Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lôi Quân

Chương 121: Đại Chiến Bắt Đầu

« Chương TrướcChương Tiếp »
-" Ngươi Huyết Ma Giáo không thật tốt ẩn nấp, dám đến Đế đô nháo sự, với lại còn ở thời điểm này quấy rồi, làm sao, không sợ ta Đại Việt đế quốc đem ngươi Huyết Ma Giáo diệt trừ tận gốc? "

Huyền Không Ngụy chậm rãi đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói.

-" Hahaha, Ngụy Đô Đốc quả thực làm ta sợ muốn chết, ngươi Đại Việt nếu có thể diệt đi ta Huyết Ma Giáo đã sớm động thủ, cần gì phải chờ đến bây giờ đâu? "

-" Không biết sống chết. " Huyền Không Ngụy trong mắt nổi lên lãnh quang, phút chốc sau đó liền muốn động thủ.

Xong không đợi Huyền Không Ngụy ra tay, Quyết Huyết đấu trường một góc, một đạo hắc vụ bốc lên.

Đoàn kia hắc vụ phóng lên cao, thoáng chốc liền đến đám người trước mặt.

Đợi hắc vụ chậm rãi tiêu tán, bên trong cũng lộ ra một đạo bóng người.

Đó là một người ăn mặc hắc y, trên mặt đeo một chiếc chiếc màu nâu mặt nạ, đặc biệt chính là chiếc mặt nạ mày chỉ có một mắt, lộ ra bên trong một viên đen kịt con ngươi.

-" Hắc Ma Giáo, Hình Nguyên, gặp qua chư vị."

Lời còn chưa dứt, hư không bên trên kim quang đột nhiên lóe lên, lại là một bóng người xuất hiện.

Còn chưa tới gần, âm thanh đã truyền đến: -" Như thế náo nhiệt tràng diện, làm sao có thể thiếu đi bần tăng đây. "

-" Ma Phật Giáo, Đoạn Đức. " Đạo Phong chân nhân ánh mắt ngưng trọng nhìn xem người tới, nhẹ giọng thì thầm.

Hiển nhiên hắn cũng nhận ra người tới.

Thân hình mập mạp, hai cái tai lớn trễ xuống, trên thân khoác một bộ màu đen cà xa, người tới vậy chính là một lão mặt mũi phúc hậu hòa thượng.

-" Hắc Ma Giáo, Ma Phật Giáo, làm sao, các ngươi đây là muốn hạ quyết tâm cùng Đại Việt là địch? " Nhìn xem Hình Nguyên cùng Đoạn Đức, Huyền Không Ngụy hai mắt khẽ híp, giọng nói đầy lạnh lùng.

-" Ngụy Đô Đốc đừng có hiểu lầm, ta bản ý vốn là muốn cự tuyệt, nhưng là trong chùa dạo gần đây hương khách không tốt lắm, cho nên, để duy trì sinh hoạt, bần tăng chỉ đành gượng ép xuất thủ. " Đoạn Đức giọng điệu khó xử nói.

-" Hừ! Bớt hoa ngôn xảo ngữ, đã tới đây vậy các người một người cũng đừng hòng rời đi. " Huyền Không Ngụy hừ lạnh một tiếng.

Đồng thời trong tay không biết từ lúc nào đã nhiều thêm một thanh màu bạc trường thương, mũi thương hàn mang loe lên quát:

-" Động thủ! "

Theo Huyền Không Ngụy quát lạnh một tiếng, bên cạnh Đạo Phong chân nhân cùng Tịnh Nguyệt Hồng cũng đồng loạt đứng dậy.

Hai người bọn hắn mặc dù chỉ là khách mời, xong đã đến nước này, muốn không xuất thủ đều không được, đám này ma nhân cũng không phải ăn chay.

Hơn nữa cho dù lần này bình an rời đi, Đại Việt đế quốc cũng chưa chắc để yên cho bọn hắn.

-" Hắc Hắc! " Huyết Y gặp đây, một tay phất lên.

Nhất thời một dòng Huyết Hà tại trên hư không ngưng tụ.

Huyết hà kích thước khổng lồ, nhìn qua liền tựa như huyết long vắt ngang bầu trời, hình thành sau đó liền hướng về Huyền Không Ngụy ba người ập xuống.

