- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Lời Nói Dối Cuối Cùng
- Chương 3
Lời Nói Dối Cuối Cùng
Chương 3
Khi Tằng Nữu tỉnh lại Nghiêm Tư Cẩn đã rời giường, Tằng Nữu nghĩ đến mùi của nam nhân, không nhịn được hoài niệm dáng vẻ nam nhân khi lêи đỉиɦ, cậu chép lưỡi, thở dài viễn cảnh tốt đẹp này.
Đêm qua còn tùy tiện sờ mó chắc dọa sợ Nghiêm Tư Cẩn rồi, Tằng Nữu nên làm thêm chút gì đó.
Buổi tối Tằng Nữu lại trút bột thuốc vào trong nước cho Nghiêm Tư Cẩn uống, chờ nam nhân uống xong trở về phòng nghỉ ngơi, cậu lặng lẽ đi vào phòng Nghiêm Tư Cẩn.
Cũng lặp lại tiết mục như thế, Tằng Nữu dễ dàng ngay trong thời khắc nam nhân động dục khống chế tất cả mọi hành động của nam nhân. Nam nhân môi đỏ tươi không ngừng quyến rũ Tằng Nữu, nghĩ đến đêm hôm qua bị nam nhân rống lên một tiếng, Tằng Nữu lòng tham không đáy, cậu hạ thấp đầu, tiến lại gần, ngậm lấy hai cánh môi mỏng Nghiêm Tư Cẩn.
“Ưm……” Hô hấp trong miệng bị tước đoạt đi, Nghiêm Tư Cẩn rụt cổ nghẹn ngào thốt lên một tiếng.
Tằng Nữu không ngờ tới đôi môi đối phương lại mỹ vị đến như vậy. Nghe được tiếng nam nhân rêи ɾỉ câu dẫn người, chính cậu cũng không biết Nghiêm Tư Cẩn hấp dẫn mình chỗ nào, cậu dùng lực cắn lên môi nam nhân, nam nhân như cậu mong đợi hé miệng kêu đau, đầu lưỡi Tằng Nữu linh hoạt lập tức xông vào.
Lúc còn ở bên Mỹ phụ nữ dạng nào cậu cũng đều trải qua thân kinh bách chiến không biết bao nhiêu lần, Tằng Nữu kỹ thuật hôn môi phải nói có kinh nghiệm rất phong phú, nhưng lại không nghĩ đến mùi của nam nhân này lại điềm mỹ đến như vậy. Cậu như lên cơn phê pha, không ngừng hút lấy nước bọt và hơi thở nam nhân, truy đuổi đầu lưỡi nam nhân không tha, liếʍ láp mỗi một nơi trong khoang miệng nam nhân, không buông tha chỗ nào.
Nghiêm Tư Cẩn chưa từng thử hôn môi nhiệt liệt đến như vậy, thân thể cực nóng so với những lần trước đây không thể sánh bằng, ý thức hỗn loạn đến rối tinh rối mù, cậu nhếch miệng nghĩ hơi thở nam nhân không còn sức nữa, chỉ có thể mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm.
Dần dà, Tằng Nữu phát hiện, nửa người dưới của cậu bắt đầu chào cờ. Du͙© vọиɠ mãnh liệt muốn chà đạp nam nhân dưới thân này.
Thấy Nghiêm Tư Cẩn lúc này thần trí không rõ ràng, lại hoàn toàn tín nhiệm mình, Tằng Nữu chậm rãi dẫn dắt đối phương, “Ông chủ……”
Cậu buông môi nam nhân, liếʍ lên môi nam nhân, “Giúp em xoa nó đi……”
Đem tay Nghiêm Tư Cẩn chạm lên dương v*t đang ngẩng cao đầu, Tằng Nữu khıêυ khí©h tính cắn lên môi Nghiêm Tư Cẩn một cái, Nghiêm Tư Cẩn chưa bao giờ trải nghiệm qua bất kỳ kí©h thí©ɧ nào giống như thế này, nghe những lời nói Tằng Nữu âu yếm cùng tác dụng bột thuốc kí©h thí©ɧ, anh càng ngày chìm vào trong thần trí không rõ, ý thức hỗn loạn. Đương nhiên, anh không phát hiện, Tằng Nữu đã kéo khóa quần, đem tay Nghiêm Tư Cẩn đưa vào qυầи ɭóŧ chính mình, để ngón tay gầy gò của anh nắm chặt dương v*t sưng to tỏa nhiệt hừng hực.
Nghiêm Tư Cẩn biết mình đang làm gì, giọng Tằng Nữu như biến thành một người khác, nhưng anh không có cách nào chống cự, Tằng Nữu ghé vào tai anh đưa ra những lời nói mê hoặc, anh cứ theo những gì cậu nói mà làm. Bóp chặt lấy dương v*t đang nhiệt liệt phấn khích, ngón tay anh run rẩy, nhưng anh không dừng lại được, năm ngón tay bao lấy du͙© vọиɠ của đối phương, ngay cả một tay khác cũng bị nắm tới.
Đối phương non nớt lại sợ hãi khiến Tằng Nữu càng thêm đã nghiền, khi cậu bắn đầy ở trong tay Nghiêm Tư Cẩn, cậu miệng khô lưỡi nóng biến thành một con mãnh thú, cậu biết mình muốn làm cái gì.
Chờ Nghiêm Tư Cẩn không còn bắn ra giọt t*ng trùng nào, thần trí dần dần tỉnh táo, đột nhiên Tằng Nữu ôm chặt lấy Nghiêm Tư Cẩn.
Nghiêm Tư Cẩn cũng tỉnh táo lại, hết sức hối hận, anh muốn đẩy Tằng Nữu ra, nghĩ đến những việc làm trái nhân tình đạo lý, thế nhưng…… Anh không khống chế được chính mình.
Tằng Nữu bị Nghiêm Tư Cẩn đẩy ra, không cam tâm, lập tức ôm chặt đối phương, nhưng biểu hiện của cậu khiến Nghiêm Tư Cẩn nghi ngờ, ngay lập tức cậu ở bên tai đối phương buông lời than nhẹ, “Ông chủ, em, em thích anh!”
