- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Gương Vỡ Lại Lành
- Lời Tỏ Tình Của Gió
- Chương 25: Cãi nhau
Lời Tỏ Tình Của Gió
Chương 25: Cãi nhau
Tào Tinh có chút mông lung: “Tớ không coi cậu là bạn thì có thể coi cậu là cái gì chứ?”
Trong đầu Dương Hứa Nhiên hiện lên một đoạn văn từng xem trên mạng.
Khi bạn đặt một câu hỏi, câu trả lời nhận được là một câu hỏi chứ không phải một câu khẳng định, điều này chỉ chứng minh đối phương đang chột dạ.
Động tĩnh của bọn họ không nhỏ, hơn nữa nhân vật chính còn là Dương Hứa Nhiên bình thường nhu nhược và dịu dàng ít nói nên mọi người tò mò quan sát qua.
Khương Hỉ Trừng vốn đang lo lắng Dương Hứa Nhiên sẽ không có khả năng từ chối Tào Tinh, nhưng bây giờ xem ra Dương Hứa Nhiên đối với tình bạn này thực sự thất vọng.
Kỷ Vân cũng không biết lúc nào cô ấy đứng sau lưng Dương Hứa Nhiên, cô ấy nghĩ rằng nếu như Dương Húc Nhiên không nói lại Tào Tình, vậy cô ấy sẽ thay Dương Hứa Nhiên nói lại.
Tào Tinh có chút xấu hổ trước đông đảo ánh mắt đang tập trung trên người mình, có chút không xuống đài được, lại biết phải giải thích thế nào nên lập tức muốn dàn xếp ổn thỏa:
“Tớ xin lỗi cậu vẫn không được à?”
Dương Hứa Nhiên nhìn Tào Tinh trước mặt, chỉ cảm thấy xa lạ.
“Không cần, chúng ta chấm dứt ở đây đi.”
Tào Tinh trong mắt dâng lên nước mắt, cô ta cắn môi dưới, nhưng từ đầu đến cuối vẫn ngẩng cao đầu:
“Chỉ có tớ mới sẵn lòng làm bạn với cậu, cậu vừa nhàm chán vừa rầu rĩ, nếu không phải tớ nhìn thấy cậu đáng thương, làm việc gì cũng mang theo cậu thì bây giờ cậu vẫn cô đơn một mình. Cậu không cảm ơn tớ cũng được đi, lại còn trả đũa à? Tớ thật sự đã nhìn lầm cậu rồi!”
Những người xung quanh đều bị lời nói của Tào Tinh làm cho sửng sốt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vội vàng nhìn phản ứng của Dương Hứa Nhiên.
Dương Hứa Nhiên dường như đã sớm thành thói quen, vẻ mặt nhàn nhạt nói: “Nếu cậu nhìn không vừa mắt tớ như vậy, vậy thì đi tìm người khác đi.”
Tào Tinh hung hăng liếc nhìn cô một cái, xoay người rời đi. Dương Hứa Nhiên đưa mắt nhìn bóng lưng cô ta biến mất qua cửa sau, từ từ ngồi lại vào chỗ ngồi.
Khương Hỉ Trừng sờ đầu vai cô ấy: “Không sao chứ?”
Dương Hứa Nhiên có chút nghẹn ngào nói: “Không có chuyện gì lớn, chỉ là cảm thấy ngột ngạt và buồn rầu mà thôi.”
Kỷ Vân thấy tâm tình của Dương Hứa Nhiên khá tệ, nhảy ra ngoài khơi dậy bầu không khí: “Chúng ta không tiếc nhầm người! Từ nay trở đi nếu cậu đi với hai chúng tớ, vĩnh viễn sẽ không còn cô đơn nữa!”
Dương Hứa Nhiên cúi đầu, một lúc lâu sau thì nói lời cảm ơn.
Lúc xế chiều, ủy ban thể thao phe phẩy tờ đăng ký trên tay, đầy phấn khích.
“Việc đăng ký đại hội thể dục thể thao đã bắt đầu! Mọi người nhiệt tình tham gia đi!”
Học sinh trong lớp xúm lại thảo luận:
“4×100 đã đầy chưa?”
“Tớ đăng ký 3.000 mét.”
“Cậu thích bắn cú ném hay quả bóng thuốc?”
“...”
Khương Hỉ Trừng không có hứng thú, vẫn cúi đầu viết đề.
Cùng lúc đó, lớp 1.
Cổ Chi Châu, ủy viên ban giáo dục thể chất của lớp 1, là ánh mặt trời sáng sủa, một người vô tư không tim không phổi.
Vì có rất ít người đăng ký tham gia bộ môn nên hiện tại bọn họ đang gánh trên vai trách nhiệm vận động những “cu li” vào danh sách hội thao.
Sau những nỗ lực không ngừng nghỉ của cậu ta cuối cùng cũng có một số người đã đồng ý điền tên vào.
Cổ Chi Châu quay sang Sầm Vọng - anh em tốt của cậu ta.
Phải nói hai người có thể trở thành bạn bè, vẫn là có một đoạn sâu xa.
Cổ Chi Châu và Sầm Vọng học cùng trường trung học cơ sở, nhưng bọn họ không biết nhau.
Khi học lớp một trung học cơ sở, cậu ta là một thiếu niên phản nghịch, hàng ngày không học giỏi, nội quy nhà trường cấm cái gì cậu ta sẽ làm cái đó.
Cũng không quan tâm đến xếp hạng, đương nhiên không biết tên Sầm Vọng.
Cho đến một lần chọc người bị một nhóm thanh niên xã hội chặn lại trong một con hẻm để tính sổ.
Cổ Chi Châu tuyệt vọng, chuẩn bị bị đánh sưng mặt sưng mũi.
Cả người cậu ta có loại cảm giác bình tĩnh trước cơn bão sắp ập đến, trong lòng còn đang suy nghĩ: Nếu quay về nói với cha rằng mình bị ngã khi đang đi bộ, không biết cha có tin không.
Dương Hứa Nhiên cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói rõ: “Có đúng không? Vậy đối xử với tớ như một người gọi thì đến, đuổi thì đi cũng là cách cậu coi tớ là bạn bè của cậu sao?”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Gương Vỡ Lại Lành
- Lời Tỏ Tình Của Gió
- Chương 25: Cãi nhau