Chương 43: Sự tình năm đó (1)

Hạ Uất Dư nhíu mày nhìn bóng dáng của Tần Minh và Tuệ Hy đi xa dần. Anh ta khẽ than thở trong lòng, nhưng mà sau đó… Phù Ngải lại bước đến bên cạnh cậu ta, kính cẩn hỏi

- Hạ thiếu, không biết cậu và cô gái kia có quan hệ gì?

- Không liên quan đến cô!

Thật sự Hạ Uất Dư còn không hiểu tại sao bản thân cậu ta lại có ý bài xích với cái cô gái này. Hạ Uất Dư chưa từng tiếp xúc với cô gái này nhưng ý bài xích lại vô cùng mạnh mẽ. Chưa hết, anh ta dường như nhìn thấy ánh mắt của Phù Ngải khi nhìn Tuệ Hy, rồi khi Tần Minh ôm Tuệ Hy. Từng cử chỉ thân mật giữa Tuệ Hy và Tần Minh cô ta đều không vừa ý. Theo như linh tính thì Hạ Uất Dư biết, cô gái này không đơn giản.

Sau đó, Hạ Uất Dư nhanh chóng trở về nhà chính của Hạ gia ở Đan Mạch. Khi vừa về đến, Hạ Uất Dư đã nhanh chân đi thẳng vào nhà, nhưng lại nhận được câu nói là “Hạ lão gia đang họp ở công ti”

Không nghĩ nhiều, bây giờ Tuyết Kỳ mới là quan trọng nhất. Nên Hạ Uất Dư lập tức đến công ti, xông thẳng vào phòng họp. Ở chiếc ghế quyền lực kia, Hạ lão gia nhíu mày, ông lạnh giọng

- Uất Dư, ra ngoài!.

- Ông nội, con tìm thấy tiểu Kỳ rồi… Ông…

Hạ lão gia nghe được hai từ “Tiểu Kỳ” liền biết người mà Hạ Uất Dư nói đến chính là đứa cháu ngoại duy nhất của ông ‘Thượng Kỷ Tuyết Kỳ’, sau đó… Hạ lão gia mặc kệ tất cả những cổ đông ở đây đang ngu người, liền đi đến bên cạnh Hạ Uất Dư, run rẩy nói…

- Thật… Thật sao? Con tìm thấy Tuyết Kỳ sao? Con bé ở đâu? Nó có tốt không? Minh Minh dạo này thế nào? Nói cho ông biết đi!

Hạ Uất Dư nhìn ông nội của mình kích động như vậy liền chau mày, sau đó anh ta dìu Hạ lão gia ngồi xuống trước đã. Sau đó mới nhàn nhạt nói

- Đúng, con đã gặp Tuyết Kỳ, em ấy rất tốt, hiện tại em ấy đang ở Ba Lan… Còn về phần cô Minh Minh… Ông nội, Tuyết Kỳ nói… Mười sáu năm trước, nhà chính gia tộc Thượng Kỷ đã bị cháy… Cô Minh Minh và cả cha của Tiểu Kỳ, vì cứu em ấy… Nên đã bị thiêu chết.

- C… Ca… Cái gì? Con… Con… Khụ khụ…

- Ông… Ông nội, ông đừng kích động!

Hạ lão gia dường như kích động đến mức sắp ngất. Hạ Uất Dư liền nhanh chóng gọi bác sĩ Ngụy đến. Sau khi đã hồi phục được một chút, Hạ lão gia liền nhìn Hạ Uất Dư rồi nói

- Chuyện đó… Rốt cuộc là sao? Ai… Ai là hung thủ?

- Con cũng không biết nội tình thế nào. Con chỉ nghe Tiểu Kỳ nói… Mười sáu năm trước nhà chính của gia tộc Thượng Kỷ bị cháy lớn… Con đoán, chắc là cô Minh Minh muốn cứu tiểu Kỳ, nên đã hi sinh tính mạng của mình. Còn hung thủ… Hình như Tiểu Kỳ vẫn đang điều tra.

- Minh Minh… Minh Minh chết rồi sao? Minh Minh tại sao lại chết?