“Cái, cái gì?” Nghiêm Tư Cẩn sửng sốt, ngây ngốc nhìn Tiểu Ngưu ôm lấy chính mình, “Đừng, đừng nói đùa.”
“Em thật lòng đó.” Tiểu Ngưu lần thứ hai ôm chặt lấy Nghiêm Tư Cẩn, “Không phải ông chủ luôn cảm giác với em sao?”
“Gì chứ?” Nghiêm Tư Cẩn khó có thể tin được, tuy rằng Tiểu Ngưu không chỉ một lần nói thích mình, nhưng anh chưa bao giờ coi nó là thật, huống chi hai người đều là nam nhân, còn kém nhiều tuổi như vậy.
“Thật ra, em gạt anh đó.” Tằng Nữu vùi đầu vào cổ Nghiêm Tư Cẩn, ngữ khí khá là đáng thương.
“Em…… Không phải em nói em bị ba mẹ ngược đãi trốn khỏi nhà sao?” Nghiêm Tư Cẩn hoài nghi hóa ra nó lại thành thật, trong khoảng thời gian này anh hoàn toàn tín nhiệm đối phương, tuy rằng phát sinh rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, lại thêm vụ anh luôn nổi cơn động dục, khiến tư duy anh không thể như bình thường, nhưng trên người Tiểu Ngưu lại không hề có vết thương ngược đãi nào khiến lòng người sinh nghi.
Chỉ là, Nghiêm Tư Cẩn không nghĩ tới, Tiểu Ngưu thật sự lừa gạt mình. Tiểu Ngưu nhìn qua hồn nhiên như vậy, hơn nữa cậu còn cứu mình. Nghiêm Tư Cẩn đối với cậu hảo cảm cùng quan tâm cũng không phải làm bộ, anh chỉ cảm thấy ngực mình đau đớn thôi.
“Dạ, thật ra không phải là như vậy.” Tằng Nữu càng dùng sức ôm chặt Nghiêm Tư Cẩn, “Thật ra, em là gay! Ba mẹ em kịch liệt phản đối, sau đó đuổi em ra khỏi nhà.”
“Cái, cái gì?” Lời này thốt ra còn kinh hãi hơn so với việc đối phương đến gạt mình, Nghiêm Tư Cẩn nhất thời hoang mang.
“Thật ra, em, em thích đàn ông, nhưng ba mẹ em không chấp nhận liền ném em ra khỏi nhà……” Khẩu khí Tằng Nữu trở nên ưu thương, “Ông chủ, anh có ghét bỏ em không, có thấy em biếи ŧɦái không, anh đừng đuổi em đi nha?”
“Anh……” Nghiêm Tư Cẩn biết trên đời này có đồng tính, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới đó lại là người mình quen biết, huống chi cái người công bố mình là gay kia lại là người còn đang chăm chú ôm chặt lấy anh, anh chỉ càng thêm nghi hoặc, “Em, em thật sự thích đàn ông sao?”
“Dạ. Cho nên lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ, mới không nhịn được muốn giúp đỡ anh, sau đó không nhịn được muốn hôn anh, muốn ôm anh……” Tằng Nữu vừa nói vừa đánh giá Nghiêm Tư Cẩn, chờ mong đối phương động dung, “Ông chủ, em thật sự rất thích anh.”
“Em…… Anh……” Nghiêm Tư Cẩn hồ ngôn loạn ngữ, đối mặt với Tằng Nữu trước thừa nhận sau gạt người, lại thông báo nói cho chính mình biết cậu là gay hơn nữa còn thích một lão nam nhân, tâm tư hỗn loạn tưng bừng, căn bản nghĩ không ra manh mối.
“Ông chủ, anh đừng đuổi em…… Em biết, anh cũng thích em mà.”
“Anh, thích em sao?”
“Nếu không phải vậy, sao lúc em sờ anh lại có cảm giác được? Ông chủ, là anh thích em…… Mà em cũng thật sự rất thích anh, rất thích anh……” Tằng Nữu lặp lại không ngừng, như đứa bé sợ hãi mất đi món đồ chơi quý giá, đồng thời ôm chặt lấy Nghiêm Tư Cẩn.
Nghiêm Tư Cẩn muốn đẩy Tằng Nữu ra, nhưng Tằng Nữu giọng điệu bi thương lại khiến anh không nỡ nhẫn tâm.
Có lẽ, đứa bé này chỉ nhất thời mê hoặc mới nói thích đàn ông thậm chí nói thích chính mình, chờ thời gian qua đi có lẽ sẽ không có việc gì đi, Nghiêm Tư Cẩn an ủi nói, “Trước tiên cứ đi ngủ, có gì ngày mai lại nói?”
“Ông chủ, em thật sự rất thích anh, anh đừng có đuổi em, em cái gì cũng chịu làm hết, hãy để em ôm anh, ông chủ, có được không? Có được không?” Tằng Nữu lặp lại câu hỏi, trong mắt ưu thương khiến Nghiêm Tư Cẩn đau lòng lại khó xử.
“Anh…… Haizz, được rồi.” Đêm đó, Tằng Nữu như được toại nguyện ôm lấy thân thể Nghiêm Tư Cẩn chậm rãi đi vào giấc ngủ.
Tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn có được thân thể Nghiêm Tư Cẩn, nhưng Tằng Nữu biết mình biểu lộ ra sự cô quạnh nhiều năm khiến nam nhân có dao động rồi, còn thân thể anh sau này sẽ cố gắng dạy dỗ rèn dũa, làm cho đối phương không thể rời bỏ chính mình, như vậy mới có thể triệt để nắm giữ chân tâm nam nhân này, Tằng Nữu dào dạt đắc ý, cảm thấy ánh rạng đông đang ở ngay trước mắt mình, đồng thời càng khâm phục mình dùng chiêu bài lùi một bước để tiến lên hai bước.