-" Nếu đã vậy, các ngươi liền nếm thử bản tọa Huyết Hà Thiên Nguyên Sát đi. " Huyết Y cuồng tiếu một tiếng.



-" Cái gì cẩu thí sông máu, hôm nay liền để ngươi kiến thức bổn đô đốc độc kỹ thương pháp. "

-" Phá Long Nhất Thương! "

Huyền Không Ngụy lúc này gầm lên một tiếng, trong tay màu bạc trường thương cũng đồng dạng hướng về đỉnh đầu đâm lên.

Ngao!

Thân thương khẽ run, một đầu màu bạc long ảnh phá không mà ra, nó giương nanh múa vuốt trực tiếp hướng thẳng đến Huyết Hà mà cắn tới.

Oành!

Một tiếng mổ đinh tai nhức óc vang lên, Huyết hà cùng Long ảnh đồng thời tán loạn.

Đại chiến chính thức bắt đầu!

Đạo Phong chân nhân một tay phất lên, không trung Kim Long Thải Phượng ngưng tụ, gào thét một tiếng, măng theo lăng lệ sát cơ đột nhiên phóng tới Hình Nguyên.

-" Hắc hắc! Ngươi đây là đem bản tọa xem như quả hồng mềm muốn bóp sao thì bóp. " Hình Nguyên vung tay lên, bỗng nhiên ở giữa hắc vụ mọc thành bụi, đem Kim Long Thải Phượng đều cho bọc lại.

Huyền Không Ngụy quanh thân hư không tựa hồ bị bóp méo một chút, từ phía sau hắn đứng lấy một tôn trăm trượng cao hư ảnh.

Cái kia hư ảnh tựa như một tôn Ma Thần, trong tay đồng dạng là nắm lấy phóng đại màu bạc trường thương.

-" Ngươi đã ngưng kết hư tướng? " Huyết Y ánh mắt bên trong đều là ngưng trọng thần sắc.

-" Hôm nay ngươi liền lưu lại nơi này đi. " Huyền Không Ngụy âm thanh lớn tựa như tiếng chuông vang.

-" Vậy thì phải nhìn ngươi bản sự. " Huyết Y nhe răng cười dữ tợn, đồng thời hai tay cũng vung lên, một đạo Huyết Hà lại ngưng tụ hướng về hướng về đằng trước Huyền Không Ngụy ập tới.

Chỉ bất quá còn chưa tới trước người, bất ngờ ở giữa không trung tôn kia hư ảnh đã cầm trong tay đại thương bổ xuống.

Tựa như Khai Thiên Tích Địa bình thường phong duệ chi khí, một thương này trực tiếp đem cái kia khổng lồ huyết hà bổ ra làm đôi tán loạn.

-" Lão bà bà, đã mỗi người bọn hắn đều đã giao thủ, chúng ta cũng không thể nhàn rỗi, đúng không. " Đoạn Đức hướng về phía Tịnh Nguyệt hồng nói.

-" Chết tiệt con lừa chọc, ngươi kêu ai là lão bà bà đâu, quả thực là miệng chó không mọc được ngà voi. " Tịnh Nguyệt Hồng cả giận nói.

-" Hô hô! Thí chủ bớt nóng giận, hôm nay bần tăng làm phúc, liền tiễn thí chủ lên Tây Thiên. " Đoạn Đức tay phải đánh ra một chường, nhất thời kim quang đầy trời, một đạo khổng lồ bàn tay hư ảnh ngưng tụ xuống.

Nhìn qua thì giống như là Như Lai thần thủ.

-" Ngươi con lừa chọc đừng có nói sớm, ai lên trên Tây Thiên còn chưa nhất định đây, ít ở chỗ này thả bậy. " Tịnh Nguyệt Hồng trong tay chẳng biết lúc nào xuất hiện một thanh ngọc kiếm.

Chỉ thấy nàng khẽ vung lên, hư không phút chốc tràn ngập băng tuyết, một đạo kiếm quang theo đó bắn ra, trực tiếp đem khổng lồ bàn tay đánh nát.

. . .

Trên hư không động tĩnh truyền ra về sau, phía dưới chiến đấu lại càng thêm phần kịch liệt.

Các lối ra vào thông đạo lúc này không ngừng có thủ vệ xông ra.

