Nghiêm Tư Cẩn vừa về tới siêu thị, Tằng Nữu liền đóng cửa lại.
“Ông chủ đưa học trưởng về nhà?” Tằng Nữu vừa lúc kết thúc việc buôn bán, thuận miệng hỏi.
“Ừ, còn hẹn lần sau sẽ cùng đi ăn cơm.” Nghiêm Tư Cẩn khẽ cười, lộ ra ôn nhu nhất quán, Tằng Nữu càng nhìn càng tức giận.
“Có phải ông chủ thích vị học trưởng kia?”
“Hả?”
“Bởi vì em nhìn thấy hai mắt ông chủ đều sáng tỏ.”
“Sao lại vậy được……” Nghiêm Tư Cẩn buồn cười nghĩ, anh đối với học trưởng chỉ là hậu bối sùng bái trưởng bối mà thôi.
“Thật sao?” Tằng Nữu hai tay kích động nắm chặt Nghiêm Tư Cẩn.
Nghe được đối phương nói không thích người kia, nặng nề thở phào một cái cả người tâm tình vui sướиɠ ngay cả Tằng Nữu cũng không biết chính mình là chân tình hay giả dối, chỉ là tròn mắt nóng bỏng nhìn kỹ đối phương.
“Ầy…… Thật mà.” Nghiêm Tư Cẩn rút tay.
“Em thích anh, thật sự rất thích anh, em không muốn anh thích người khác, cũng không muốn nhìn thấy anh cười với người khác. Ông chủ, em thật sự thích anh!”
Nghiêm Tư Cẩn đầu tiên là sửng sốt, sau đó nở nụ cười nhàn nhạt, nụ cười so với trước còn có chút ngượng ngùng.
Tiểu Ngưu vì mình mà ghen sao? Nghĩ đến mình trong lứa tuổi này, còn có người sẽ vì chính mình ghen, tim Nghiêm Tư Cẩn mềm nhũn, nụ cười càng ôn hòa hơn.
“Em thật sự thích ông chủ, thật ghen tỵ khi thấy anh đối xử tốt với người khác.” Tằng Nữu tiến đến gần, lần thứ hai nắm lấy tay Nghiêm Tư Cẩn đặt trước ngực mình, nhiệt tình nhìn chăm chú đối phương sau mắt kính, lông mi run run giấu trong đôi mắt.
Âm thanh gợi cảm trầm thấp bỗng nhiên tiến vào trong tai Nghiêm Tư Cẩn, “Muốn ôm ông chủ, yêu thương ông chủ, vuốt ve ông chủ, hoàn toàn có được ông chủ, thật thích, thật thích……”
“Tiểu Ngưu!” Tuy đã nghe qua đối phương nhiều lần biểu lộ, nhưng Nghiêm Tư Cẩn thâm tâm từ từ mềm hóa giờ khắc này nghe được xong tâm tình cũng xảy ra biến hóa.
Muốn gạt tay đối phương ra nhưng làm không lại, trong mắt đáng yêu ngoan ngoãn Tiểu Ngưu tựa như biến thân thành một người lớn, âm thanh đầu độc thiêu đốt linh hồn của anh, “Em thật thích ông chủ, em muốn ông chủ, ông chủ cho em đi có được không?”
Vành tai bị ngậm lấy, thân thể Nghiêm Tư Cẩn run lên, nhưng anh chống cự thật sự không có tác dụng gì. Bị Tằng Nữu khıêυ khí©h một hồi anh khó có thể hành động, bên tai nghe được thông báo nóng bỏng, trước mắt là dáng vẻ đáng yêu cùng thâm tình của Tiểu Ngưu.
Tằng Nữu nhìn thấy đối phương từ từ mê loạn, cậu khẽ cười, cậu vốn không muốn gấp như thế, nhưng nghĩ tới buổi chiều chạng vạng đó anh đối với người khác đầy nhiệt tình, cậu bỗng nhiên muốn ngay lập tức đem nam nhân đoạt vào trong tay.
Vào lúc Tằng Nữu đang chăm chú nhìn anh, Nghiêm Tư Cẩn từ từ thổ lộ, “Em, em thật sự thích anh sao? Anh có chỗ nào tốt chứ?”