Nghiêm Tư Cẩn đứng trong siêu thị làm việc, luôn luôn cảm thấy ánh mắt Tằng Nữu nóng bỏng nhìn về hướng mình, ánh mắt cực nóng kia khiến anh rất quen thuộc, vợ anh từng dùng ánh mắt lưu luyến nhìn chăm chú vào anh.
Mà bây giờ, tầm mắt này lại rơi trên người mình, phát ra từ chính nam nhân còn rất trẻ tuổi, trong lòng Nghiêm Tư Cẩn có loại lời nói không thể thốt nên lời.
Vợ mình đã rời đi năm năm cũng chưa từng tìm kiếm cảm tình mới, hiện tại đột nhiên có người hướng về phía mình biểu đạt tình cảm, khiến sinh hoạt Nghiêm Tư Cẩn nổi lên phong ba. Muốn tiếp thu người tình đã rất khó, huống chi đối phương lại là đàn ông?
Nghiêm Tư Cẩn rất mâu thuẫn, nhưng ánh mắt Tằng Nữu một tấc cũng không rời, vẻ mặt nhiệt tình, cùng với nhiều lần nói ra lời yêu thương làm cho Nghiêm Tư Cẩn không đành lòng từ chối.
Vợ Nghiêm Tư Cẩn là người yêu duy nhất, lúc trước cũng do nhà gái thổ lộ đầu tiên, Nghiêm Tư Cẩn tình cảm lại khá trì độn từ từ được đối phương đả động, hai người mới đi tới kết hôn. Nghiêm Tư Cẩn trong kinh nghiệm yêu đương lại không quá rành rẽ, nên anh cũng không biết tình cảm cũng có thể ngụy trang.
Anh chỉ buồn rầu, không biết phải đối mặt với Tiểu Ngưu ra sao, nhưng buổi tối Tiểu Ngưu muốn cùng anh ngủ chung một giường đồng thời còn ôm lấy anh ngủ khiến anh cảm giác rất ấm áp, anh không có cách nào từ chối.
Thời gian đã qua năm năm, kỳ thật Nghiêm Tư Cẩn rất cô độc. Khi Tiểu Ngưu lần đầu tiên đáp ứng trông coi siêu thị, Nghiêm Tư Cẩn rất cao hứng, cuối cùng có một người làm bạn cùng anh. Anh đối với Tiểu Ngưu cảm tình rất vi diệu, đối với đàn em có chút thương yêu cùng ỷ lại. Một người trẻ tuổi có thể giúp anh làm rất nhiều chuyện anh không thể làm được.
“Ông chủ, anh không thích em ôm anh sao? Ông chủ, có phải anh ghét em rồi không?” Buổi tối Tằng Nữu hướng về Nghiêm Tư Cẩn dò hỏi, không ngừng biểu đạt tình yêu mãnh liệt của mình.
“Anh không ghét em. Đối với em, anh cũng không cảm thấy phản cảm.” Nghiêm Tư Cẩn bất đắc dĩ thở dài, nhưng đối mặt với lời thổ lộ từ Tằng Nữu vẫn cảm thấy luống cuống vô cùng.
“Vậy ông chủ, anh cũng thích em, có đúng không? Ông chủ, em thật sự rất thích anh.” Tằng Nữu ôm lấy Nghiêm Tư Cẩn, muốn hôn lên cổ Nghiêm Tư Cẩn, nhưng sau đó dừng lại, “Em sẽ không miễn cưỡng anh, ông chủ, em thật sự rất thích anh, thật sự…… Em sẽ chờ anh.”
Tằng Nữu không ngừng lặp lại lời yêu khiến Nghiêm Tư Cẩn dần dần tin tưởng, thiếu niên này thật sự thích mình, vượt qua tuổi tác vượt qua giới tính, nhưng anh lại không có cách nào đáp lại được.
Ngoại trừ vợ mình, Nghiêm Tư Cẩn chưa từng yêu say đắm tha thiết một ai, cho dù đối với vợ mình cũng chỉ xem như một người bạn quen biết nhiều năm. Nhưng khi Tiểu Ngưu xuất hiện cùng thổ lộ lòng mình khiến tâm tình anh gợn sóng có một loại nguy hiểm hấp dẫn đang cuốn lấy anh.
Tình yêu say đắm cùng cấm đoán làm Nghiêm Tư Cẩn ngày thường cư xử đúng đắn đã trật ra khỏi quỹ đạo, nhưng cũng bởi vì quá dễ dàng lại kích phát ra cỗ phản nghịch cùng giãy dụa.
Tằng Nữu đứng ngay cửa tiệm, Nghiêm Tư Cẩn ở trong siêu thị vội vội vàng vàng, vẻ mặt Tằng Nữu ngay lập tức tối sầm lại, từ đằng xa nhìn thấy hai người quen thuộc đang đi tới.
“Hai cậu tới đây làm gì?”
“Đại ca, đã lâu không gặp.” Hai người Trần Phó cùng nhau cười.
“Đừng nói nhảm, có rắm mau phóng, nếu không mau cút.”
Hai người Trần Phó trong lòng sinh ra bất mãn, “Úi trời, hiếm khi thấy đại ca trở về quốc nội, sao không cùng chúng em đi chơi mấy ngày, cứ ở lại cái nơi rách nát tồi tàn này làm chi, hai chúng em chán muốn chết…… Những bột thuốc lần trước ra sao rồi? Lão già quê mùa kia đã hoàn toàn quy phục anh chưa?”
“Hai đứa không cần quan tâm.” Tằng Nữu cười lạnh, quay đầu lại xác nhận Nghiêm Tư Cẩn còn ở bên trong siêu thị, mới nói, “Dù sao hai cậu đừng bại lộ thân phận tôi là tốt rồi, giả bộ xem tôi như người xa lạ hiểu không?”
Hai người gật đầu, “Đại ca, có phải anh coi trọng lão già này?”
