- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Lôi Hỏa
- Chương 9: Một mình cô độc
Lôi Hỏa
Chương 9: Một mình cô độc
“ Ngươi còn một người sư huynh, gọi là Dương Lâm, sau này ngươi gặp hắn…..”
“Sư huynh?” Sở nghị phong nhìn sang Lôi bôn thú: “Là ngươi sao?”
Lan thần cũng không trả lời, cuối cùng chỉ biết “aaa” thở dài
“Sư phụ yên tâm, chờ ta tới Lôi nguyên tinh, ta sẽ nói lại cho sư huynh” Dọc theo đường đi, Lan thần kể cho Sở nghị phong không ít chuyện về Lôi nguyên tinh, điều này làm cho Sở nghị phong càng chắc chắn Lôi nguyên tinh là nơi dị thường xinh đẹp,, bởi vậy đối với Lôi nguyên tinh hắn một lòng muốn tới.
“Hai kiện trung phẩm tiên khí, không nên tuỳ tiện sử dụng, bất luận đang ở tu chân giới hay là tiên giới, ngươi nếu không có đủ thực lực , mà sử dụng cao cấp pháp bảo, sẽ sinh ra tai hoạ”
“Ta biết , nhất định sẽ bảo tồn thật tốt hai kiện tiên khí”
“Không phải không dùng, mặc dù trung phẩm tiên khí cũng được tính là cao cấp pháp bảo, nhưng ngươi nên nhớ, chính tu vi bản thân mình mới là quan trọng, ngoại lực chỉ có thể tham khảo mà thôi” Lan thần trịnh trọng nói, nhưng qua một đoạn thời gian sau, Sở nghị phong phát hiện những lời này không chính xác, giờ đây thì hắn cũng không quan tâm.
“Sư phụ, trữ vật giới chỉ của người đâu, không lẻ sau khi cho ta rồi, không còn cái nào khác sao” Sở nghị phong định đưa cho lan thần một chút đồ vật làm kỉ niệm, chợt phát hiện Lan thần không có trữ vật giới chỉ.
“Ta không cần, ngươi đồng dạng cũng vậy, sau này cũng không cần sử dụng trữ vật giới chỉ”
“Tại sao?” Sở nghị phong khó hiểu hỏi
Nhưng ngay sau đó liền thấy tay trái Lan thần nhẹ nhàng hoa trong không khí, trước mắt không gian liền theo một đạo tia chớp tử sắc vặn vẹo, một đạo màu đen không gian trống rỗng xuất hiện.
Sở nghị phong kinh ngạc nghe Lan thần nói: “Năng lượng lôi điện rất mạnh, tự nhiên có thể khai tích không gian, trong lôi tiêu thần đạo kinh có ghi lại,, chờ sau khi ngươi tới tử lôi kỳ, có thể khai tích không gian thuốc về chính mình”
Lan thần vừa nói, vừa lấy ra từ trong không gian rất nhiều thứ giao cho Sở nghị phong, gồm đủ loại tinh thạch, còn có vài món linh khí bình thường, linh giáp, một ít linh dược, còn có cả mấy cái ngọc giản, cuối cùng giao cho Sở nghị phong một cái ngọc giản, nói: “Đây là tinh đồ để hồi Lôi nguyên tinh, ngươi bây giờ mặc dù không thể phi hành, nhưng cũng có thể sử dụng truyền tống trận, mặc dù đi có chậm một chút, bất quá cũng đi đến được Lôi nguyên tinh”
Sở nghị phong tiếp nhận, buồn rầu bỏ tất cả vào trong trữ vật giới chỉ.
“Nhớ kỹ, không nên muốn trì hoãn,nhanh chóng tới Lôi nguyên tinh, nhất định phải chuyên tâm tu luyện, từ từ tiến lên, không thể quá gấp, phải tẩy dịch và luyện hóa năng lượng lôi điện, rồi mới hấp thu, như vậy mới trở nên thuần túy”
“Biết rồi”
“Ngươi bây giờ mặc dù chỉ có tu vi chanh lôi trung kì, nhưng đã tương đương với nguyên anh kì của người tu chân,nhưng lôi tiêu thần đạo kinh không phải kì nhân, cho nên ngươi khi nào đạt đến lục lôi kì, mới có thể rời đi Lôi nguyên tinh, hiểu chưa”
“Hiểu rồi” Sở nghị phong thống khoái trả lờ, hắn cho rằng đạt đến lục lôi kì, bất quá chỉ còn cách hai cảnh giới mà thôi, nếu cũng như lúc xích lôi kì đột phá lên chanh lôi kì, vậy chỉ cần vài ngày thời gian là đủ.
Lúc này trên chin tầng trời,, đột nhiên chớp động ngũ thải quang mang, nhưng Sở nghị phong phát hiện trong ngũ thải quang mang hàm chứa năng lượng khiến hắn không thể nào tiếp cận.
Cuối cùng trong ngũ thải quang mang, xuất hiện một điểm sang, sau đó điểm sang chậm rải mở rộng thành cái khe thông đạo,trông giống như cái khe Lan thần vừa tạo ra,
“Đó chính là thong đạo đi thong thần giới, vi sư phải đi thôi” Lan thần có chút không muốn, nhìn Sở nghị phong, Tư chất của Sở nghị phong rất tốt, nếu chính mình dạy cho hắn, chắc chắn sẽ tạo nên kì tích, bất quá, giờ đây hắn phải tự mình học tập.
