,trước đây nàng cũng từng trải qua vài mối tình,nhưng không đi đến đâu đã kết thúc,bởi vì lúc đó cả hai còn quá trẻ chưa có suy nghĩ chính chắn,có đôi lúc cải nhau đến cả hai phải chia tay,nên sau này nàng nhận ra trong tình cảm cải nhau cũng là chuyện bình thường,chỉ cần cả hai chịu nhẫn nhịn một bước thì sẽ giải quyết tốt đẹp,lúc đầu nàng nghĩ Lâm Khang là người hiểu mình,nàng cứ nghĩ hắn sẽ là người cùng mình đi tiếp quãng đường còn lại,sau này nhận ra mọi việc không như mình nghĩ,hắn có tính chiếm hữu quá cao,tình yêu của hắn khiến nàng cảm thấy bị trói buộc không có chút tự do,bây giờ nàng đã không mong chờ vào chuyện tình cảm nữa,nàng chỉ muốn chuyên tâm vào sự nghiệp.

Buổi tối Tống Hàm Nghi có đến thăm Liêu Kính Hàn,còn mang theo Hạ Lam Ngưng,Hạ Lam Ngưng vừa nghe tin sếp Liêu của mình bị thương nàng đã lo lắng,Hứa Gia Văn cảm thấy Hạ Lam Ngưng xinh đẹp không thua kém gì Tống Hàm Nghi,xem ra huynh đệ của mình kiếp trước tích nhiều phúc đức cho nên kiếp này mới có diễm phúc được nhiều mỹ nhân quan tâm,Liêu Kính Hàn ngồi một bên ăn cam do Hạ Lam Ngưng lột,một bên chăm chú nhìn ipad,giả bộ mình rất bận rộn vì biết Hạ Lam Ngưng có ý với mình,gần đây nàng rất đau đầu,phát sinh quá nhiều việc còn chưa giải quyết xong,bây giờ không muốn gây thêm tai họa hại người hại mình,Hạ Lam Ngưng đặt miếng cam bên miệng Liêu Kính Hàn,còn cố tình dùng "hung khí" áp sát vào người đối phương,nàng mỉm cười quyến rũ.

"Kính Hàn ngươi muốn ăn gì,ngày mai ta nấu cho ngươi"

"Không cần phiền phức như vậy,ta ăn cơm tiệm là được rồi"

Liêu Kính Hàn ngượng ngùng nhích sang chổ khác,trước giờ nàng rất sợ nữ nhân nào mãnh liệt như Hạ Lam Ngưng,cái gì cũng phải từ từ nhanh quá khiến người ta không kịp thích nghi,Tống Hàm Nghi ngồi một bên bàn công việc với Hứa Gia Văn,thỉnh thoảng liếc nhìn hai người,nàng biết Liêu Kính Hàn sợ sự nhiệt tình của bằng hữu mình,nhưng lúc nãy nàng đến đây Hạ Lam Ngưng đòi đi theo,nàng có thể làm gì khác,chỉ đành tiếp nhận dẫn theo Hạ Lam Ngưng,hôm nay Tương Nhã Ca gọi điện cho Tống Hàm Nghi,còn nói cái gì "Ta vứt đi món đồ chơi mình không cần nữa,ngươi thích thì cứ giữ lại xài đi",sau đó cúp máy.

Tống Hàm Nghi thật không hiểu Tương Nhã Ca nói cái gì,nhưng hiểu nó có liên quan đến Liêu Kính Hàn,trước đây Tống Hàm Nghi và Tương Nhã Ca có quen biết khi Tống Hàm Nghi từng làm đại diện cho nhãn hiệu thời trang của công ty Tương Nhã Ca,hai người coi như có chút quen biết,thỉnh thoảng cũng có đi dùng bữa để xã giao,lúc đó Tống Hàm Nghi không biết Liêu Kính Hàn là người yêu của Tương Nhã Ca,chỉ biết Tương Nhã Ca là đồng tính và hiện đang sống hạnh phúc cùng "bạn trai",lần này Tương Nhã Ca gọi đến nói những lời này khiến Tống Hàm Nghi bất ngờ,vì tin đồn mà khiến cả hai chia tay,nàng cảm thấy đây là lỗi do mình gây ra.

