Chương 23

Với những tấm hình Ngọc có được, đối với mấy lão già dê kia là một đòn trí mạng. Vì bảo vệ thanh danh của mình nên trước mắt mấy lão ấm ức làm theo yêu cầu của Thương, giải quyết lại những oan khuất trong làm ăn của gia đình cô khi ấy. Với những bằng chứng trong tay. Cô nhanh chóng lấy lại được tất cả tài sản của gia đình, đẩy những tên dơ bẩn khốn khϊếp kia vào tù. Tất cả những tấm ảnh chụp được lưu lại bản gốc đưa cho các anh cô giữ để làm vật phòng thân. Chắc chắn có nó mấy lão sẽ không dám động chạm đến gia đình cô.

Nhưng dù cô và Ngọc có tới hai cái đầu mưu mẹo đến mấy thì cũng chả bằng được đầu óc của những vị sếp lớn. Họ ở vị trí cao như vậy thì đầu óc của họ không hề tầm thường. Vốn dĩ họ chưa từng hại Thương, với Thương là quan hệ có đi có lại, họ cũng cưng chiều cô hết mực nên họ cảm thấy bản thân bị chơi một vố quá đau, nếu không giải quyết chuyện này e rằng giang hồ coi khinh. Sau một thời gian dài suy tính, họ quyết định phải giải quyết chuyện này cho đời nể.

Thương trở về thăm nhà sau một thời gian dài xa cách, biến cố đã lấy đi của cô rất nhiều thứ. Mẹ cô đã khoẻ hơn nhưng thi thoảng vẫn còn nhớ nhớ quên quên. Cô có tâm sự với các anh về chuyện của cô với Ngọc. Dù hơi bất ngờ nhưng các anh cũng không ý kiến gì. Bản thân họ bất tài không bảo vệ được em gái mà ngược lại còn bắt cô hy sinh bản thân cứu cả gia đình. Giờ hạnh phúc của cô là trên hết. Cô yêu ai cũng được, trai hay gái, già hay trẻ, còn khoẻ hay tật nguyền. Họ đều chúc phúc cho cô.

Cô lậy mẹ ba cái rồi dứt áo ra đi, tìm một nơi không ai biết đến cô và nàng để làm lại cuộc đời. Cùng nàng xây dựng hạnh phúc. Nhưng phận đời có vay có trả. Xác định động vào các vị quyền cao chức trọng thì phải xác định là chơi với con dao hai lưỡi, có thể giúp cô gϊếŧ người thì cũng có thể gϊếŧ chết cô.

Trên đường cô đi ra bến xe tìm Ngọc, cô đã bị người của họ bắt lại, trong căn nhà hoang đó, cô ngồi trên chiếc ghế bị chói lại, ba vị sếp cùng chung chăn gối đang ngồi vắt chân chễm trệ nhìn cô. Một tên lại gần nâng cằm cô lên.

- Con đĩ, chúng tao yêu thương chiều chuộng mày, cứu gia đình mày ra khỏi vũng lầy mà mày dám cắn chúng tao một nhát đau như vậy.

- Tôi chịu phục vụ các ông vì muốn các ông đòi lại công bằng cho gia đình tôi, vậy mà các ông lần khất không chịu thực hiện, tôi buộc phải dùng thủ đoạn thôi.

- Vì bọn tao biết, loại gái như mày khi lợi dụng chúng tao xong sẽ trở mặt. Hôm nay, mày phải chết để răn đe những thằng anh của mày.

Một nhát súng khiến viên đạn đi thẳng vào tim của cô. Bọn chúng vất xác cô ngay trước cửa nhà kèm lời nhắn.

" Nếu muốn yên ổn làm ăn thì im miệng đi. Có nợ phải trả. Nó lợi dụng bọn tao, nó phải chết. Từ giờ không ai động đến ai nữa"

Ngọc chờ không thấy Thương đâu liền về nhà cô để tìm. Trong khi cả nhà rối riết tìm cô khắp nơi không thấy thì lúc trở về nhìn thấy xác của Thương được gói lại để trước cửa nhà. Họ đau lòng tột độ vì không thể bảo vệ được đứa em. Còn Ngọc. Nàng bình tĩnh hơn khi nào hết. Nước mắt không còn và cũng không được rơi ra vào lúc này. Nàng tự nói với bản thân.

" Thương ơi, hãy đợi Ngọc, cỏ phải diệt tận gốc thì Thương mới an lòng nhắm mắt"

Ngọc đi lên tìm bà chủ nhà hàng. Khóc lóc nói rằng nàng dại dột mà bỏ bê công việc mấy hôm nay. Giờ nàng muốn giúp nhà hàng tiến thêm một bước. Nàng muốn chăm sóc mấy vị sếp hay qua lại nhà hàng. Như vậy nhà hàng sẽ yên ổn làm ăn, phát triển ngày một lớn. Bà ta nghe liền thấy xuôi tai.

Thương mất đi, mấy lão cũng cần người để giải quyết nhu cầu. Mấy lão liên hệ bà chủ. Đêm đó Ngọc được tiếp rượu mấy sếp. Mấy lão uống cùng nàng, hết lời khen ngợi nàng, tỏ vẻ hối tiếc sao không gặp nàng sớm để khỏi bị con phò kia chơi cho một vố.

- Nếu gặp tôi sớm thì e là các ông không sống được đến bây giờ.

- Nói gì vậy cô em?

Bọn hắn hỏi xong thì cảm thấy khó thở, trong người nôn nao, cử động khó khăn. Ngọc cười khẩy.

- Trong rượu có độc. Nếu không vì muốn gϊếŧ các ông, thì tôi sẽ không bao giờ phục vụ các ông. Những tên cặn bã, quỷ đội lốt người.