- CẬU LỪA TỚ!
Đây là hai ngày sau tháp Bắc lại được phen náo nhiệt, Claira trân trân nhìn không tin nổi. Nó được mời tới tháp Bắc, vốn tưởng chỉ gặp Fleur và vị thần thông thái chưa biết kia ai ngờ còn được biết thêm một người quen tới không thể quen hơn nữa. Trước mặt nó, Luca cười ngại ngùng, vừa giây trước cô bạn còn vui vẻ nói chuyện với Gabriel, trông hai người họ rõ ràng đã thân quen lâu lắm. Lừ lừ tiến đến nó trừng Luca giận dỗi.
- Cậu không định giải thích gì à?
- Có có. Cậu ngồi xuống đây.
Luca kéo tay Claira nhưng nó không nghe, hếch mặt nó ngúng nguẩy đi tới ghế đối diện, đặt mông ngồi xuống cạnh Fleur không thèm nói gì. Luca ái ngại đưa mắt nhìn sang Gabriel cầu cứu.
- Đừng trách cô ấy. – Gabriel cười hòa giải, cậu rót cho Claira một chén trà và thả vào đó mấy lát chanh. – Là tớ không cho Luca nói với cậu. Tớ quen Luca mười năm rồi. - Cậu nói như giải tỏa thắc mắc của Claira – Nhưng việc quen với tớ không đưa lợi gì cho cô ấy cả, thậm chí nếu mọi người biết sẽ có cả đám rắc rối tìm tới...
- Nhưng tớ có phải người ngoài đâu!
- Vậy nên tớ chân thành xin lỗi cậu. Uống chén trà này bỏ qua cho tớ nhé.
Gabriel toe cười, khóe mắt cong cong nhìn dễ thương đến lạ. Tuy không nên dùng từ dễ thương để miêu tả một cậu con trai, Claira thầm nhắc nhở mình. Nó hèm giọng.
- Về tớ sẽ tính với cậu sau.
Vậy là đỡ quá rồi, Luca tươi tỉnh hẳn. Gabriel thì vẫn cười.
- Chắc cũng không cần giới thiệu nhiều, tớ là Gabriel Ivient, cũng là thần thông thái Iris. Cậu có thể gọi tớ bằng bất cứ tên gì cậu muốn trừ rút gọn tên thật của tớ thành Gab Gab thì không thể chấp nhận được...
- Vì?
- Nghe như một con vịt vậy!
Cả Claira và Luca đều bật cười. Ngồi kế cạnh Claira, Fleur vẫn im lặng, nàng vẫn chăm chú ngắm Claira như thể căn phòng này chỉ có mình nó. Claira cũng sớm nhận ra điều ấy, nó quay sang nhìn nàng.
- Hôm nay trông cậu tốt hơn đấy. – Nó bảo. - Nhớ tớ không?
Bất ngờ là Fleur lại thành thật gật đầu.
- Tớ cũng nhớ cậu nhiều. Nói nghe này. Cậu quen Luca trước rồi đúng không?
Gật.
- Lâu chưa?
Gật.
- Luca nói dối tớ vậy là không tốt chút nào. Cậu không được như thế đâu nhé!
Gật.
Claira vui vẻ cười, nó dành cho Fleur một cái ôm nồng thắm. Đối diện hai người họ chân mày Gabriel khẽ nhướn lên, nhìn họ không hiểu sao cậu lại nhớ tới mấy màn dạy xiếc thú, có phải Claira quay lại với cương vị làm mẹ nhanh quá không? Và quả nhiên đó là mẹ, chẳng mấy khi nó lại thấy Fleur ngoan ngoãn tới vậy.
- Nay Louis không tới cùng cậu à?
Gabriel hỏi, cậu chỉ khơi chuyện thế chứ thừa biết Louis phải đi họp rồi. Và quả nhiên Claira bảo.
- Anh ấy bận. Không sao, tớ đi chơi một mình hoài, quen rồi.
Đôi tay lơ đãng nó vuốt nhẹ mái tóc dài, màu vàng óng ả hút mắt lan qua từng kẽ tay nó làm Gabriel nhìn tới ngây người.
- Cậu sao thế?
Phút chốc tỉnh hồn lại thấy cả ba cô gái trong phòng đều chăm chú nhìn mình Gabriel cười khan.
- Không sao. Thỉnh thoảng tớ hay thất thần, cậu đừng để ý. Sao nhỉ, hôm trước tới đây cậu đã được Gil giới thiệu qua về Tây viện rồi đúng không. Hôm nay tớ là người chủ trì cho cuộc nói chuyện này, cậu muốn biết gì cứ hỏi nhé.