Khó trách Liêu Kính Hàn luôn có ý lẫn tránh khi gặp nàng,Tống Hàm Nghi cũng không nghe Liêu Kính Hàn nhắc về việc cả hai chia tay,mặc dù nàng có gọi cho Tương Nhã Ca để giải thích,nhưng Tương Nhã Ca vừa nhìn thấy số điện thoại của nàng đã cúp máy,Tống Hàm Nghi cảm thấy mình và Liêu Kính Hàn coi như có duyên,chẳng qua lúc trước nàng quen biết gia đình và bạn gái Liêu Kính Hàn,chứ không biết về sự tồn tại của đối phương,nếu không xảy ra sự việc của Lâm Khang,có lẽ đời này cả hai cũng không biết nhau,sở dĩ Tương Nhã Ca đòi kết thúc cũng không phải toàn bộ vấn đề đều liên quan đến Tống Hàm Nghi,tình cảm của nàng và Liêu Kính Hàn gặp phải vấn đề vì sự xuất hiện của Tống Hàm Nghi tựa như giọt nước làm tràng ly mà thôi,thực chất cả hai đã xảy ra nhiều vấn đề từ trước,đợi đến khi bốn người đi ra công viên của chung cư để hóng gió,Tống Hàm Nghi mới có cơ hội nói chuyện với Liêu Kính Hàn.

"Thật xin lỗi làm bạn gái ngươi hiểu lầm,nhưng ta sẽ cùng nàng giải thích,mong là mọi việc sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ của các ngươi"

Liêu Kính Hàn kinh ngạc nhìn Tống Hàm Nghi,không biết ai nói cho nàng nghe mình và Tương Nhã Ca đã chia tay,Liêu Kính Hàn mỉm cười lắc đầu.

"Quan hệ của bọn ta sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay,đây chỉ là sự trùng hợp,mọi việc không phải lỗi của ngươi,đợi nàng trở về ta cùng nàng giải thích là tốt rồi,ngươi không cần vì vậy mà cảm thấy áy náy"

Liêu Kính Hàn cảm thấy chuyện tình cảm của mình nên do mình giải quyết thì tốt hơn,để người khác giải thích thay càng khiến mọi chuyện rối rắm thêm,Tống Hàm Nghi chỉ đành im lặng,Liêu Kính Hàn thật sự khác biệt so với những người nàng từng gặp gỡ,đổi lại là người khác họ sẽ vui vẻ trò chuyện với nàng,nhưng khi đối thoại với Liêu Kính Hàn,nàng có loại cảm giác Liêu Kính Hàn luôn dùng lời lẽ để khiến nàng phải tự kết thúc cuộc đối thoại một cách nhanh chống,nàng trước giờ không phải người có tính khí trẻ con thiếu suy nghĩ,nhưng hôm nay nàng thật sự muốn hỏi Liêu Kính Hàn có phải ngươi cảm thấy ta rất đáng ghét hay không,sự việc này cũng không phải do ta muốn,ngươi vì cái gì nhìn ta bằng ánh mắt chán ghét đó,nếu thật sự ghét ta thì cứ nói đi,tại sao mặt ngoài lại tỏ ra lịch sự,bên trong thì suy nghĩ ngược lại,Tống Hàm Nghi nhất thời cảm thấy buồn bực vì sự giả tạo của Liêu Kính Hàn,nàng tự mình đi đến ghế đá ngồi,Liêu Kính Hàn làm sao biết mình nơi nào đắc tội với nàng,còn tưởng nàng bị cái gì,hay cảm thấy áy náy nên mới có hành động này.

"Ngươi làm sao vậy ?"

"Không có gì"

Tống Hàm Nghi mặt vô biểu tình trả lời,Liêu Kính Hàn nghe nàng nói cũng biết nàng có vấn đề,một khi nữ nhân mà trả lời không có gì tất là có vấn đề,chẳng qua chỉ đang cố tình che giấu nên mới nói như vậy.