Buồn cười! Sao cậu lại coi trọng nam nhân này cho được? Cậu chỉ đang chơi đùa thôi, muốn nam nhân này đối với mình toàn tâm toàn ý, không chịu được khi nam nhân này không đem tâm sự đặt trên người mình, Tằng Nữu hừ lạnh nói, “Tôi không phải đồng tính, sao có khả năng đó?”
Sau khi đuổi hai người đi, Tằng Nữu không vui trở về siêu thị. Cậu đã cùng Nghiêm Tư Cẩn thổ lộ lâu như vậy, nhưng ngoại trừ ban đêm ôm nhau ngủ, chuyện khác đều không có làm!
Nam nhân này so với Tằng Nữu tưởng tượng vẫn còn ngoan cố không thay đổi, Tằng Nữu biểu lộ thâm tình ít ai có thể từ chối được, tại sao anh vẫn chưa cúi đầu xưng thần?
Bị Trần Hàn cùng Phó Hiến kí©h thí©ɧ, Tằng Nữu càng tức giận hơn. Chính mình đã hạ mình chỉ để nam nhân không đáng để chú ý này biểu đạt yêu thương, mà đối phương chậm chạp không chịu tiếp nhận mình, chuyện như vậy đối với người khác vốn là chuyện cười, đối với Tằng Nữu lại là chuyện khuất nhục mất mặt!
Cậu tức giận trở về trong tiệm, thấy siêu thị không có ai, Nghiêm Tư Cẩn đang kiểm tra một chút thực phẩm đã quá hạn sử dụng, cậu ngay lập tức đóng cửa lại.
Nghe thấy âm thanh bên ngoài cổ quái, cửa siêu thị tự động đóng lại, Nghiêm Tư Cẩn cho rằng lại xảy ra chuyện, trong đầu hoàn toàn quên đi chuyện lần trước mình bị cưỡиɠ ɧϊếp, chỉ nghĩ tới cái lần Tiểu Ngưu bị chảy máu đầy tay, anh hoảng loạn hô to, “Tiểu Ngưu!”
Tằng Nữu nghe được nam nhân gọi tên mình, lòng tự ái liền thỏa mãn. Cậu đi tới phía sau Nghiêm Tư Cẩn, ôm lấy eo đối phương, đem đầu dựa vào bả vai đối phương.
“Em!…… Tiểu Ngưu?” Nghiêm Tư Cẩn đoán ra đối phương là ai, cho rằng đối phương làm nũng, anh yên tâm, “Xảy ra chuyện gì?”
“Ông chủ……” Môi Tằng Nữu dán lên vành tai Nghiêm Tư Cẩn, ám muội thổi vào.
Nghiêm Tư Cẩn thân thể cứng đơ, nhiệt độ dần dần tăng cao, được thuốc kí©h thí©ɧ dạy dỗ cùng Tằng Nữu ngày đêm thổ lộ dằn vặt nhiều ngày khiến Nghiêm Tư Cẩn vô pháp chống cự Tằng Nữu mê hoặc.
Hài lòng nhìn thấy mặt của đối phương bắt đầu ửng hồng, thân thể không thể khống chế run rẩy tỏa nhiệt, Tằng Nữu lớn mật đưa tay luồn vào trong áo đối phương, vuốt ve thân thể nam nhân, hai tay lạnh lẽo như có ma thuật, thân thể Nghiêm Tư Cẩn không ngừng được từng cơn sóng nhiệt.
Tay chân Nghiêm Tư Cẩn như nhũn ra, ngửa đầu, mềm nhũn tựa vào trong ngực Tằng Nữu, lưng dán vào lòng ngực Tằng Nữu, Nghiêm Tư Cẩn càng cảm thấy khó có thể ức chế nhiệt độ hừng hực.
Ban đêm Tằng Nữu ôm lấy Nghiêm Tư Cẩn lại rất quy củ, ngoại trừ ôm ấp cái gì cũng đều không làm. Nhưng bỗng nhiên hành động tán tỉnh khiến thân thể Nghiêm Tư Cẩn mẫn cảm khiến anh không cách nào kiềm chế.
Hai tay Tằng Nữu nắm lấy cặρ √υ" nam nhân, dùng sức ngắt véo, thậm chí dùng lực lôi kéo ra ngoài.
“Đừng, đừng như vậy……” Nghiêm Tư Cẩn phát ra tiếng run rẩy, Tằng Nữu căn bản không coi đó là chuyện lớn gì, chỉ đè thấp giọng xuống, “Thật sự không muốn?”
Lời vừa mới dứt, Tằng Nữu lè lưỡi liếʍ lên tai Nghiêm Tư Cẩn, Nghiêm Tư Cẩn nức nở một tiếng, cả người liền xìu xuống, trong đầu muốn “Đình chỉ” hành vi phóng đãng của cậu, nhưng thân thể bán đứng chủ nhân không chịu nghe lời.
Tằng Nữu dùng sức đưa đầu nam nhân chuyển về hướng mình, tận tình liếʍ hút trong miệng nam nhân, đầu lưỡi không ngừng chạy theo lưỡi nam nhân, nhưng mỗi khi bị bắt lại, miệng không thể đóng lại, nước bọt chảy xuống theo khóe miệng hai người dừng lại trên da Nghiêm Tư Cẩn.
Nhìn mặt đối phương dần dần hiện ra ửng hồng, trong lòng Tằng Nữu càng ngày càng kích động, thân thể nóng bức cần được thư giải, nhưng cậu không muốn chỉ giới hạn trong loại âu yếm kiểu này.
Tằng Nữu kinh nghiệm phong phú hung hăng nhìn chăm chú Nghiêm Tư Cẩn, nhìn thấy đối phương bị gợi lên du͙© vọиɠ dáng vẻ giãy dụa khổ sở, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo.
Cậu nhanh chóng xoay chuyển thân thể Nghiêm Tư Cẩn, áp anh hướng vào trong tường, Nghiêm Tư Cẩn “Á” lên một tiếng, lưng bị đau khiến anh tỉnh táo lại một nửa. Nhưng chỉ trong nháy mắt, anh cảm thấy hạ thân mát mẻ, tiếp đó chính là niềm vui sung sướиɠ khó có thể tưởng tượng liền kéo tới!
