Chương 92: Mất Trí?

Thú Huyết Thảo, đây chính là tứ phẩm linh thảo, có tác dụng tinh lọc huyết dịch, phản tổ quy tông.

Đúng vậy, chính là phản tổ quy tông!

Hạ giới yêu thú, phần lớn chính là tiên giới Chân Linh hậu duệ, tại sâu trong bọn nó huyết mạch mạch bên trong vẫn luôn luôn tồn tại chân linh tinh huyết, tuy nhiên khác biệt chính là tinh huyết độ nồng đậm mà thôi.

Trong đó chân linh huyết càng nồng đậm, yêu thú thiên phú lại càng cao, tu luyện càng nhanh.

Thậm chí huyết mạch chân linh nồng đậm đến một mức nhất định, yêu thú còn có thể phản tổ quy tông, lột xác biến thành nó tổ tiên hình dáng, trở thành chân chính Chân Linh.

Bình thường, phương pháp phản tổ quy tông đơn giản nhất chính là không ngừng tu luyện đột phá, chỉ có đột phá cảnh giới, bản thân tiếp nhận thăng hoa, chân linh tinh huyết trong cơ thể cũng theo đó sẽ càng lúc càng trở nên nồng đậm, cuối cùng thành công lột xác trở thành chân linh.

Bất quá khả năng này cực kỳ nhỏ, có thể thành công yêu tộc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Mà so sánh Thú Huyết Thảo lại càng thêm dễ dàng, chỉ cần nuốt vào liền có thể để cho tinh huyết trở nên nồng đậm, nếu như số lượng đủ nhiều còn có thể trực tiếp phản tổ quy tông.

Tuy nhiên Thú Huyết Thảo loại này linh thảo cũng không phải là củ cải trắng, muốn nhặt liền tùy tiện nhặt.

Bọn chúng đa phần đều sinh trưởng tại điều kiện huyết khí nồng đậm, tiêu biểu chính là trên thi thể các loại cường đại yêu thú.

Trước mắt gốc này Thú Huyết Thảo cũng là Dương Tuấn từ trong Dược Cốc lấy ra, niên đại không kém, ít cũng nhất cũng có ngàn năm đi.

Xì xì!

Tại Tử Lân Ưng phục dục một khắc, nó quanh thân đột nhiên bốc lên nồng đậm huyết quang, tiếp sau đó các loại tổn thương trên thân bắt đầu nhanh chóng tự lành, mắt thường đều có thể thấy rõ.

Ba phút trôi qua!

Tử Lân Ưng cơ bản đã khôi phục như lúc ban đầu, rách da thịt, cháy đi sợi lông cũng đã mọc lại y nguyên, nhìn qua không có một chút tổn hao, thậm chí so với lúc ban đồng lại càng thêm óng mượt, khỏe khoắn hơn rất nhiều.

Đây chính là Thú Huyết Thảo tinh lọc tinh huyết mang đến tác dụng, không chỉ giúp tăng lên tiềm lực mà còn hỗ trợ khôi phục thương thế.

Bất quá trước mắt Thú Huyết Thảo có tác dụng nhanh như vậy, nguyên nhân lớn nhất hẳn là liên quan đến nó miên kỷ, ngàn năm linh dược, bên trong dược lực tích lũy đã sớm đạt đến mức cực kỳ kinh người.

Xong mặc dù đã khôi phục thương thế, nhưng Tử Lân Ưng vẫn như cũ không có dấu hiệu tỉnh lại.

Thấy vậy Dương Tuấn đành quyết định ở lại trông chừng, dù sao bản thông cũng không gấp gáp cái gì.

— QUẢNG CÁO —

Event

-" Xem trời cũng sắp tối rồi, trước kiếm cái gì đó ăn đi, rất lâu rồi chưa được thưởng thức thơm ngon món ăn. " Dương Tuấn khẽ lẩm bẩm bẩm nói.

Sự thực cũng là như vậy, suốt thời gian bế quan, hắn ngoài ăn Ích Cốc Đan bên ngoài cũng chỉ có cắn nuốt linh dược, nhiều năm lặp đi lặp lại, hai thứ này vị đạo đã sớm ăn đến chán ngấy.

-" . . . "

Chưa đến năm phút, một con nai xấu số đã bị Dương Tuấn bắt được.