“Em không biết, em không biết……” Tằng Nữu ôm thật chặt Nghiêm Tư Cẩn, giọng hoảng hốt nói, “Chỉ có anh đối xử với em thật tốt, chân tâm thật lòng, em chỉ muốn anh nhìn em, rất thích anh quá thích anh……”
Lời Tằng Nữu nghe thật xót ruột khiến người khác đau lòng, nhưng cũng làm cho Nghiêm Tư Cẩn cảm giác được đối phương đem tình cảm của chính mình ra thật chân thành, “Anh……”
Nghiêm Tư Cẩn còn muốn xác nhận điều gì đó, nhưng Tằng Nữu đã cướp đi cơ hội, dùng sức hôn lên miệng anh.
Môi Nghiêm Tư Cẩn bị Tằng Nữu hôn, màu đỏ lộ ra mê người, Tằng Nữu càng xem càng hợp khẩu vị.
Cởi xuống kính mắt đối phương, Tằng Nữu tiếp tục biểu lộ “Em thật sự rất thích ông chủ”, thúc đẩy tìиɧ ɖu͙© từ Nghiêm Tư Cẩn.
Đời sống tình cảm của Nghiêm Tư Cẩn đã trống trải quá lâu, vốn đã bắt đầu mềm nhũn, hơn nữa vào giờ phút này Tằng Nữu lại nhiệt tình biểu lộ cùng khıêυ khí©h cực lực, hết thảy lý trí đều bị anh vứt bỏ, anh chỉ muốn có chút ấm áp ngọt ngào cùng cảm giác động lòng lần thứ hai.
Tim đập nẩy lên từng nhịp, đối phương tỏa ra mùi vị tìиɧ ɖu͙© khiến Nghiêm Tư Cẩn cảm hóa, Nghiêm Tư Cẩn nhắm mắt lại, cảm thấy như đang ở trong thế giới tràn đầy tình yêu, mà anh cái gì cũng đều không muốn quản, chỉ muốn trầm luân thật sâu, nắm giữ hạnh phúc.
Tằng Nữu như một nhà ảo thuật, cấp tốc lột đi quần áo Nghiêm Tư Cẩn. Cậu đem quần đối phương kéo xuống, ném trên sàn nhà, ôm đầu người nọ dùng sức hôn môi.
Đầu ở ngay trước ngực đối phương không ngừng gặm cắn, Nghiêm Tư Cẩn vừa lạnh vừa sợ, ý thức anh hỗn loạn chỉ có thể hé miệng thở dồn dập, thân thể tiến đến gần đối phương, dùng cánh tay gầy yếu nắm lấy bả vai đối phương.
Nghiêm Tư Cẩn xác thực muốn quên đi tất cả, chỉ muốn hãm sâu vào nhu tình mật ý của đối phương, khi anh từ hướng chính diện bị ép xuống trên sàn nhà lạnh lẽo, anh đã quên đi cơn ác mộng đau đớn lúc trước.
Miệng thì luôn nói thích, nhưng tâm ý chân chính của Tằng Nữu cũng không hoàn toàn là như vậy, cậu biết lúc này Nghiêm Tư Cẩn đã triệt để bị chính mình dìm sâu vào lời nói trót lưỡi đầu môi, thấy thân thể nam nhân từ từ bị chính mình khai phá, hô hấp cậu cũng dồn dập lên.
Đem đối phương đặt ở dưới thân, ấn xuống sàn nhà, một bên Tằng Nữu liếʍ phía sau lưng nam nhân một bên dùng tay đùa giỡn dương v*t đối phương, nghe được tiếng rêи ɾỉ trong miệng Nghiêm Tư Cẩn, cậu dùng bắp đùi mở hai chân nam nhân còn đang khép lại, ép buộc đối phương dạng chân ra.
Tằng Nữu không hi vọng bị nam nhân phát hiện diện mạo thật sự của mình, nhưng cậu thật sự muốn nam nhân, mạnh mẽ đâm vào nam nhân có lẽ sẽ tạo hồi ức không vui mang đến cho nam nhân, cậu còn muốn tiếp tục đùa giỡn nắm giữ nam nhân này, tùy ý âu yếm nam nhân nửa ngày, cậu vẫn quyết định dùng lời nói để mê hoặc nam nhân này.
“Ông chủ…… Em thật sự rất thích anh.” Trong mắt ẩm ướt, cậu hướng về mặt nam nhân, thân thể đè lên tấm lưng trần trụi không cường tráng, “Anh cho em đi có được không?”