Tằng Nữu ngồi xổm xuống, dùng miệng ngậm lấy dương v*t nam nhân, cậu nghĩ đến những cô gái đã từng hầu hạ mình ra sao, sau đó dùng đầu lưỡi không ngừng liếʍ phía trước Nghiêm Tư Cẩn.
Nghiêm Tư Cẩn chưa từng cùng vợ mình làm chuyện như thế này, anh không hề hay biết chỉ cần dùng miệng lại có thể đem lại sảng khoái hưng phấn đến thế, anh sốc đến nỗi không nói nên lời, nhưng từ đầu ngón chân kéo dài tới đỉnh đầu mang lại cảm giác sung sướиɠ khiến anh choáng váng, anh như quên đi tất cả, há mồm thở gấp, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống cổ áo, anh cũng không hề hay biết.
Tằng Nữu một bên dùng đầu lưỡi đùa giỡn dương v*t nam nhân, một mặt híp mắt nhìn kỹ dáng vẻ nam nhân dâʍ ɭσạи.
Thật sự là quá mê người quá xinh đẹp, vẻ mặt thất thần lộ vẻ hoang mang, yết hầu Tằng Nữu lạnh lẽo, quả nhiên càng dùng thủ pháp cao siêu, biểu hiện của nam nhân sẽ càng dâʍ đãиɠ nha. Bên mép chảy ra nước bọt, môi đỏ không cách nào khép lại, Tằng Nữu nhìn Nghiêm Tư Cẩn bộ dáng mê loạn phóng đãng, trong lòng cảm thấy vạn phần thỏa mãn.
Nghiêm Tư Cẩn không kiên trì được bao lâu, liền đạt đến cực hạn, Tằng Nữu thả lỏng miệng sau đó đứng lên, Nghiêm Tư Cẩn liền bắn ra, hai chân mềm nhũn, trượt dài xuống đất. Tằng Nữu liếʍ liếʍ miệng, thân thể cúi xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của nam nhân, nam nhân không còn lực phản kháng chỉ là không ngừng thở gấp, hàm răng hai người chạm vào nhau như phát điên lên.
Tằng Nữu kéo tay Nghiêm Tư Cẩn hướng về địa phương đang ngùn ngụt tỏa nhiệt, Nghiêm Tư Cẩn hiểu được, liền âu yếm dương v*t nóng như lửa của đối phương.
Tằng Nữu càng hài lòng, cậu biết mình khống chế nam nhân đã đạt tới cảnh giới nhất định, cậu tùy ý chà đạp thân thể đối phương, một bên chừa lại nửa phần ôn nhu đùa giỡn môi lưỡi đối phương.
Sau khi Tằng Nữu phóng thích tϊиɧ ɖϊ©h͙, Nghiêm Tư Cẩn từ từ tỉnh táo lại, anh giật mình nhìn mình bị cởϊ áσ thoát quần, mà Tằng Nữu lại trưng đôi mắt ngây thơ nhìn chính mình.
Anh thật muốn tìm cái hố chui xuống đất, mặt đỏ bừng lên, anh không dám nhìn Tằng Nữu, anh không biết mình bị làm sao vậy, dùng khăn giấy lau chùi thân thể hai người, ngập ngừng nói, “Tiểu…… Ngưu, xin lỗi, anh, anh……”
“Ông chủ, em thích anh, thật sự rất thích anh…… Em không nhịn được, xin lỗi, ông chủ, em thật sự rất thích anh……” Tằng Nữu nhào tới ôm lấy Nghiêm Tư Cẩn lần thứ hai, không ngừng dùng yêu ngữ mê hoặc anh, cũng là lần thứ hai ôn nhu hôn môi lên đối phương đang kinh ngạc, “Anh cũng thích em chứ? Bằng không anh cũng đâu có phản ứng như thế này? Thật sự, em rất thích anh, rất thích……”
Sửng sốt một chút, Nghiêm Tư Cẩn không biết chính mình có thích Tằng Nữu hay không, anh đẩy đối phương ra, nói, “Anh……. Em để anh suy nghĩ một chút đã.”
“Dạ.” Tằng Nữu lộ ra hoảng loạn, tuy sốt ruột nhưng lại tận lực nở nụ cười ôn nhu, để Nghiêm Tư Cẩn càng tin tưởng biểu lộ của đối phương.
Sau khi lên lầu, Nghiêm Tư Cẩn nằm ở trên giường, hai mắt nhìn lên trần nhà. Anh có thích Tiểu Ngưu không? Anh cũng không biết nữa.
Vừa mới bắt đầu anh đối với Tằng Nữu vừa đồng tình lại thương tiếc. Lần đầu tiên cuộc sống của anh có một thiếu niên đẹp trai xông vào, thiếu niên này tuy rằng đã lừa gạt anh, nhưng chỉ bởi vì thích nam nhân nên phải làm thế. Thiếu niên này vừa là bạn thậm chí còn cứu anh, khiến sinh hoạt anh không còn cô đơn nữa mà chỉ còn ấm áp và cảm giác an toàn, hồi ức thống khổ lần trước kia cũng đã quên hết.
Là thiếu niên này đã làm được những việc này.
Nhưng anh vẫn không rõ tình cảm của chính mình, thiếu niên đồng tính này so với mình còn quá trẻ, áp lực đương nhiên không nhỏ. Anh biết mình đã quen thuộc sự tồn tại của đối phương thậm chí còn không muốn đối phương đau lòng. Anh không muốn nhìn thấy đối phương rơi nước mắt, cũng không muốn nhìn thấy đối phương bị thương. Như vậy có được coi là thích không?
Linh hồn cô đơn đã quá lâu khiến Nghiêm Tư Cẩn không nhịn được muốn nhận được cái ôm ấp áp, mà đối phương lại biểu hiện yêu thương quá nồng nhiệt, Nghiêm Tư Cẩn cũng muốn trải nghiệm thử cảm giác rung động kia.