Bất quá đứng trước một biển Huyết Thi, bọn hắn một chút đó số lượng như vậy quả thực không đáng nhắc tới.



Bởi tới đây quan chiến người thực sự nhiều lắm, mỗi một người chết đi vậy liền tương đương với Huyết Thi lại gia tăng thêm một con. Xong không chỉ như vậy, Huyết Y lại còn cực kỳ khó gϊếŧ, nếu không gϊếŧ được Huyết Thi Trùng thì cho dù đánh bể đầu, chặt đứt tay, đứt chân huyết thi nó vẫn có thể chiến đấu.

Bành!

Tiện tay đem một con Huyết Thi đầu đánh nổ, Trần Quân Lập vội vã tại giữa hỗn loại chiến đấu chạy xuyên qua.

Lấy Trần Lập Quân không mấy nổi bật thực lực, Thiên Kiêu Hội vòng thứ hai liền đã sớm bị loại.

Xong hắn cũng không có rời đi, ngược lại vẫn kiên nhẫn ở xem quan chiến.

Bất quá thật không nghĩ đến lại bất ngờ xảy ra dị biến, càng đen đủi chính là, Trần Lập Quân ba người vị trí lại gần ngay một chỗ huyết trụ tự bạo trung tâm.

Tiếp đó cả ba mặc dù tránh thoát, nhưng cũng lẫn nhau ở giữa mất dấu.

Lúc này Trần Lập Quân vội vã như vậy cũng chính là tìm hai người Nhược Hi cùng Tiểu Hoàn tung tích.

Tại cái này hỗn loạn chiến trường, đừng nói là Nhất Lưu hay Luyện Khí chín tầng cao thủ, cho dù là Trúc Cơ cường giả cũng có rất lớn tử vong nguy cơ.

Cho nên hai người các nàng một cái Nhị lưu cùng Tam lưu cơ hồ chính là mọi thời khắc đều có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc.

-" Nhược Hi, nàng đừng có xảy ra chuyện. " Trần Lập Quân trong lòng nóng như lửa đốt.

May mắn trời không phụ lòng người, Trần Lập rất nhanh đã phát hiện Nhược Hi hai người tung tích.

Chỉ thấy các nàng lúc này đang bị một đám Huyết Thi vây công.

-" Đáng chết! "

Nhược Hi trong tay trường kiềm bay múa, hàn mang lóe lên liền có một con Huyết Thi bị đánh bay.

Xong vây công các nàng Huyết Thi thực sự nhiều lắm, cơ hồ chính là đánh mãi không hết.

Mà bị nàng đánh bay con kia Huyết Thi lúc này lại đứng dậy, trên ngực mặc dù nhiều hơn một đạo vết chém thấu xương, tuy nhiên như vậy cũng không có ảnh hưởng, nó vẫn như cũ sinh lòng hoạt hổ xông về phía Nhược Hi hai người.

Khó chơi là vậy, nhưng may mắn là đám này Huyết Thi thực lực không mạnh, đa phần đều là từ tam lưu đổ xuống.

Lấy Nhược Hi hai người thực lực vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ một lát.

Thế nhưng một khi chiến đấu lâu dài, cho dù các nàng không bị Huyết Thi chém gϊếŧ cũng cũng sẽ bị cạn kiệt chân khí mà chết.

-" Tiểu thư cẩn thận! " Đột nhiên vào lúc này Tiểu Hoàn khẽ hô.

Nhược Hi sau lưng không biết từ lúc nào đã đứng đó một con huyết thi, nó miệng máu hôi thối mở ra, thèm khát hướng về nàng trắng nõn cái cổ cắn tới.

Quá bất ngờ, Nhược Hi cơ hồ phản ứng không kịp, nhất thời chỉ thể trơ mắt nhìn xem Huyết Thi cắn tới.

Nhưng ngay tại vào lúc này, đột nhiên một đạo bóng người xuất hiện tại Nhược Hi trước mặt, phủ kín kim sa bàn tay vung lên, một quyền trực tiếp đem con này huyết thi cái đầu đánh nổ.

Không những vậy, kim sa bàn tay còn tiện đem xung quanh mấy con huyết thi hất bay.

-" Sư muội không sao chứ? "
« Chương TrướcChương Tiếp »