Chương 2: Ngọn hải đăng lúc nửa đêm

Mặt trăng treo lơ lửng như một chiếc đèn l*иg bạc trên bầu trời đêm khi Như Mộng đứng bên rìa những vách đá gồ ghề của Harborview. Gió biển mằn mặn làm rối tung mái tóc nâu vàng của cô, tiếng sóng vỗ xa xa hòa lẫn với tiếng thì thầm yếu ớt của gió mang theo. Cô nắm chặt lá thư bí ẩn trong tay, trái tim cô là một bản giao hưởng của sự chờ đợi.

Ngọn hải đăng, người lính canh của bờ biển, sừng sững trong bóng tối. Chùm sáng của nó xuyên qua biển hắc diện thạch, quét qua đường chân trời như một người lính canh thầm lặng. Người ta nói rằng ngọn hải đăng này đã dẫn đường cho các thủy thủ đến nơi an toàn qua nhiều thế hệ, nhưng đêm nay, nó lại mang một lời hứa khác.

Khi đồng hồ trên đỉnh ngọn hải đăng điểm nửa đêm, thế giới dường như nín thở. Không khí đặc quánh với sự căng thẳng không nói nên lời. Sau đó, giống như một tiếng vang ma quái, một giai điệu đầy ám ảnh vang lên từ ngọn hải đăng. Đó là một giai điệu kéo theo ký ức, một giai điệu mà Như Mộng không thể xác định được.

Với mỗi nốt nhạc, đại dương như đang thì thầm những điều bí mật, và những ngôi sao trên cao đồng loạt nhấp nháy như thể đang thừa nhận sự phù phép đang treo lơ lửng trên không trung. Trái tim của Như Mộng đập nhanh hơn, và cô biết mình đã đến đúng nơi, đúng lúc.

Ngay khi giai điệu đạt đến đỉnh cao thanh tao, cánh cửa gỗ nặng nề của ngọn hải đăng kêu cọt kẹt mở ra. Một bóng người bước ra, ẩn trong bóng tối. Ánh trăng chiếu lên những đường nét của họ, để lộ ra một khuôn mặt khắc sâu trí tuệ của các thời đại và đôi mắt nắm giữ cả vũ trụ bên trong họ.

Hơi thở của Như Mộng nghẹn lại trong cổ họng, nhưng cô vẫn đứng vững. Giọng nói của người xa lạ khi vang lên như gợn sóng trên mặt hồ phẳng lặng, nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sức mạnh: "Bạn đã đến."

Như Mộng gật đầu, sự tò mò của cô bùng cháy như một ngôi sao: "Tôi đã nhận được thư của anh. Anh là ai và anh muốn gì?"

Bóng người bước lại gần, để lộ nụ cười nửa miệng vừa hiểu biết vừa u sầu: "Tôi là Mạnh Phong, Người giữ bí mật, và em, Như Mộng thân yêu của anh, là người được chọn."

Không khí rộn ràng với một năng lượng thần bí khi Mạnh Phong đưa tay ra. Như Mộng,

bị lôi cuốn bởi những thế lực ngoài tầm hiểu biết của cô, đã trao cho anh lá thư bí ẩn. Với một cái chạm nhẹ nhàng, anh nhận lấy nó, mắt anh không bao giờ rời khỏi cô.Trong khoảnh khắc đó, bên dưới bầu trời đầy trăng và bên tiếng sóng biển rì rào, một giao ước với định mệnh đã được hình thành. Như Mộng và Mạnh Phong, hợp nhất bởi bức thư bí ẩn và giai điệu đầy ám ảnh, sẽ bắt đầu cuộc hành trình làm sáng tỏ những bí ẩn của Harborview và tiết lộ những câu chuyện chưa kể ẩn giấu trong lời thì thầm của gió.