Nếu như… Nếu như năm đó ông không ngăn cản tụi nó… Nếu như năm đó ông không từ mặt Minh Minh, vậy thì… Chắc chắn con ông vẫn còn sống vui vẻ… Nhưng bây giờ thì sao? Muộn rồi… Đứa con gái ông yêu thương nhất đã chết lâu như vậy mà đến ngày hôm nay ông biết. Cháu gái của ông lưu lạc bên ngoài mười sáu nhưng đến bây giờ ông tìm ra… Haha… Quả báo… Quả báo đến rồi.

- Ông nội, ông đừng lo… Con nhất định sẽ giúp Tiểu Kỳ tra ra hung thủ. Để cô Minh Minh thanh thản ra đi.

- Tiểu Kỳ… Ông muốn gặp tiểu Kỳ… Con bé ở đâu? Mau đưa ông đi gặp Tiểu Kỳ…

Hạ Uất Dư có chút sững người, bây giờ Tiểu Kỳ chính là không muốn gặp họ. Nếu như, nếu như để Hạ lão gia đến gặp… Khi đó, chắc chắn Tuyết Kỳ sẽ rất giận dữ… Còn nữa, với tình trạng hiện tại của Hạ lão gia… Thật sự không nên để gặp phải kích động. Nghĩ như vậy, Hạ Uất Dư liền nói

- Ông nội, sức khỏe của ông vẫn còn yếu. Đến khi nào ông khỏe hơn, con sẽ đưa ông đến gặp Tiểu Kỳ có được không? Chắc ông cũng không muốn Tiểu Kỳ lo lắng cho ông. Đúng không?

Hạ lão gia nghe như vậy cũng cảm thấy khá có lý. Nếu như ông để Tiểu Kỳ nhìn thấy ông trong bộ dạng yếu ớt này, thì chắc chắn con bé sẽ không chỉ là giận dữ đâu. Nghĩ như vậy, Hạ lão gia liền gật đầu chấp nhận tịnh dưỡng vài hôm. Còn Hạ Uất Dư, anh ta thực sự không biết nên làm sao và anh ta nên bắt đầu từ đâu bây giờ?

Sau đó, Hạ Uất Dư mấy điện thoại gọi cho một người nào đó

- Mười sáu năm trước, nhà chính Thượng Kỷ… Điều tra cho tôi!

[…]

Còn về Tần Minh và Tuệ Hy, sau khi rời khỏi khu bắn cung thì Tần Minh đưa Tuệ Hy về phòng ở khách sạn trước. Sau khi về đến phòng, thì Tần Minh dịu dàng ôm lấy cô, còn Tuệ Hy thì có chút hoảng hốt… Nhưng rồi cô cũng ngoan ngoãn ôm lấy anh

- Dụ án năm đó, là do Tầm Xuyên phóng hỏa… Nhưng mà…

- Nhưng mà thế nào?

- Mười lăm năm trước, Tầm Xuyên cũng đã chết rồi. Nên là bây giờ muốn bắt ông ta về quy tội cũng không được.

- Tại sao? Lý do ông ta phóng hỏa là gì?

Sau đó, Tần Minh liền đem hết những thứ mình điều tra được kể lại cho Tuệ Hy nghe

Năm đó, Tầm Xuyên là quản gia của nhà Thượng Kỷ, sau đó… Ông ta nảy ra tư đồ bất chính với Hạ Minh Minh nên ông ta đã nhiều lần vơ vét tiền của ở nhà Thượng Kỷ và lập một công ti riêng tên là “Minh Xuyên”, nhưng mà… Cái công ti này lại nhanh chóng bị Thượng Kỷ Duy Anh mua lại, rồi cho phá hủy. Từ đó, Tầm Xuyên vừa ôm hận về công, vừa ôm hận về tư.

Trong một lần vô tình Tầm Xuyên đi ngang qua phòng của hai người họ, thì ông ta nghe được âm thanh kì quái phát ra. Thì ra là hai người họ đang ân ái, cánh cửa được Tầm Xuyên hé nhẹ… Ông ta nhìn thân thể của Hạ Minh Minh đến thèm thuồng, cuối cùng… Ông ta đã lên một kế hoạch cưỡиɠ ɧϊếp Hạ Minh Minh

Nhưng mà ông ta không ngờ, khi kế hoạch chuẩn bị bắt đầu, thì Hạ Minh Minh lại có thai…

[…còn…]

#Yu~