Tằng Nữu nghe được người kia thống khổ thở dài, đi xuống dưới lầu, gọi điện cho dãy số không thể quen thuộc hơn, tiếng nói lạnh như băng chậm rãi vang lên, “Nếu muốn xem cảnh nóng, giữa trưa ngày mai nhớ tới đây.”
Bên kia nở nụ cười hưng phấn, biểu hiện Tằng Nữu càng thêm âm trầm, “Nếu thích, hai cậu mang máy ảnh đến đây chụp lại làm kỷ niệm.”
Giữa trưa ngày kế tiếp, Nghiêm Tư Cẩn ngồi ở trước quầy kiểm kê hàng hóa, Tằng Nữu đứng trước các kệ tủ kiểm tra sản phẩm. Trong siêu thị rất yên tĩnh, không có một ai.
Tằng Nữu chậm rãi đi tới bên cạnh Nghiêm Tư Cẩn, đưa tay ấn xuống nút đóng cửa siêu thị, cửa siêu thị liền tự động đóng lại.
Nghiêm Tư Cẩn ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Tằng Nữu, Tằng Nữu ngây thơ mỉm cười, kéo tay Nghiêm Tư Cẩn đi tới trước hàng kệ tủ siêu thị.
“Tiểu Ngưu? Sao lại đóng cửa siêu thị?” Nghiêm Tư Cẩn bực bội nhìn đối phương.
Tằng Nữu đem đầu áp sát vào, hà hơi vào tai Nghiêm Tư Cẩn, “Ông chủ……”
Hơi thở giọng nói quen thuộc khiến Nghiêm Tư Cẩn cảnh giác, anh mở to mắt không hiểu đối phương có ý đồ gì.
“Em……” Tằng Nữu đem tay Nghiêm Tư Cẩn kéo đến dưới thân chính mình, “Em không chịu nổi, em thật sự thật sự thích anh…… Ở nơi này nè, anh chạm vào một chút đi.”
Mặt Nghiêm Tư Cẩn đỏ lên, “Em?”
“Em càng nhìn anh tim đập càng ngày càng nhanh, thật sự thích anh……” Tằng Nữu không ngừng lặp lại, hướng đến Nghiêm Tư Cẩn áp sát vào.
Bầu không khí ám muội khiến Nghiêm Tư Cẩn không biết phải làm sao, nhưng tim cũng đập càng ngày càng nhanh, ánh mắt đối phương biểu đạt thâm tình làm anh muốn trải nghiệm thử tình yêu say đắm, “Anh…… Để anh giúp em.”
“Dạ.” Vẻ mặt Tằng Nữu càng trở nên ôn nhu, đầu cúi thấp, chiếm lấy môi đối phương hôn sâu triền miên.
Tư vị hôn môi này khiến Nghiêm Tư Cẩn như cảm thấy tình yêu thật nồng cháy, thân thể anh như nhũn ra, dựa vào trong lòng ngực Tằng Nữu, Tằng Nữu ôn nhu xoa mặt của đối phương, “Ông chủ, anh hãy giúp em làm giống như ngày hôm qua em đã giúp anh, có được không?”
Nghiêm Tư Cẩn tay chân như nhũn ra, ý thức bắt đầu mơ hồ, trong lòng Tằng Nữu chưa bao giờ cảm thấy ấm áp cùng an tâm như thế này, anh “Ừ……” một tiếng, giống như đã đáp ứng rồi.
Tằng Nữu khẽ mỉm cười, vẻ mặt lộ ra mình đã thực hiện thành công, liền tháo dây thắt lưng.
Nghiêm Tư Cẩn nhắm nửa con mắt, chỉ cảm thấy đầu bị người nhấn một cái, tiếp đó là giọng nói ôn nhu dẫn theo mê hoặc ghé vào lỗ tai anh nói, “Mau quỳ xuống.”
Anh uốn cong chân quỳ trên mặt đất, dương v*t cực nóng bật ra trước mặt anh, nhiệt độ nóng hổi khiến toàn thân anh càng thêm khó chịu.
Thân thể không còn là của chính mình, anh nghe thấy một âm thanh đang nói, “Lại đây, há miệng ra nào.”
Anh còn chưa kịp cưỡng bách thì có một bàn tay mềm mại chống đỡ dưới cằm anh.
Trong mũi ngửi được hơi thở của cậu khiến anh như lầm đường lạc lối, anh mở miệng, đột nhiên dương v*t nhét vào trong miệng anh, sáp vào yết hầu anh thật sâu, anh không thể thở nổi, cố gắng nỗ lực hít thở nhưng động tác đều biến thành bọt nước, anh nửa khép lại đôi mắt còn thấm ướt nước mắt.
Anh mở mắt ra, nhìn kỹ cái người cao cao tại thượng này, đó là Tiểu Ngưu ư? Tại sao khuôn mặt này lại cho anh cảm giác không giống như trước? Nhưng anh không có cơ hội cân nhắc nhiều như thế, dương v*t trong miệng sưng to gấp mấy lần, anh nhận ra trong miệng chính mình đang ngậm lấy cái gì.
Đó là dương v*t của Tiểu Ngưu!
Anh hoảng sợ mở to mắt, trong đầu xuất hiện hình ảnh Tiểu Ngưu hôm qua dùng miệng liếʍ dương v*t mình, máu chảy càng thêm sôi trào.
“Ông chủ…… Làm giống như ngày hôm qua em làm anh ấy, liếʍ từ đầu đến gốc, không được cắn, ngoan…… Em thật thích anh……” Giọng Tằng Nữu ngọt ngào như âm thanh ác ma, Nghiêm Tư Cẩn biết hành vi của chính mình là đáng hổ thẹn, cái loại kɧoáı ©ảʍ cùng hình ảnh ngày hôm qua cứ đan dệt nhau làm anh bắt đầu có động tác.