Nghiêm Tư Cẩn sớm đã bị Tằng Nữu khıêυ khí©h cùng lời chót lưỡi đầu môi mê hoặc, ánh mắt anh mờ mịt tan rã nhìn kỹ thiếu niên dựa vào đây khẩn cầu, “Anh……”
Tằng Nữu tiếp tục cầu tình, “Ông chủ, thật sự, em thật sự rất thích anh, em không làm đau anh đâu, đem anh gửi gắm cho em được không? Em rất muốn vào trong thân thể anh……”
Vật thể nóng bỏng đỉnh vào phía sau mình, Nghiêm Tư Cẩn rõ ràng biết đó là cái gì, cuối cùng trong đầu anh nhớ tới chuyện ngày đó, nhưng nhìn Tiểu Ngưu thâm tình biểu tình thương xót, anh thất thần “Ừ” một tiếng.
Tằng Nữu được cho phép, lập tức thể hiện ra nụ cười xinh đẹp nhất mà cậu có, nói tiếp “Ông chủ anh đối với em thật tốt…… Em thật sự rất thích anh……” Lời nói ôn nhu âu yếm, mà thân thể lại tàn khốc mạnh mẽ đâm vào địa phương nơi Nghiêm Tư Cẩn chưa được khai phá.
“Á!” Thời điểm bị xuyên qua Nghiêm Tư Cẩn kêu thành tiếng, cảm giác đau cùng ngày ấy quá giống nhau, thế nhưng vì sao hôm nay lại không sợ hãi cùng oán hận? Tay anh run rẩy, nỗ lực gắng gượng chống cự thân thể chính mình nằm phục trên mặt đất, nhưng cái lời nỉ non ngọt ngào kia lại không ngừng yêu cầu, “Thả lỏng thân thể”, “Nâng eo lên”, “Chân mở lớn một chút”.
Nghiêm Tư Cẩn muốn hối hận cũng không còn kịp nữa…… Chỉ tiếc trước thế tiến công tình cảm trường kỳ từ đối phương, anh không nghi ngờ chút nào vẫn luôn tin tưởng như thế, mãi đến tận thời khắc này còn hiến dâng bản thân ra, căn bản anh không quen làm chuyện như vậy, nhưng anh lại tận lực phối hợp với đối phương.
“Ông chủ, em thật sự rất thích anh……” Tằng Nữu ôm chặt eo đối phương, dựa vào máu bôi trơn, đỉnh qυყ đầυ thật lớn không ngừng thâm nhập dưới thân thể bên trong nam nhân.
Như một lưỡi dao thật sắc ở bên trong thân thể không ngừng xé rách, Nghiêm Tư Cẩn đau đến cắn môi, nhưng Tiểu Ngưu hết vuốt ve lại hôn môi cùng những lời nói tâm tình khiến thân thể của anh sản sinh phản ứng, hai mặt đồng thời tra tấn anh, khiến khóe mắt anh rơi lệ.
Hậu đình Nghiêm Tư Cẩn vừa chặt lại nóng, tựa như trên thiên đường, Tằng Nữu ở trên thân nam nhân rong ruổi chỉ dùng lời nói không ngừng an ủi nam nhân, nhưng thân thể lại tàn nhẫn ở địa phương nam nhân đang chảy máu cắm vào rút ra. Trong miệng tình cờ mắng ra những câu nói rất khó nghe, Nghiêm Tư Cẩn cũng không hề hay biết, Tằng Nữu cưỡi ở trên người nam nhân thỏa mãn du͙© vọиɠ của chính mình.
Khi va chạm đến điểm mẫn cảm trong thân thể, Nghiêm Tư Cẩn có phản ứng lớn, dường như Tằng Nữu cũng ý thức được, hướng về điểm kia không ngừng phá hủy vốn là phòng thủ yếu đuối nhất.
Rất nhanh Nghiêm Tư Cẩn tước vũ khí đầu hàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng bắn đầy trên sàn nhà siêu thị, anh hít thở, nhưng Tằng Nữu còn chưa kết thúc, dương v*t càng trở nên lớn hơn nữa vẫn ở sau người ra vào.
Tằng Nữu phóng thích du͙© vọиɠ lần thứ nhất xong, Nghiêm Tư Cẩn đã ngất đi rồi. Tằng Nữu thỏa mãn rời khỏi thân thể đối phương, nhìn hình ảnh da^ʍ mỹ trước mắt, cậu đắc ý nở nụ cười, cậu nghĩ cậu đã làm được.