Trải qua một vài bước làm sạch cơ bản sau đó, Dương Tuấn liền thêm vào một chút gia vị rồi mang chế biến.



Hắn tự nhận bản thân tay nghề không tệ, đây cũng chính là hơn chục năm không ngừng lăn lộn mà luyện thành, kết hợp cả với kiếp trước phương pháp nấu ăn, mặc dù làm ra vị đạo không so sánh được với đỉnh cấp trù sư, nhưng tại thế giới này liền đã có thể coi là mỹ thực cũng không ngoa.

Thời gian chậm rãi trôi qua, một mùi thơm hấp dẫn rất nhanh đã lan tỏa ra xung quanh.

Nếu như là bình thường, mùi thơm rất có thể sẽ dẫn đến xung quanh dã thú hay thậm chí là yêu thú tấn công.

Thế nhưng nơi này có Tử Lân Ưng tại, ngoại trừ một chút vô tri vô giác sinh vật, còn lại phần lớn đều đã bị Tử Lân Ưng trên thân tỏa ra khí tức đáng sợ dọa chạy.

Ực!

Đột nhiên, một tiếng nuốt nước bọt vang lên.

Dương Tuấn quay đầu nhìn sang, Tử Lân Ưng không biết đã từ khi nào tỉnh lại, nó đầu ưng ngẩng lên, hai con mắt tựa như minh châu phát sáng nhìn về phía đống lửa bên trên vàng ươm con nai.

-" Thịt… ngon quá, ta muốn ăn thịt! " Tử Lân Ưng mở miệng khàn khàn nói.

Tuy nhiên nó cũng không có ngay lập tức bổ nhào vào mà ánh mắt khẽ đưa nhìn về Dương Tuấn vị trí.

Không biết tại sao, trước mắt nam tử không chỉ để nó cảm thấy rất quen thuộc mà cũng khiến nó cảm thấy rất e ngại, cảm giác này xuất phát từ sâu trong linh hồn, để nó không dám tiến lại gần trước mặt nam tử.

-" Tại sao ta cái gì cũng không nhớ được, trước mặt kẻ này là ai? " Tử Lân Ưng hai chi trước ôm lấy đầu lâu tự hỏi.

Tại nó trong đầu, một chút ký ức về trước mắt nam tử cũng không có, cho dù cố gắng làm sao nhớ cũng không nhớ ra, giống như tất cả đều là ảo giác vậy.

Xong không chỉ riêng phần này ký ức, còn có rất nhiều phần khác ký ức khác cũng đồng dạng bị mất đi, trở nên mơ mơ hồ hồ không xác định.

Cảm giác này cực kỳ khó chịu, cơ hồ đem Tử Lân Ưng chọc tới không nhịn được mà chửi mắng một tiếng: -" Chết tiệt… "

— QUẢNG CÁO —

Event

Một bên bình thản nướng thịt Dương Tuấn chứng kiến cảnh này thì có hơi chút ngừng lại, ánh mắt nghi hoặc nhìn lấy Tử Lân Ưng.

Con chim này phát điên cái gì?

Thế nhưng nhìn một hồi, Dương Tuấn lại phát hiện ra khác thường.

Như có suy đoán, hắn lập tức đứng dậy đem con nai cắt ra cái đùi, sau đó đưa tới Tử Lân Ưng trước mặt nói: -" Cho ngươi. "

Vốn sắp phát điên Tử Lân Ưng nghe vậy đột nhiên ngừng lại, to lớn đầu ưng ngẩng lên, hai con tử sắc đồng tử nhìn chằm chằm lấy Dương Tuấn.

Cũng không có làm ra cái gì động tác, bất động một hồi Từ Lân Ưng rốt cuộc mở miệng nghi hoặc nói: -" Cho ta? "

-" Đúng vậy, thịt này cho ngươi. "

-" Tại sao lại cho ta? Chúng ta có quen biết? Ngươi biết ta là ai sao? " Tử Lân Ưng ánh mắt đầy mong đợi nhìn Dương Tuấn hỏi.

Nghe những lời này Dương Tuấn cơ bản đã có thể khẳng định một điều, con này đầu ưng là bị mất trí nhớ.

Đúng vậy, là mất trí nhớ!