- Ồ... – Claira ậm ờ - Thực ra tớ đã biết bao nhiêu đâu để hỏi – Cuối cùng nó cười. – Cho cậu tùy ý đấy.
- Cậu thực sự không tò mò gì hết à? – Gabriel hơi ngạc nhiên - Bất cứ điều gì?
- Giờ việc tớ tò mò nhất là thánh tối cao của chúng ta như thế nào, hôm qua Gil cứ bảo tớ không tưởng tượng nổi đâu. Nhưng chắc cậu cũng không có ý nói tớ nghe đâu đúng không?
- Cái này cậu phải tự trải nghiệm mới thú vị - El bật cười - Kể trước mất vui.
- Vậy bao giờ người sẽ tới gặp tớ nhỉ?
- Câu này khó. Thánh Fly không đến theo lời hiệu triệu, kỳ thực cũng chẳng biết giờ người đang ở đâu. Nhưng cậu cứ yên tâm, cho đến khi nào cậu còn thứ này trên người, nhất cử nhất động của cậu Người đều biết hết. Thứ này này...
El nói rồi chỉ tay lên mặt mình, ở điểm chạm tay cậu, dưới khóe mắt trái một chữ Trí bằng ký tự cổ đen như hắc ín từ từ hiện ra rồi nhanh chóng vuột biến mất khi cậu vừa buông tay xuống. Đây chính là dấu hiệu nhận diện của thần Thông thái.
- Ra nhờ nó thánh Fly mới biết đến tớ hen.
Claira như ngộ ra.
- Không trách nào, tớ cứ tò mò mãi...
- Đây là sợi dây vô hình liên kết Tây viện chúng ta, nó không chỉ báo cho thánh Fly biết chúng ta đang ở đâu mà còn giúp người nhận ra mỗi khi giữa chúng ta có người gặp nguy hiểm. Cũng không sai đâu khi nói cách thức tốt nhất để liên hệ với bất cứ ai trong chín chúng ta là đến tìm thánh Fly. Mặc dù tớ cũng không chắc cách này là nhanh nhất...
- Vì...
- Vì còn phải tìm thánh Fly chứ sao! – Gabriel bật cười – Nội việc này là lâu hơn tất thảy rồi.
- Ừ nhỉ. Ha ha...
Cả đám vui vẻ cười, trừ Fleur, nàng vẫn im lặng ngắm Claira như chưa thỏa, ánh mắt nàng mỗi lúc một dịu êm. Cốc chocolate trong tay nàng vẫn còn đầy sóng sánh, lâu lắm mới có người khiến nàng “quên ăn quên ngủ” tới vậy. Nhìn nàng Gabriel không khỏi thở hắt ra một hơi...
- Làm mẹ lúc nào cũng có độc quyền. Gil mà ở nhà anh ấy sẽ ghen chết với cậu mất Claira.
- Hả?
- Cậu đã không thắc mắc gì, vậy tớ sẽ kể cho cậu nghe thêm một số kiến thức sơ lược khác nhé. – El nhẹ nhàng đổi chủ đề. - Cậu nghe cùng cũng được đó Luca, coi như bổ sung kiến thức Thần học luôn.
- Ôi... – Cứ nhắc đến môn ấy là Luca lại thấy đau đầu. Claira thì cũng chẳng khá hơn. - Cậu nói dễ hiểu thôi nhé… Tớ chậm tiêu lắm.
- Yên tâm. Tớ là ai chứ! – Gabriel vui vẻ cười, rồi cậu bắt đầu nói. - Chuyện về Tây viện cũng chẳng có bao nhiêu, có thể nói trong giới thần tứ phương Tây viện là tổ chức thần đơn giản nhất. Ngoài chúng ta vẫn còn ba tổ chức thần cơ bản khác, gồm Đông cung, Nam thành, Bắc điện, bốn tổ chức thần như tứ trụ bốn phương đối kháng cân bằng với thế lực Bóng tối: Ma giới và Quỷ giới. Đây là bố cục toàn diện nhất của thế giới bây giờ!
Gabriel ngừng một chút cho hai cô bạn tiêu hóa hết đám thông tin rồi mới tiếp tục.