Cậu bế thân thể nam nhân lên, dùng sức hôn lên cánh môi đỏ mọng kia, đem nam nhân hôn mê đưa lên lầu ném xuống giường, mạnh mẽ bức tỉnh nam nhân, lại dùng biểu lộ lừa gạt nam nhân tín nhiệm mình thêm một lần nữa.
Kéo hai chân nam nhân giương lên thật cao, Tằng Nữu nhìn kỹ thân thể màu hồng phấn cùng khuôn mặt đối phương, lại một lần nữa đâm vào thân thể đối phương hành hung. Nghiêm Tư Cẩn đã không còn sức lực, ngay cả tay nắm chặt dra trải giường cũng không còn miếng lực nào, chỉ có thể mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm, quá trình sau đó anh đều không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ thiếu niên không ngừng nói “Thích, thích” mà thôi.
Sau khi Nghiêm Tư Cẩn tỉnh lại, toàn thân đau nhức, anh từ từ nhớ lại chuyện hôm qua.
Tằng Nữu vẫn tính là có chút lương tâm, đem thân thể Nghiêm Tư Cẩn rửa sạch sẽ rồi mới ôm nam nhân đi ngủ.
Nghiêm Tư Cẩn nghĩ chính mình làm như vậy có nên hay không, đó có phải vi phạm luân thường đạo lý không, chỉ là trong hồi ức đối phương nhiều lần luôn mồm luôn miệng “Em rất thích ông chủ” cùng kɧoáı ©ảʍ đau đớn mang lại, nội tâm cảm thấy ngọt ngào. Nhưng vẫn không cách nào xác định chính mình có thích cậu hay không, nhưng anh lại không nỡ từ chối đối phương.
Tằng Nữu tỉnh lại, trong lòng cao hứng vô cùng, tuy rằng cậu vượt qua kế hoạch này, chỉ bởi vì một người thứ ba mà cậu sớm có được nam nhân, nhưng không chút nào ảnh hưởng đến trò chơi của cậu.
Cậu tiếp tục ôm Nghiêm Tư Cẩn không ngừng nói “Thích”, hôn lên vành tai cùng môi nam nhân, làm nũng với nam nhân, con mắt ướt đẫm nước không ngừng tố cáo tình yêu của chính mình.
Thế là, thân thể mới vừa khỏe hẳn. Cậu lại đang trong giai đoạn thiếu niên nhiệt huyết đẩy ngã anh trên giường, mặc cho thiếu niên ở trên người mình muốn làm gì thì làm. Tuy rằng đau đớn không còn như lúc trước, thậm chí kɧoáı ©ảʍ tăng lên rất nhiều, thế nhưng anh vẫn như cũ không rõ ràng tâm tư chính mình.
Về mặt tình cảm, Tằng Nữu đã hoàn toàn mê hoặc Nghiêm Tư Cẩn, đoạt được tấm lòng kiên định từ anh; còn trên sinh lý, Tằng Nữu lại mang đến cho Nghiêm Tư Cẩn quá khứ chưa từng sung sướиɠ đến như vậy, khiến Nghiêm Tư Cẩn càng trầm mê quấn bện vào bên trong tình yêu si luyến tha thiết.
Thời gian cùng Nghiêm Tư Cẩn quan hệ thể xác, Tằng Nữu sâu sắc mê muội, chỉ là khi đóng vai Tiểu Ngưu cậu không có cách nào nói ra muốn nam nhân bày ra càng nhiều tư thế có độ khó cao, bởi vì cậu có chút thương tiếc đối phương, tuy rằng Nghiêm Tư Cẩn đã bị cậu rắc đầy những lời đường mật dối trá, thế nhưng vẫn không có cách nào triệt để lướt qua điểm mấu chốt trong lòng nam nhân kia.
Mà dày vò Nghiêm Tư Cẩn nhất chính là, anh có thật sự thích Tiểu Ngưu không?
Tằng Nữu đứng bên trong siêu thị, cậu mới vừa liên lạc về nhà, thời gian này ở bên ngoài chơi thật sự quá lâu, ông bố không nhịn được gọi điện thoại hỏi dò, nói sao cậu đã về nước rồi mà không chịu về nhà nghỉ ngơi. Nhưng hiện tại đối với Tằng Nữu mà nói, cậu thật sự không nghĩ đến rời đi nam nhân kia, kết thúc trò chơi do chính cậu mở ra.
