Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm

» Tác Giả: ThatTienNu
» Tình Trạng: Hoàn Thành
Chào anh em, lâu rồi em không viết truyện nên thấy hơi ngứa tay và cảm thấy có gì đó khó chịu trong người. Vì thế, hôm nay em xin phép mạo muội kể cho anh em nghe một câu chuyện với nội dung có thật thông qua lời kể lại từ con bạn của em.

Con nhỏ này làm nghề gì thì chắc có lẽ anh em đã hình dung ra được từ tựa đề của câu chuyện. Trước khi đi vào câu chuyện, em xin lưu ý anh em một điều, đây là câu chuyện do em được nghe kể lại chứ em không tận mắt chứng kiến, do đó anh em nào tin cũng được, không tin cũng chả sao, chỉ mong đừng viết những lời xúc phạm đến các nhân vật trong truyện, còn bảo em gió máy, xạo ke thì em gạch vỡ cmn đầu luôn nhé.

Để thêm phần hấp dẫn và chân thật, câu chuyện em sẽ kể theo lối đời thực, trẻ trâu, cộng với đó là một chút từ ngữ "trần trụi", anh em nên cân nhắc trước khi đọc.
Chương 1: Ngày gặp nàng
Giới thiệu sơ lược: Nàng là một thiếu nữ vừa tròn 18, chị cả trong một gia đình nghèo khó, thất ăn thất học. Từ nhỏ, nàng có ước mơ trở thành một nữ tiếp viên hàng không, với những chuyến đi Tây, đi Á, những món ăn ngon ở các nhà hàng sang trọng.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Nhưng nào hay, số phận hẩm hiu, gia cảnh khốn đốn, đã cướp đi ước mơ ấy của nàng. Nàng chính thức thất học vào năm lớp 10, phải ở nhà phụ giúp gia đình để kiếm đồng ra đồng vào lo cho các em.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Lớn lên chút nữa, nhờ sắc đẹp trời phú cùng giọng nói ngọt như mía lụi, nàng tạm biệt gia đình khăn gói lên thành thị kiếm việc bất chấp những lời can ngăn từ ông bà bu. Với nàng, thật không quá khó khăn khi mang về cho gia đình hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đồng chỉ trong vòng 1, 2 năm trời ngắn ngủi.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Nhưng ai nào hay, công việc nàng đang làm phải chịu biết bao sự sỉ nhục từ mọi người, những giọt nước mắt hằng đêm vì nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ các em có lẽ sẽ còn đeo đẳng bên nàng suốt cả cuộc đời này.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ




Chap 1: Ngày gặp nàng


Cách đây khoảng 6 tháng, trong một lần gặp lại đám bạn cũ hồi cấp 3, bọn em đã rủ nhau đi ăn nhậu hát hò. Sau chầu nhậu hôm đó, em, thằng Vinh và thằng Bình đánh tẻ đi thêm tăng 2, tăng 3.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Trong 3 đứa em thì thằng Vinh là thằng có nhiều kinh nghiệm trong mấy vụ đi mát xa, chơi gái nhiều nhất.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Do đó, em và thằng Bình để cho nó làm chủ trì dẫn đường.

Cả 3 bọn em ngồi bàn bạc với nhau thì đi đến quyết định, đó là thay vì đi mát xa như trước đây thì cả 3 sẽ đi chơi gái, thử xem cảm giác mới lạ này nó như thế nào.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Nói thật là khi kể ra việc này em cũng thấy hơi mắc cỡ, nhưng tuổi trẻ mà, rất muốn khám phá những việc mà “người lớn hay làm”. Đây cũng là lần đầu tiên em và thằng Bình đi làm cái trò được cho là “kinh tởm” này, còn riêng thằng chó Vinh thì…nát cmn bét rồi.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


“Ê bọn bây, tao thấy đi mát xa riết cũng chán quá, hôm nay tao dẫn tụi bây đi chơi gái cho biết cảm giác nó như thế nào” (Ku Vinh ra vẻ ta đây ăn chơi)

“Moẹ, tao thấy hơi sợ sợ cái trò đó mày à, lỡ dính sida thì sao” (Em phân vân)

“Tao đồng ý với thằng Vinh, đi mát xa chán bỏ bà” (Thằng Bình đầu trọc trọt cái mõm thúi vào)

“Bọn bây cứ yên tâm, có đeo bao thì chả chết ai đâu, tao đi mấy lần rồi có gì đâu”

“Ùa, vậy thử lần đầu xem sao” (Suy nghĩ một hồi thì em cũng đồng ý)
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


“Thế mày dẫn bọn tao đi đâu đó Vinh, xa không”

“Đâu có xa, gần đây thôi, 2 thằng bây đi chung 1 xe đi, tao đi 1 mình chạy trước dẫn đường”

“Ok nhanh đi còn về”

“Ê, mà tụi bây có đem chứng minh nhân dân không đó” (Thằng Vinh hỏi)

“Có đây này, đi nhanh lên, lắm mồm”
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


Bạch bạch bạch, sau tầm 15 phút thì cả 3 bọn em trên 2 con xe máy cũng đã đến nơi. Đó là một cái khách sạn nhỏ toạ lạc bí mật trên một quốc lộ ở quận thủ đức (quán nào thì em xin phép không được kể ra, tránh tiếp tay cho giặc).
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Vừa vào quán, đập vào mắt ba bọn em là 2 nữ tiếp tân mặc váy ngắn hết sức xinh đẹp, nhìn 2 ẻm mà chỉ muốn chảy máu cam.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


“Bọn anh đi 3 người phải không ạ” (Em tiếp tân nở nụ cười hỏi)

“Hihi, em giỏi quá, đúng 3 người luôn nè, nhớ anh không em” (Thằng Vinh cười đểu troll em nó)
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


“Anh thì quá quen mặt rồi, khách vip quán em mà”

“Em nói quá, anh mới đến đây chừng vài lần chứ mấy, hôm nay anh đem 2 thằng bạn tới cho bọn em đây”

“Bọn anh ngồi ghế chờ xíu đi ạ, để em sắp xếp đào”

“Ok em, nhanh nha, bọn anh trễ rồi đó”

Trong lúc thằng Vinh trò chuyện với 2 ẻm tiếp tân thì em với thằng Bình chỉ biết ngồi đực cái mặt ra, cơ thể cũng hơi run run lên vì sợ.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Với 2 tụi em, có 2 cái sợ chính, thứ nhất là sợ trong lúc đang hành sự thì công an vào phục kích thì nhục cho thanh niên tiêu biểu 2013, thứ hai là sợ chẳng may bị lây một số bệnh tật phụ khoa như: giang mai, lậu, hay sida thì tiêu cmn đời trai.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


To be continued…

🎲 Có Thể Bạn Thích?