- Chúng ta đang sống trong một thời đại hòa bình, khi các thế lực đạt đến cán cân cân bằng cần thiết. Mà thật ra trong suốt chiều dài lịch sử phần lớn thế pgiới vẫn an lạc như thế, chiến tranh hiếm khi bùng nổ, trong sự kìm kẹp lẫn nhau mâu thuẫn luôn luôn tồn tại nhưng bị đè nén không được giải quyết, chỉ đến khi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm xáo trộn mới xảy ra. Điều này có nghĩa sự bình yên hiện tại chỉ là nhất thời, chiến tranh tất yếu sẽ bùng nổ, còn sự nhất thời này kéo dài bao lâu hay thứ gì sẽ châm ngòi cho cuộc chiến thì chúng ta chưa thể biết được. Vì vậy dù giờ chúng ta nhàn rỗi lắm, có khi hết kiếp này cậu cũng chẳng phải thực hiện nghĩa vụ thần của mình đâu, nhưng cậu vẫn buộc phải nắm được cục diện cơ bản của thế giới, hiểu chứ?
Claira gật gật đầu, không rõ sao khi nghe Gabriel nói sống lưng nó bất giác thẳng đứng lên. Đối diện nó Luca cũng nghiêm chỉnh hơn thấy rõ.
- Bình tĩnh... Tớ có phải nói để dọa hai cậu đâu. – Gabriel bật cười ha hả. - Trạng thái cân bằng của thế giới bây giờ được thiết lập từ vài ngàn năm trước, cũng chẳng có dấu hiệu gì nó sẽ bị phá vỡ ngay đâu, các cậu cứ coi như đang nghe kể chuyện đi, được không?
- Ồ...
- Tất nhiên là tớ sẽ nói hết cho cậu nghe, nhưng chỉ một buổi sáng thì có vẻ không đủ nên chúng ta cứ tiến từ từ nhé, mỗi ngày một ít. Cậu muốn nghe về gì đầu tiên?
- Ừm... – Claira có vẻ phân vân – Đông cung đi. - Cuối cùng nó chọn.
- Tớ biết sao cậu chọn Đông cung, so với Nam thành hay Bắc điện, Đông cung có vẻ được biết đến rộng rãi hơn hen? Dễ hiểu mà, kể cả so với Tây viện, quy mô tổ chức thần của Đông cung cũng không đùa được. Tây viện chúng ta, có điểm danh cả thánh Fly cũng chỉ hết hai bàn tay, còn cậu mà muốn đếm hết số thành viên của Đông cung sợ rằng vài chục bàn tay cũng không đủ. Nhưng chúng ta sẽ chỉ nói tới cơ cấu chính thôi nhé. Tính ra cơ cấu chính của Đông cung hiện tại nếu hoàn thiện sẽ cũng chỉ bằng đúng Tây viện, tức là mười người...
- Cậu nói... nếu hoàn thiện?
- Ừ. - Thấy Claira nắm bắt vấn đề có vẻ nhanh Gabriel vui lên trông thấy. – Đông cung có bề dày lịch sử dài không kém gì Tây viện mà trong trang sử về họ, sự hy sinh, thay thế là không thể tránh khỏi. Thế lực đối đầu với họ là Ma giới, khác với Quỷ giới bên Tây phương chúng ta, Ma giới chưa bao giờ xóa bỏ tham vọng được nắm quyền xưng bá, sự đấu tranh khốc liệt giữa hai phe hẳn là nguyên nhân Đông cung thương vong nhiều nhất. Khởi đầu, Đông cung được dẫn dắt bởi một vị được gọi là “Ngọc Đế”, vị này chắc cỡ ngang ngang tuổi thánh Fly đó, tiếc là không thọ bằng. Cậu biết sự kiện đổi Tân lịch 7000 năm trước vì đâu mà có không? Chính là nhân kỷ niệm Đông cung đổi chủ đấy, Ngọc Đế chết! Rẽ ngang nói về cái chết của vị hoàng đế này thì hẳn là cả câu chuyện bi lụy, các cậu cũng biết Đông cung và Ma giới không đội trời chung đúng không, nhưng hay ở đây là hai người đứng đầu hai thế lực mi chết ta sống này lại đem lòng yêu nhau. Trớ trêu vậy, họ thậm chí còn đã có con với nhau nữa, nhưng mâu thuẫn giữa đôi bên vẫn không thể hóa giải, cuối cùng họ gieo mình xuống vực tự sát. Đây quả là việc làm ngoài sức tưởng tượng, ít gì họ cũng là người đứng đầu hai giới, nông nổi cỡ nào mới hành động vậy, tớ vẫn tò mò mãi. Nhưng lịch sử không ghi nhận nhiều về sự việc này, nên sau 7000 năm chúng ta vẫn phải chấp nhận sự thật như thế.
- Ồ...
Tự nhiên bị cuốn theo câu chuyện ngoài luồng, hai cô gái bất giác thả lỏng, họ đón nhận câu chuyện như những thính giả nhiệt thành. Gabriel vẫn vui vẻ, kể chuyện không hẳn là việc cậu thích nhưng nhận được dẫn dắt được người nghe đi theo đường mình chỉ cũng không tồi.