Lôi bôn thú phe phẩy đầu đi tới trước mặt Sở nghị phong,giương cách bay lên , truyền âm nói: “Sư đệ, ta cùng chủ nhân đi, tại thần giới chờ ngươi, tới lúc đó, ta lại chở ngươi bay bay”
Sở nghị phong ra vẻ tức giận, sờ sờ đầu Lôi bôn thú: “ khi ta là tiểu hài tử sao, cái gì mà bay bay, hừ…”
Bốn mắt Lôi bôn thú trừng lớn nhìn Sở nghị phong, hậm hực chút rồi xoay người, đi vào không gian do Lan thần tạo ra. Sau đó Lan thần , thân thể từ từ hướng bầu trời chậm rãi bay đi, thân thể càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng biến thành một chấm đen, tiến vào thông đạo đi thần giới, liền sau đó, thông đạo thần giới dần dần bế hợp, biến mất.
Trong suốt quá trình, Sở nghị phong luôn cảm nhận được ánh mắt Lan thần chăm chú nhìn hắn, vì vậy hắn mỉm cười, gất gật đầu, nhìn Lan thần biến mất trên chín tầng trời. Ngay sau đó, ngũ thải quang mang cũng chậm rãi biến mất, lúc ngày Sở nghị phong mới cúi đầu…
Sở nghị phong lại trờ thành một người cô độc như trước sao, đương nhiên là vậy, nhưng có sự khác biệt, vì Lan thần đã mang tới cho hắn một thiên địa tu chân rộng lớn, một thiên địa vô cùng rộng lớn, nên khi lan thần rời đi, trong nháy mắt, hắn như tìm được một mục tiêu mới, chính là thần giới…
Có lẻ, chỉ lên được thần giới, mới không có phiền giận, nhưng bây giờ, trong ánh mắt Sở nghị phong dần dần trở nên càng lạnh lùng, hắn khát vọng có bằng hữu, có tình thương, nhưng không phải vì thế mà mang thêm thương tổn, quay về hướng không rõ tương lai, ý niệm trong đầu cũng tự phong bế.
Tính cách Sở nghị phong là độc lập và quả cảm, lại một lần nữa phát huy tác dụng, trước hết liền ngồi xuống điều tức , dồn ép tia tâm tình phức tạp chạy ra ngoài…Sau đó, lấy ra tinh đồ ngọc gỉan về lộ trình hồi Lôi nguyên tinh, Sở nghị phong muốn xác định để đến tinh cầu kế tiếp phải đi truyền tống trận nào, sau đó đứng lên tìm truyền tống trận rời khỏi tinh cầu này , nhanh chóng đi đến Lôi nguyên tinh tìm Dương lâm sư huynh.
Bả tâm thần chìm vào tinh đồ ngọc giản, phát hiện trong đó một con đường phát sáng, chính là đường đi tới Lôi nguyên tinh. Còn tinh cầu hắn đang đứng gọi là hoàng qua tinh, truyện tống trận rời đi tinh cầu này tại phía sườn núi hơi nghiên trong sa mạc.
Sở nghị phong thả người nhảy, từ vạn thước cao trên đỉnh núi nhảy xuống, dù bây giờ hắn không thể phi hành, nhưng nói về thân thể thì so với người tu chân nguyên anh kì không sai biệt mấy.
Mỗi lần tiếp đất, sở nghị phong lại lấy lực tiếp tục nhảy xuống, vùng tiếp xúc qua, đất đá xung quanh liền lún xuống, chỉ qua vài phút, Sở nghị phong đã chạm mặt đất dưới chân núi, không hề cố kị, mà tiếp tục hướng phía sa mạc đi vào.
Hành tẩu trong sa mạc, Sở nghị phong đột nhiên nghĩ tới mấy cái vũ hiệp tiểu thuyết dùng mấy từ ngữ như “đạp tuyết vô ngân”, “Thảo thượng phi”, mà bây giờ Sở nghị phong giống như hiệp khách trong tiểu thuyết, tung bay trong sa mạc, đương nhiên không phải sở nghị phong khinh công, hắn chỉ nương nhờ vào lực lượng cơ thể đã có thể đi rất nhanh.
Nhìn mình như thế, Sở nghị phong càng chạy càng hưng phấn, thân hình càng lúc càng nhanh, chỉ thấy tại cát vàng sa mạc, một đạo bóng đen thoáng hiện, đó chính là Sở nghị phong trong lúc chạy vội, tốc độ hắn lúc này, so với chim bay trên không bảo đảm còn nhanh hơn.
Cứ như vậy, chạy nữa ngày, mà phía trước vẫn là sa mạc, tâm tình hưng phấn của Sở nghị phong cũng chậm rãi bình tĩnh xuống, bất quá, phía trước chợt xuất hiện một mảnh lục phiến, lại lần nữa khơi lên tính tò mò trong lòng hắn, vì vậy hắn nghĩ, tiến tới nhìn xem, không chừng thấy được cái gì mới lạ.
“Nếu có thể bắt được một con như Lôi bôn thú thì khoái luôn” Sở nghị phong vừa bay vừa mơ mộng..
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Lôi Hỏa
- Chương 9: Một mình cô độc