Tằng Nữu vẻ mặt đau khổ dáng vẻ như động vật đang cầu xin, tay cậu cầm lấy tóc Nghiêm Tư Cẩn, “Ông chủ, em thật sự thích anh…… Anh liếʍ giúp em đi……”
Nghiêm Tư Cẩn hạ quyết tâm, nhắm mắt lại, dùng đầu lưỡi chậm rãi liếʍ lên phía trước của đối phương. Anh chưa từng làm chuyện này qua bao giờ, cho nên khi anh cảm nhận được dương v*t trong miệng càng lúc càng lớn, lúc anh muốn thở, nhưng đổi lấy là càng ngày càng tiến sâu hơn. Anh bị nam nhân húc vào làm cho thần trí thất thần.
Nghiêm Tư Cẩn môi đỏ tươi phun ra nuốt vào dương v*t Tằng Nữu, dáng vẻ nhắm mắt cùng lông mi run rẩy sợ hãi đặc biệt rất rõ ràng, tư thế dâʍ ɖu͙© này Tằng Nữu cảm giác càng ngày càng mãnh liệt. Đối phương thủ pháp non nớt cũng làm cậu mê say cùng mất khống chế, cậu dùng sức nắm lấy tóc nam nhân, tự mình tăng nhanh tốc độ cùng sức mạnh, làm cho đầu nam nhân ở dưới thân chính mình càng phun ra nuốt vào nhiều hơn.
Tiếng hai người hô hấp tràn ngập khắp phòng, miệng Nghiêm Tư Cẩn đã sớm mất đi cảnh giác, động tác mạnh mẽ khiến cho miệng anh không cách nào khép lại, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, thấm vào bên trong áo. Anh nghĩ mình nhất định là điên rồi.
Đầu nam nhân bị Tằng Nữu nắm lấy, ở dưới thân mình mạnh mẽ nhanh chóng cắm vào thật sâu, Tằng Nữu từ từ lên đến đỉnh, cậu khó nhịn mắng “SHIT” nói những ngôn từ linh tinh.
Mắt thấy bùng nổ trong nháy mắt, cậu không để ý nam nhân đau đớn, nắm giữ thật chặt da đầu nam nhân hướng về phía sau kéo một cái.
Khi hơi thở Tằng Nữu càng ngày trầm xuống, cậu đạt đến ngưỡng cực hạn. Thời điểm tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, Nghiêm Tư Cẩn còn chưa kịp hoàn hồn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn ra đầy mặt anh, khiến anh phải mở to hai mắt.
Mùi vị nam tính tràn ngập trên mặt anh, mà anh chưa kịp khép lại khóe miệng đã được nếm trải mùi vị đàn ông, anh buồn nôn che miệng mình lại, chạy lên phòng tắm trên lầu.
Sau khi nam nhân đi xa, Tằng Nữu tà mị nở nụ cười, kéo thắt lưng lên, tiếng nói của cậu ban nãy từ ôn nhu trở thành lạnh lẽo vô tình, “Mau đi ra.”
“Wow, đại ca anh thật là lợi hại nha! Mới chỉ mấy lần, lão nam nhân kia liền ngồi chồm hỗm xuống làm giúp anh……”
“Thế nào? Có thú vị không, coi như đây là bù đắp khoảng thời gian này không cùng các cậu chơi đùa.”
“Đại ca anh thật quá cường đại, em thật khâm phục anh!”
“Có chụp lại làm kỷ niệm không?” Tằng Nữu nhướng mắt lên.
“Có chứ.” Trần Hàn đưa tay lấy ra máy chụp ảnh, “Kỹ thuật của em vẫn còn tốt chán, bảo đảm đây là những hình ảnh full HD không che đầy đặc sắc, nếu đem cái này bán ra bên ngoài tuyệt đối so với những AV khác cấp bậc không thể nào sánh nổi!”
Tằng Nữu không cảm thấy vấn đề gì chỉ cười trừ, nhún vai, “Đừng để mặt tôi lộ ra là được.”
“Em biết mà.” Trần Hàn cười, “Có điều không biết lão nam nhân quê mùa này khi nhìn thấy những bức ảnh chụp sẽ ra sao nhỉ, nhất định sẽ bị hù lăn ra chết ngắc. Ha ha ha, chờ em rửa ảnh xong, sẽ đem một quyển album đưa đến cho hắn.”
Đối phương vô tâm khiến trong lòng Tằng Nữu như bị kim đâm vào lòng, chỉ là thuần túy chơi cho vui, nếu như những tấm ảnh này bán ra ngoài thị trường, Nghiêm Tư Cẩn cũng không thể nào biết được, thế nhưng nếu như cho nam nhân quyển album này, lấy tính cách anh mà nói, làm không tốt sẽ dồn anh vào con đường tự sát.
Lông mày Tằng Nữu nhíu lại, “Tạm thời đưa máy ảnh để tôi giữ.”
“Dạ?”
“Có ý kiến gì không?”
Ở trong phòng tắm rửa mặt súc miệng Nghiêm Tư Cẩn vĩnh viễn không biết được dưới lầu đang đối thoại những gì, anh hốt hoảng tẩy rửa chính mình.
“Ông chủ……” Tằng Nữu đi lên lầu, nhìn kỹ Nghiêm Tư Cẩn đang hoảng hốt.
“Tiểu, Tiểu Ngưu?” Nghiêm Tư Cẩn cả mặt toàn là nước, thở dốc kịch liệt, con mắt anh mê man nhìn về phía khởi nguồn của âm thanh, “Anh……”
Thời điểm tùy ý ức hϊếp nam nhân, anh đều cởi kính mắt, Tằng Nữu lấy đi kính mắt của đối phương, đúng như những gì mình nghĩ nhìn thấy hơi nước tràn trong đôi mắt, yết hầu Tằng Nữu quấn chặt đầy căng thẳng.
“Sao lại biến thành dáng vẻ này……” Nghiêm Tư Cẩn thống khổ nhắm mắt lại, cuộn mình đứng dậy, đầu giấu vào trong cánh tay.
