Thế gian này thật sự có quỷ quái, hồn ma hay chăng?
Nhưng nếu không có, nếu đó là ảo giác, là trí tưởng tượng, thì thứ mà chúng ta nhìn thấy lại là gì?
Nếu không có thế lực siêu nhiên nào, thì tại sao nhà máy bỏ hoabng lại luôn có tiếng động là? Tại sao những ai tiến vào nơi đó đều mất mạng?
Tại sao trên tầng lầu không người ở cứ đến 12 giờ đêm lại có tiếng bi lăn? Sự việc khủng khϊếp nào sẽ xảy đến với một buổi tiệc tại nhà tang lễ trên núi?
Trái tim của một người vậy mà lại bị ép buộc phải "vỡ vụn" trong l*иg ngực…
Vốn được mời đến điều tra một vụ án mạng mà khoa học không thể giải thích được, cuối cùng lại phát hiện ra tất cả chứng cứ đều đang ám chỉ mình, rốt cuộc trong khoảng thời gian mất đi ký ức đã xảy ra chuyện gì? Làm một người bình thường gặp phải những chuyện này, bạn sẽ chọn bỏ chạy hay là dũng cảm tìm ra sự thật?
Giản Chân, nhân vật chính của câu chuyện đã chọn vế sau, bởi vì cậu ấy luôn tin một điều rằng, trên thế gian này không có ma. Hơn nữa cậu ấy còn có hai người bạn là Đường Khả và Tiết Nhu, thành lập một nhóm ba người chuyên đi tìm hiểu những câu chuyện kỳ lạ, không vấn đề gì là không thể giải quyết được.
Nhưng Giản Chân lại không ngờ được rằng, sự thật không bao giờ đơn giản như vậy. Sở dĩ bí mật có thể trở thành bí mật chính là bởi vì người biết được bí mật đều đã chết cả rồi. Một khi cánh cửa dẫn đến thế giới thần bí đó được mở ra, hậu quả không phải là thứ chúng ta có thể tiếp nhận được. Miệt mài tìm kiếm trong mê cung số phận, mỗi bước đi đều là bước ngoặt sinh tử, chấn đ