Cậu còn không nghĩ đến việc buông tay, luôn cảm thấy nam nhân tuy rằng giao phó thân thể mình ra, nhưng trong lòng rằn lanh cuối cùng kia tựa hồ còn chưa vượt qua, điều này làm cho Tằng Nữu không muốn kết thúc, vẫn còn muốn tiếp tục.
“A Nữu!”
“Đường Ny?” Cô gái hướng về Tằng Nữu đi tới được gọi là Đường Ny, là bạn gái của cậu, Tằng Nữu không nghĩ tới cô sẽ xuất hiện ở nơi này, sợ Nghiêm Tư Cẩn phát hiện, cậu nắm lấy tay Đường Ny hướng ra bên ngoài siêu thị.
“Sao em lại đến đây? Trần Hàn cùng Phó Hiến nói cho em biết anh ở đây sao?” Ánh mắt Tằng Nữu trở nên sắc bén.
“Đúng đó. Anh trở về lâu như thế cũng không gọi điện cho người ta, em rất nhớ anh……” Mắt thấy Đường Ny muốn đem đầu dựa vào trên người Tằng Nữu, Tằng Nữu đột nhiên chế trụ lại đối phương, “Muốn ôn tồn buổi tối chúng ta lại nói, hiện tại anh còn có việc, đừng làm phiền anh!”
“Ôi…… Thế anh làm cái gì?” Cô gái vốn là tiểu thư con nhà có tiền, lớn lên cũng rất xinh đẹp.
“Em câm miệng lại cho anh, chớ có nói lung tung, biết không?” Tằng Nữu hung tợn nói, “Em chờ chút, anh đi nói một tiếng, sau đó sẽ cùng em đến ôn chuyện……”
Nghiêm Tư Cẩn đã sớm chú ý Tằng Nữu cùng cô gái kia có hành vi thân mật, đó là bạn gái của cậu hay là……? Nhưng Tiểu Ngưu là gay, nó thích chính mình mà.
Càng hoài nghi khiến trong lòng Nghiêm Tư Cẩn sinh ra nghi hoặc.
“Ông chủ, ngày hôm nay em có việc muốn xin nghỉ phép.” Tằng Nữu tiến vào siêu thị, nhất thời quên mất mình phải diễn kịch.
“Cô gái kia là bạn gái của em?”
“…… Là bạn tốt trước đây của em thôi, cho nên chỉ đi nói chuyện phiếm một chút. Ông chủ, anh quên mất rồi sao, người em thích chính là anh, cô gái kia sao có thể là bạn gái em được?” Tằng Nữu lộ ra nụ cười hồn nhiên.
Nghiêm Tư Cẩn dỡ xuống tâm tình nghi hoặc, nói, “Vậy đi sớm về sớm.”
Nhưng tối hôm đó, Tằng Nữu lại không trở về.
Nghiêm Tư Cẩn đợi cậu cả một buổi tối, trong lòng trở nên hoảng loạn. Từ khi Tiểu Ngưu xuất hiện, cậu chưa từng biến mất quá lâu như vậy. Trước đây Nghiêm Tư Cẩn không có phát hiện, hóa ra Tiểu Ngưu đã trở nên tối quan trọng đến mức độ này.
Trong đầu chỉ xoay quanh cô gái kia cùng Tiểu Ngưu nói chuyện thân mật, anh càng khẩn trương càng sợ hãi…… Tiểu Ngưu nói chỉ thích anh, lại là người đồng tính, nhưng đối phương vừa trẻ lại đẹp trai, anh vừa già lại quá mức bình thường, sao có thể so sánh với người ta? Nếu đối phương thật sự muốn cướp Tiểu Ngưu đi, anh chắc chắn không có phần thắng.
Nghiêm Tư Cẩn hoàn toàn sợ hãi. Vợ qua đời, chỉ còn một mình anh sinh hoạt, chưa hề nghĩ tới sẽ có người bước vào trong đời anh, nhưng Tiểu Ngưu không hiểu vì sao lại xông vào, luôn mồm luôn miệng nói thích mình, mà hiện tại lại biến mất không còn tăm hơi, như sét đánh giữa trời quang! Giống như cái hôm vợ qua đời……