Tằng Nữu đem nam nhân run rẩy ôm vào trong lòng ngực, giọng run rẩy nói, “Ông chủ, xin lỗi, là em không tốt, em không nên ép buộc anh, thế nhưng bởi vì em quá thích anh. Em không nên để ông chủ vì em làm những chuyện này……”
“Không, không trách em, anh……”
Tằng Nữu tuy nói hối hận đầy tình thâm, nhưng vẻ mặt không hề có một chút hối hận nào, cậu nói tiếp, “Em cũng không nghĩ đến sẽ phát sinh thế này. Chỉ vì quá thích anh, nhìn thấy anh em chỉ muốn ôm anh…… Rất muốn dùng tay sờ lên người ông chủ.”
“Ông chủ, là do anh hại em biến thành như thế này. Mỗi ngày em chỉ nghĩ đến anh, chỉ muốn ăn cơm cùng với anh đồng thời tán gẫu ngủ chung, âu yếm anh, sờ anh, ôm anh…… Ông chủ là anh hại em.”
Nghiêm Tư Cẩn nghe xong, không biết mình có chỗ tốt nào khiến cho đối phương mê luyến đến thế, nhưng vẻ mặt cậu chân thành lại để cho anh không cách nào trách cứ đối phương được, không thể nào tức giận nổi. Anh ngẩng đầu lên, tầm mắt mơ hồ nhìn thấy đôi mắt óng ánh trong con ngươi lóe lên lệ quang.
Nghiêm Tư Cẩn càng đau lòng, Tằng Nữu thỉnh thoảng lại nói, “Ông chủ, em thật thích anh”, lại cưỡng bách cạy miệng nam nhân ra muốn làm gì thì làm.
Tằng Nữu biết nam nhân hết một lần lại một lần bị chính mình mê hoặc, cậu rất hài lòng, cậu thưởng thức tư vị nam nhân thống khổ, thỏa thích đùa giỡn thân thể cùng tâm hồn nam nhân. Thế nhưng tình huống hiện tại như vậy không thể tiến thêm một bước nữa, cậu không thể làm gì khác hơn là dùng tay nam nhân giải quyết du͙© vọиɠ chính mình, sau đó ôm nam nhân lên giường.
Chạng vạng ngày kế, Nghiêm Tư Cẩn đứng ở phía trước quầy.
Cũng vẫn như cũ cùng Tằng Nữu ở chung, nhưng Tằng Nữu hùng hổ dọa người yêu đã đưa anh vào ngõ cụt, mà trái tim anh cũng theo thân thể từ từ luân hãm, anh đã không còn đường thối lui, ngoại trừ tiếp nhận đối phương ôn nhu cùng tình yêu cưỡng bách, chân tâm cùng cảm tình quấn quýt si mê.
Vô tình, Nghiêm Tư Cẩn nhận ra được vị học trưởng lúc còn học đại học được anh kính trọng nhất, cho dù đã xa cách nhiều năm ký ức anh vẫn khắc sâu bóng hình đó, đặc biệt là lúc này nhìn thấy đối phương lại càng thêm kích động.
Ở trong mắt anh, người có thành tích ưu tú đều là những người rất cường đại.
“Học trưởng! Học trưởng!” Anh gọi hai tiếng, đối phương mới quay người lại.
“Em là Nghiêm Tư Cẩn, so với học trưởng nhỏ hơn một lớp.” Mặc dù đối phương hoàn toàn không nhớ rõ mình, nhưng Nghiêm Tư Cẩn vẫn cao hứng cùng đối phương bắt chuyện.
Chút thời gian bị dằn vặt này cũng không dễ chịu gì, nhưng nhìn thấy người xưa cũ đối với Nghiêm Tư Cẩn mà nói, là khó có thể dùng lời nào diễn tả niềm vui sướиɠ.
Nói chuyện một hồi, đưa ra phương thức liên lạc xong, đối phương chuẩn bị rời đi, Nghiêm Tư Cẩn lại đuổi tới, nói muốn dùng xe siêu thị đưa đối phương trở về.
Học trưởng là dạng người kiệm lời, Nghiêm Tư Cẩn cố gắng cùng đối phương tán gẫu về chuyện đại học lúc trước, cuối cùng còn hẹn đối phương khi nào rảnh rỗi lại cùng nhau ăn cơm.
Đưa nam nhân về đến nhà, một thân ăn mặc cao quý, nam nhân diện mạo quý khí thay thế học trưởng đem đồ đạc đưa lên lầu. Nghiêm Tư Cẩn thấy hai người này có điều gì đó là lạ, nhưng anh cũng không để ý liền lái xe trở lại siêu thị.
Bị lưu lại trông coi siêu thị cho Nghiêm Tư Cẩn Tằng Nữu cực kì tức giận. Từ khi thấy nam nhân chủ động cùng người đàn ông khác đến gần, cậu liền chú ý tới đây.
Chưa từng thấy Nghiêm Tư Cẩn nhiệt tình cùng người khác trò chuyện như vậy, không ngừng khen tặng còn thảo luận phương thức liên lạc, cuối cùng còn lái xe đưa đối phương trở về. Tằng Nữu tâm tình biến hóa, hung tợn oán trách anh đối với đối phương quá sức nhiệt tình, một mặt lại nghĩ phải làm như thế nào mới cứu vãn tâm tư đối phương.
Trong mắt nam nhân sáng lấp lánh khi cùng người khác nói chuyện là dáng vẻ cực kỳ hiếm thấy, ngay cả mình cũng phải tháo mắt kính xuống mới có thể nhìn thấy được, cậu mất đi lý trí, mất khống chế suy đoán trong lòng Nghiêm Tư Cẩn có phải càng trọng thị đối phương hay không, mà cậu lại không cho phép chuyện này phát sinh như vậy được!
Thật vất vả mới lấy lòng nam nhân cùng sự quan tâm, hiện tại bỗng dưng chạy ra một người phá đám. Tằng Nữu không rảnh bận tâm tâm nhãn của mình có quá nhỏ hay không, chỉ không có cách nào khoan dung trong mắt nam nhân chứa thêm bóng hình người khác.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Lời Nói Dối Cuối Cùng
- Chương 3