Chương 36

Tôn giáo tập cười cười: “Bây giờ dạy một lần chém thẳng và chém ngang, đừng tưởng giống như mấy đứa con nít tùy tiện cầm cây đao là chơi được...... Giống với động tác quay người lại chém, môn đạo trong đó cũng nhiều. Nhìn kỹ!”

Triệu Trường Hà không chớp mắt cố gắng nhìn Tôn giáo tập thực hiện các động tác cố ý làm chậm, cánh tay vô ý thức mô phỏng theo, hắn cảm thấy đi học cả đời cũng chưa bao giờ chăm chú như hôm này...... Trước kia có thể tập trung như vậy, nói không chừng đã đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại .

Trời sinh làm đạo tặc?

Có lẽ là vậy.

Sẹo trên mặt như nhắc nhở mình, trên thế giới này, luyện đao pháp còn quan trọng hơn Thanh Hoa, Bắc Đại .

Một buổi chiều trôi qua rất nhanh, mặt trời đã xuống núi, Triệu Trường Hà mệt mỏi co quắp ngồi trên tảng đá trong sân nghỉ ngơi, hai tay tự động xoa bóp cánh tay đau nhức không ra cái dạng gì. Huyết Sát Công vẫn lưu chuyển như cũ , tự động giảm bớt sự đau nhức, cực kỳ thần kỳ.

Tôn giáo tập thong thả bước đến bên cạnh hắn: “Ngươi quả thật có ngộ tính, đến trưa đã có chút dáng vấp...... Đi về nghỉ ngơi đi, cơm tối của ngươi còn có một miếng thịt —— Quy củ của nơi này, luyện tốt nhất đều có thể thêm một miếng thịt, xem bản thân ngươi có thể được ăn thịt mấy ngày .”

Triệu Trường Hà cũng có chút kỳ quái: “Chúng ta có thể một mực luyện võ ăn thịt ở nơi này sao, không cần làm việc?”

Tôn giáo tập cười như không cười: “Dạy các ngươi võ nghệ, cho các ngươi thịt ăn, đương nhiên là để các ngươi phát huy tác dụng, ngươi cho rằng nuôi các ngươi làm cảnh”

Triệu Trường Hà thử hỏi dò: “Vậy......”

Lời nói chưa ra khỏi miệng liền bị Tôn giáo tập cắt đứt: “Cho nên thừa dịp những ngày này liều mạng luyện tập đi. Bằng không chết trong nhiệm vụ , ta cũng chỉ có thể đem thi thể của ngươi kéo đi cho chó ăn.”

Triệu Trường Hà ngậm miệng lại.

Tôn giáo tập khoan thai rời đi: “Ngươi là người có công, trước mắt được ưu tiên vài phần. Người huynh đệ ở cùng ngươi kia đã đi làm nhiệm vụ, cũng không biết nhà kia của ngươi về sau có phải ở một mình hay không, rộng rãi chút cũng tốt.”

Triệu Trường Hà trong lòng căng thẳng.

Chẳng thể trách giữa trưa trở về không thấy Lạc Thất, nguyên lai là đã đi làm nhiệm vụ.

Từ khi nhập ma giáo, đã có sự khác biệt về bản chất so với ở Lạc gia là phải bán mạng...... Cũng không biết bây giờ đã trở về chưa?

Xét về một góc độ khác, Triệu Trường Hà cảm thấy con đường bây giờ rất là trớ trêu a.

Hắn vì sao gϊếŧ Lạc Chấn Vũ? Tuy có lý do tự vệ, nhưng quan trọng hơn là để trả thù cho thôn dân Triệu Thố bị sát hại..

Mà bây đang trong tổ chức này, ngày ngày làm đúng một chuyện, nói không chừng ngày nào đó mình cũng sẽ trở thành dạng thổ phỉ gϊếŧ người cướp của kia.

Nếu như trước kia cảm thấy Lạc gia làm việc ác độc, cùng Ma giáo không có khác biệt lớn , bây giờ nghĩ lại vẫn có chút khác biệt...... Khác nhau lớn nhất là, Lạc gia cũng không dựa vào sự chém gϊếŧ để kiếm cơm, mà Ma giáo là một trong những ông trùm trong nghiệp vụ này.

Nhưng có lựa chọn khác sao? Ngay lúc đó tình thế đẩy bản thân làm như vậy, bây giờ còn có thể quay đầu sao?

Triệu Trường Hà cúi đầu nhìn cơm trong bát, đôi mắt yếu ớt mà ầm ầm gợn sóng.

Trời sinh làm đạo tặc sao......

“Hy vọng tương lai ngươi còn có thể chất phác như hôm nay, ngày khác gặp lại trên giang hồ, còn có thể nghe ngươi hô một tiếng tỷ tỷ.”

Triệu Trường Hà xuất thần nhìn bầu trời, những ký tự xuất hiện trên bầu trời tối qua vã hoàn toàn biến mất, phảng phất như chưa từng tồn tại.