- Có điều may là trước khi chết Ma hoàng vẫn kịp sinh hạ ra một đôi trai gái song sinh. Ngày hai người họ chết sự lạ bỗng xảy đến, đôi trai gái nọ tách đôi, từ hai thành bốn, một đôi theo Ma giới, một đôi về Đông cung, đây cũng là sự ra đời của thế hệ người đứng đầu thứ hai. Đông cung đổi chủ, từ một Ngọc Đế ban đầu giờ được cai quản bởi hai người, Ngọc hoàng tử và Thiên Nguyệt công chúa, kỷ nguyên mới của Đông cung bắt đầu! Dưới thời mình, Ngọc hoàng tử cho lập hai cận thần thân cận, là Tả cận thần và Hữu cận thần, lại cho lập thêm một hội bảy vị dưới quyền gọi là Thất thần, bao gồm Phong Mộc Thủy Hỏa Thổ Long Nguyệt. Vậy là hoàn thiện bộ máy tổng cộng có mười người, đúng không. Nói về Ngọc hoàng tử, tớ đã gặp vị này vài lần, đây là một vị vua tốt, khá hiền từ, cũng nhanh nhạy nhưng hơi thiếu quyết đoán. Khách quan mà nói vị này hợp làm thần hơn là làm vua, khả năng lãnh đạo của Ngọc hoàng tử không quá tốt, cũng bởi vậy so Ma giới được lãnh đạo bởi vị chúa tể mới lên ngôi Đông cung không phát triển nhiều lắm. Và một khi cán cân bị nghiêng tất yếu chiến tranh sẽ nổ ra. Các cậu học Lịch sử chắc không ít lần nghe đến cuộc Đại chiến 5600 năm trước chứ, chính nó đấy!
- Nhưng tớ nhớ... – Đôi mày của Claira chau lại. - Kết quả của cuộc chiến này Đông cung thắng lợi mà, đúng không?
- Đúng. – Gabriel mỉm cười – Xét theo cục diện lúc đó đây đúng là điều không tưởng. Tương quan lực lượng quá chênh lệch, những nhà quân sự đã dự đoán chắc phần thua cho Đông cung chỉ tiếc là họ chưa tính hết được sức mạnh của Đông cung khi ấy. Nếu nói Ngọc hoàng tử giỏi nhất điều gì thì không phải là tài lãnh đạo mà hẳn là khả năng quy thuận lòng người. Cậu có biết anh hùng chính của cuộc chiến năm ấy là ai không? Chính là hội Thất thần đấy, khi đó hội này vừa được lập chưa đầy mười năm, cũng đều là những vị thần còn chưa qua hai mươi tuổi. Vậy mới nói, lịch sử vẫn quá ưu ái Ngọc hoàng tử, hai mươi năm chỉ là hạt cát trong dòng lịch sử, nhưng lịch sử đã chọn trao hạt cát quyết định ấy cho Đông cung. Mặc dù cũng phải đánh đổi bằng thương vong, Thiên Nguyệt công chúa qua đời, Nguyệt thần cũng chết, chuyện lại khởi ngoặt tại đây. Sau thua cuộc, tương quan lực lượng giữa Đông cung và Ma giới coi như đã cân bằng, hòa bình được giữ vững cho đến tận bây giờ. Nhưng đâu cứ như thế là không có mất mát và hy sinh, có những hy sinh từ cả hai phía khiến cán cân không thay đổi nhưng bàn cờ đã thiếu mất vài quân. 3000 năm trước, đột ngột cả Hữu cận thần và Mộc thần đều qua đời đồng thời với đó, ở chiến tuyến bên kia, hai nhân vật quan trọng nhất của Ma giới là chúa tể và hoàng tử Ma giới cũng cùng hy sinh. Cái chết của những người này vì đâu và tại sao vẫn là bí ẩn bị che khuất, nhưng tớ nghĩ cũng chẳng thể tránh được sự liên đới giữa họ. Vài ngàn năm trôi qua, những người đã ra đi vẫn chưa hề trở lại, Đông phương vẫn giữ cán cân lực lượng cân bằng theo cái cách khuyết thiếu như vậy, cả Ma giới và Đông cung đều đang tích cực tìm người, biết gì không? Bên nào tìm được người sớm hơn cân sẽ lệch bên đó, chẳng có khi đó lại là nguyên nhân khơi mào chiến tranh cũng nên. Nhưng cũng chớ lo,
lịch sử vốn hay trêu đùa, định mệnh cho họ ra đi cùng nhau cũng có thể đưa họ về cùng một lúc... Ai mà biết chuyện gì thực sự sẽ xảy ra, đúng không nào?