"Có phải giữa chúng ta xảy ra hiểu lầm gì hay không ?,nếu là bằng hữu thì cứ việc nói thẳng đi"

"Sếp Liêu ngươi không nên suy nghĩ quá nhiều,ta chẳng qua cảm thấy có chút mệt mõi mà thôi,đã không còn sớm,ta phải trở về,ngươi nghĩ ngơi sớm đi"

Tống Hàm Nghi nhàn nhạt mỉm cười đứng dậy rời đi,trong lòng thầm nghĩ ngươi cũng thật biết đóng kịch,trình độ diễn xuất của ngươi quá tốt,ta còn phải nhờ ngươi chỉ giáo nhiều hơn,nữ nhân luôn luôn nhạy cảm,nàng cảm nhận được Liêu Kính Hàn có thành kiến với mình,nhưng đang cố tình che đậy mà thôi,nếu đã là như vậy nàng cũng không muốn xuất hiện ở trước mặt đối phương nữa,để tránh người ta nói mình không biết xấu hổ,Tống Hàm Nghi cả ngày bận rộn nhiều việc,thời gian nghĩ ngơi cũng không có,từ phim trường trở về không bao lâu đã đến đây thăm Liêu Kính Hàn,đủ biết nàng xem Liêu Kính Hàn là bằng hữu nên mới quan tâm đối phương,nhưng Liêu Kính Hàn lại để cho nàng cảm thấy thất vọng,Liêu Kính Hàn ngơ ngắc nhìn nàng lôi kéo Hạ Lam Ngưng rời đi,trong lòng cảm thấy nàng thật khó hiểu,nữ nhân trên đời này đúng là phức tạp,không cách nào hiểu được,Hứa Gia Văn kinh ngạc nhìn họ rời đi.

"Kính Hàn có phải ngươi làm gì đắc tội với nàng hay không,tại sao chọc giận mỹ nhân của ta,khiến nàng chưa gì đã bỏ đi rồi"

"Chuyện này đâu có liên quan gì đến ta chứ,ngươi tự mình đi hỏi nàng đi,nào biết được trong lòng nàng nghĩ gì"

Liêu Kính Hàn cũng buồn bực tự đi trở về nhà,tự hỏi bộ ngươi làm đại minh tinh là lớn nhất hay sao,ta như vậy chưa đủ lịch sự hay sao,ngươi còn muốn ta phải làm thế nào đây,Liêu Kính Hàn không muốn tâm trạng mình bị ảnh hưởng vì chuyện không đâu,thật sự thì trong lòng Liêu Kính Hàn không có thiện cảm với Tống Hàm Nghi,có lẽ một phần bởi vì dung mạo xinh đẹp đầy yêu mị của nàng,Liêu Kính Hàn luôn cảm thấy nàng là khắc tinh của mình,từ khi gặp được nàng thì cuộc sống vốn bình yên của mình trở nên đầy sóng gió,nói là ghét thì cũng không đến mức độ đó,nói là có thiện cảm thì càng không có khả năng này,huống chi sự việc này cũng không phải lỗi do Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn không có lý do gì để ghét nàng.

Tống Hàm Nghi ra đến bên ngoài đã quăng túi sách vào trong xe,tựa như cái túi sách có thù oán sâu đậm với nàng,Hạ Lam Ngưng không biết khi nàng và Hứa Gia Văn đang trò chuyện,hai người bọn họ nói gì với nhau,mà bây giờ nhìn sắc mặt của Tống Hàm Nghi lãnh đạm như vậy,Tống Hàm Nghi cảm thấy Liêu Kính Hàn quá kiêu ngạo,dù sao nàng cũng có tôn nghiêm của mình,nàng đâu phải là thiếu bằng hữu,việc gì phải quan tâm đến một người coi mình như vật gây phiền toái,nếu không phải vì áy náy do vô tình khiến Liêu Kính Hàn tạo thêm nhiều phiền toái,có lẽ nàng không hơi đâu quan tâm đến tên khốn kiếp như Liêu Kính Hàn,Tống Hàm Nghi cũng không biết tại sao mình lại đột nhiên tức giận như vậy,đã lâu rồi nàng không có nổi giận với ai.
« Chương TrướcChương Tiếp »