Kim đan đại yêu mất trí nhớ, cái này nếu như nói ra quả thật khó có người có thể mà tin.

Bất quá khả năng này Dương Tuấn cũng không có tin tưởng một trăm phần trăm, phải biết con này đầu ưng yêu thú thế nhưng cực kỳ gian xảo, nhỡ đâu trước mắt toàn bộ là nó diễn kỹ biểu hiện để lừa Dương Tuấn lộ ra sơ hở, sau đó cho một kích chí mạng thì sao.

Nghĩ đến đây, Dương Tuấn lập tức nâng lên cảnh giác trong lòng, đồng thời âm thầm khinh bỉ mỏi tiếng: " Nghĩ diễn, vậy Dương ca ca liền diễn với ngươi một hồi vậy. "

Ánh mắt lóe lên một tia gian xảo rồi biến mất, tiếp sau đó chỉ thấy Dương Tuấn vẻ mặt biểu hiện ra hốt hoảng nói:

-" Chuyện gì xảy ra, Tử Lân huynh đệ, ngươi quên ta rồi sao? Ta là Dương Tuấn, là ngươi từ nhỏ tốt nhất bạn tốt đây. "

Dương Tuấn vừa nói, sắc mặt vừa biểu lộ ra cực kỳ tức giận:

-" Là kẻ nào? Là kẻ nào khiến ngươi ra nông nỗi này? Nói cho ta một tiếng, ta lập tức chém sư phụ nó, hϊếp da^ʍ sư muội nó. "

Nhìn lấy Dương Tuấn vẻ mặt tức giận không phải giả, kết hợp với hắn lời nói, Tử Lân Ưng phút chốc liền có chút xúc động.

— QUẢNG CÁO —

Event

Bất quá nó mặc dù mất trí nhớ nhưng vẫn không ngu, chỉ bằng Dương Tuấn lời nói cũng không quá thực sự tin tưởng.

-" Ngươi có bằng chứng gì chứng minh chúng ta là bạn tốt? " Tử Lân mở miệng hỏi.

Đến đây Dương Tuấn liền có chút chột dạ, cái này đầu ưng vẫn còn rất tỉnh táo a!

Hơi suy nghĩ trong thoáng chốc, hắn sắc mặt đột nhiên biến trở nên nghiêm túc, hai mắt nhìn thẳng lấy Tử Lân Ưng mà nói:

-" Ngươi nghi ngờ ta? "

-" Được lắm Tử Lân Ưng, ta không nghĩ ngươi là một kẻ như vậy, quả thật là uổng công Dương Tuấn ta lo lắng cho ngươi. "

Dương Tuấn khóe mắt đỏ lên, một cỗ bi thương khó mà che giấu hiện ra:

-" Lúc nguy hiểm nhất là ai đã cứu ngươi, lúc khó khăn nhất là ai đã chăm sóc ngươi,... Để bây giờ ngươi lành lặn, ngươi tốt rồi, ta cũng thành chẳng là cái thá gì.

Hahaha, quả thật Dương Tuấn ta nhìn sai người rồi, đúng vậy, là ta sai. "

Giống như là thật sự bị phản bội, Dương Tuấn càng diễn càng sâu, càng diễn càng nhập tâm, tất cả các loại cảm xúc bi thương nhất đều bị hắn bộc lộ ra.

Thậm chí trong thoáng chốc chính hắn còn cảm thấy tin tưởng đây là sự thật.

" Kiếp trước, ta không làm diễn viên quả thật là một sự mất mát lớn của ngành sân khấu điện ảnh nước nhà mà! "

Tự cảm thán một câu sau đó, Dương Tuấn lại tiếp tục nhập vai diễn cảnh, thế nhưng đang lúc hắn muốn hòa vào vai diễn, bộc lộ ra rung động lòng người nhất cảm xúc thì một tiếng quát lớn vang lên.

-" Im miệng! "

Nhìn lại, chỉ thấy Tử Lân Ưng hai mắt đã biến đến đỏ ngầu, toàn thân rẩy, lông vũ dựng lên tức giận nhìn lấy Dương Tuấn.

Thứ ánh mắt này nếu có thể gϊếŧ người mà nói, quả thật Dương Tuấn không biết đã chết bao nhiêu lần, ngay cả tro bụi thậm chí cũng không còn.